Tuyệt Sắc La Sát

Cách Y ngoéo môi một
cái, cười đến mặt không chút thay đổi, lạnh lùng nói:“Bọn họ rất nhanh
sẽ đuổi tới, nếu không muốn chết thì động tác nhanh lên một chút!”

Lời nói vừa mới hạ xuống, Cách Y đi nhanh vào bên trong,Giang Vũ Tầm bị
Cách Y lạnh lùng, âm thanh không một chút tình cảm đánh thức, hít một
hơi thật sâu đi nhanh theo Cách Y vào bên trong,tối nay hắn chịu đã kích thật là nhiều..

Tiến vào trung tâm của mật thất, đập vào mắt là
đủ loại máy móc được trang bị bên trong,Cách Y rất nhanh liền chú ý đến
chiếc giường Lăng Hữu Trạch đang nằm.Lăng Hữu Trạch luôn thanh cao, cao
ngạo giờ khuôn mặt tái nhợt vô lực nằm trên giường, mái tóc đen có chút
hỗn loạn,bạc môi trắng như trang giấy.

Châu Âu bên này cũng hơi quá đáng, cư nhiên thủ đoạn đe tiện như vậy ép buộc Lăng Hữu Trạch. Cách Y vô cùng tức giận!

”Hiện tại làm sao bây giờ?”Giang Vũ Tầm đi đến bên người Cách Y.


”Ngươi cõng hắn đi!”Cách Y lạnh lùng trả lời, trong giọng nói tìm không ra một tia cảm xúc.

”Cái gì? Ta?”

”Đúng vậy, thời gian không còn nhiều lắm,bọn hắn hẳn sẽ đến!” Cách Y nhíu mi, hàn quang như đao, bén nhọn bắn về phía Giang Vũ Tầm, không cho hắn một tia phản đổi.

Thấy được ánh mắt sắc nhọn của Cách Y,Giang Vũ Tầm bất đắc dĩ cắn cắn môi:“ Hảo- được rồi! Ta cõng hắn.”

Hắn rất nhanh dọn dẹp hết những thiết bị gắn trên người Lăng Hữu Trạch, để hắn dựa vào trên lưng cõng hắn.

Lúc này, bên ngoài ba quang mật thất đã nghe tiếng vỡ của thủy tinh,bọn họ
mỗi người đều mặc áo chống đạn, cầm trong tay khẩu súng lục KA910 nghiên cứu mới nhất của Đức, đứng bên ngoài cửa chờ Cách Y. Vừa thấy Cách Y từ bên trong bước ra, bọn họ đều giơ khẩu súng trong tay nhắm đến Cách Y.

Đưa tay nhắm ngay Cách Y, mà không biết khi nào Giang Vũ Tầm cũng đã mang mặt nạ hoàn hảo.

Cách Y khóe miệng gợi lên một nụ cười khẽ, đối với mặt nạ Giang Vũ Tầm đang
mang chỉ chỉ lên bên trên nói:“Vô dụng, ngươi nói xem bọn họ có phải

nhược trí không đến thân phận của ngươi cũng không biết sao?”

Giang Vũ Tầm đôi mắt trầm xuống, ai oán liếc nhìn Cách Y:“Đều không phải tại
ngươi, chê cười ta quá hoàn hảo? Bọn họ nhiều người như vậy, chúng ta
nêb làm gì bây giờ?”

Bên khóe môi như trước là một chút tươi cười lạnh lùng, Cách Y không nói gì, lạnh lùng nhìn thoáng qua đội phòng vệ mặc áo chống đạn.

Đứng trước mặt đội phòng vệ là một gã nam tử
sắc mặt lãnh khốc, một cỗ phẫn nộ cùng sát khí nổi lên, sắc mặt âm
trầm. Bọn họ mấy năm nay luôn nghĩ ba quang mật thất vô cùng kiên cố
nhưng hôm nay cửa lớn của mật thất cư nhiên bị vỡ nát. Theo theo dõi bên trên hắn biết nữ nhân này vô cùng lợi hại, nhưng làm người đứng đầu
nhất hào đặc công Kiệt Nhĩ Thụy hắn, hắn vẫn cảm thấy vô cùng xấu hổ
giận dữ cùng sỉ nhục.

Hắn lạnh lùng nhìn Cách Y, bên trong đôi
mắt đều là phẫn nộ, sắc mặt xanh mét:“Người tới là người nào? Mau buông
con tin ra, đứnh im chịu trói không thì đừng trách ta không khách khí!”

Giang Vũ Tầm có chút lo lắng cho Cách Y, bước tới gần Cách Y muốn bảo vệ cô.
Nhưng hắn lại nhìn thấy được khinh miệt một lần nữa trong đôi mắt cô,
đó là cường giả khinh bỉ kẻ yếu, cường giả đối với kẻ yếu coi rẻ. Hắn lộ vẻ mặt khiếp sợ, cô còn có bao nhiêu việc mà hắn không biết? Đến tột
cùng cô cường đến tình trạng gì?


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận