"Khoác áo ngoài của bổn quân trở về."
Giọng nói trầm thấp hơi khàn được truyền đến từ phía sau, hơi thở ấm áp phun ở bên tai, khiến lỗ tai nàng có loại cảm giác ngứa tê dại. Nàng hơi cúi đầu, nhìn cánh tay nam tính đưa ra từ phía sau, cánh tay rắn chắc kia bao vây cả người nàng ở trong đó, một chiếc áo ngoài cũng theo đó được khoác ở trên người nàng, từ sau ra trước, bao bọc toàn bộ thân thể nàng lại.
Nàng không quay đầu lại, thân thể đông cứng, không chỉ bởi vì hắn đột nhiên duỗi tay vòng qua và phủ thêm áo ngoài cho nàng, mà càng bởi vì thân thể kia đang dán tới...... căn bản là không mặc quần áo được chứ?
"Ân, đa tạ."
Nàng vội vàng lên tiếng, bước nhanh đi ra ngoài. Đây là lần đầu tiên, bị người chơi kiểu lưu manh còn phải cảm tạ vì điều đó, thật sự quá nghẹn khuất.
Nhìn nàng chạy trốn bằng những bước chân hoảng loạn, khoé miệng Diêm Chủ câu lên, cười sung sướng.
Ảnh Nhất đang canh giữ ở bên ngoài suối nước nóng, khi nhìn thấy một thân ảnh vội vàng đi ra từ suối nước nóng, không khỏi mở to hai mắt mà nhìn, kinh ngạc hỏi: "Ngươi... ngươi như thế nào lại đi ra từ bên trong?"
Phượng Cửu liếc mắt nhìn hắn, không nói gì, chỉ kéo chặt áo ngoài trên người, sau đó đi về hướng sân nhỏ của mình.
"Ông... ông trời! Ta không nhìn lầm chứ? "Hắn" lại khoác áo ngoài của chủ tử?" Hắn kinh hô, trừng mắt nhìn thân ảnh đã biến mất ở trong bóng đêm, hận không thể đi vào suối nước nóng nhìn xem rốt cuộc đã xảy ra tình huống gì, nhưng, trong suối nước nóng có bày trận pháp, hắn không thể nào đi vào được!
Không lâu sau, khi nhìn thấy chủ tử chỉ mặc áo trong đi ra, Ảnh Nhất vội vàng tiến lên đón, lắp bắp hỏi: "Chủ... chủ tử... vì sao thuộc hạ nhìn thấy... thấy Quỷ Y cũng đi.... đi ra từ bên trong?"
Hai người này, sẽ không phải là tẩy tắm uyên ương ở bên trong chứ?
Chủ tử hắn tuấn mỹ như tiên, uy vũ như một vị thần, lại cùng Quỷ Y yếu đuối mong manh còn bị huỷ dung tẩy tắm uyên ương ở bên trong? Nghĩ đến bức tranh kia, khóe miệng hắn run rẩy, không dám tiếp tục nghĩ nữa.
"Vừa vặn, hắn cũng đang ngâm mình ở bên trong suối nước nóng." Khóe miệng Diêm Chủ mang theo tươi cười, nện bước đi về sân của mình.
Ảnh Nhất im lặng nhìn trời, tình cờ sao? Thật sự là trùng hợp sao? Chủ tử cũng không thường lui tới ngâm suối nước nóng vào thời gian này......
Lại nhìn thấy vẻ mặt xuân tâm nhộn nhạo của chủ tử, hắn không cho rằng chủ tử không hề có mưu tính trước.
Trở lại trong chủ viện, Diêm Chủ vào phòng, Ảnh Nhất vẫn canh giữ ở bên ngoài viện, chỉ là, trong lòng hắn vẫn luôn không bình tĩnh, bởi vậy khi đứng gác cũng có chút thất thần, ngay cả khi Hôi Lang đi đến bên người, hắn cũng không phát hiện ra.
"Ài? Vì sao hai ngày nay ngươi vẫn luôn mang bộ dáng mất hồn mất vía như thế?" Hôi Lang vỗ vỗ bả vai Ảnh Nhất, có chút nghi hoặc hỏi.
Ảnh Nhất nhìn Hôi Lang một cái, vốn dĩ không có ý định nói với hắn ta, nhưng ngẫm lại, sau khi nhìn thoáng qua về phía cửa phòng đóng chặt, lại đè thấp giọng xuống, hỏi: "Hôi Lang, ngươi ngây người ở Thanh Phong Lâu mấy ngày, thật sự nhìn thấy có nam nhân đi tìm tiểu quan để tầm hoan?"
"Có!" Hôi Lang gật gật đầu, nghĩ đến hắn còn bị người sờ soạng cơ bụng một phen, một thân lại nổi lên da gà.
"Vậy nam nhân cùng với nam nhân...... làm cái kia như thế nào?"
"Sao ngươi lại tò mò cái này? Hắc, nếu không, ngươi nói với chủ tử, cho ngươi đến Thanh Phong Lâu để kiến thức thêm." Hôi Lang cười không có ý tốt.
Ảnh Nhất không để ý tới nhạo báng của hắn, buồn rầu nói: "Hiện tại ta thực sự lo lắng cho chủ tử."
"Có ý gì?" Hôi Lang ngẩn ra, có chút khó hiểu.
"Chẳng lẽ ngươi không nhận thấy, chủ tử thực không bình thường đối với Quỷ Y? Đêm nay hai người bọn họ còn cùng nhau ngâm mình ở suối nước nóng sau núi. Ngươi không thể nhìn thấy, chủ tử khi đi ra ngoài, xuân tâm nhộn nhạo đều viết hết lên trên khuôn mặt. Ài, ta thật sự rất sợ, nếu còn tiếp tục như vậy sẽ xảy ra chuyện!"
Nhìn lại về phía Hôi Lang, lại thấy hắn ta nhấp nháy mắt với hắn, không thể không hỏi: "Đôi mắt ngươi bị làm sao vậy?"