Tuyệt Sắc Quyến Rũ: Quỷ Y Chí Tôn (Thiên Y Phượng Cửu)

Sau khi bọn họ rời đi, toàn bộ Dự Vân lâu vẫn yên tĩnh, không ai dám lên tiếng nói chuyện, đám người ở Dự Vân lâu nhìn nhau một chút, sau đó vội vàng tản đi.

Ở bên kia, khi Phượng Cửu về đến viện do Kha hội trưởng chuẩn bị thì lập tức đi tắm, thay đổi bộ quần áo nhuốm máu rồi mới đi ra bên ngoài.

“Chủ tử, ta cho người chuẩn bị vài thứ, ngươi ăn một chút đi.”

Lãnh Sương nhìn dung nhan Phượng Cửu đã khôi phục lại, cảm thấy rất vui vẻ: “Nếu lão thái gia biết dung nhan chủ tử đã khôi phục thì nhất định sẽ rất vui mừng.”

“Tuy bị người của Diêm điện bắt đi nhưng chuyến này ta cũng có không ít thu hoạch.” Phượng Cửu phất tay một cái, nhìn mấy món trên bàn đều là món nàng thích ăn, không khỏi cười híp mắt nhìn về phía Lãnh Sương.

“Lãnh Sương, có ngươi bên cạnh thật tốt, ngươi xem, ngay cả việc ta muốn ăn gì thì không cần nói ngươi cũng biết.”

Phượng Cửu cầm đũa bắt đầu ăn, vừa ăn vừa nói:


“Ngươi cũng ngồi xuống ăn cùng đi, dù sao một mình ta ăn cũng không hết.”

“Không cần đâu chủ tử, ta đã giữ lại một phần trong nhà bếp rồi.” Lãnh Sương vừa nói vừa đi đến bên cạnh giúp Phượng Cửu múc canh.

“Đúng rồi, hôm đại hội thi đấu đó ai đoạt giải nhất?” Phượng Cửu lên tiếng hỏi, lâu rồi nàng cũng không có thời gian nghe ngóng chuyện này.

“Là chợ đen đoạt giải nhất.”

Lãnh Sương nói xong, liền nhìn Phượng Cửu: “Chủ tử, sau khi chủ tử bị bắt cóc, bên ngoài có người bán đấu giá thuốc của chủ tử với giá cao, vì vậy trong thời gian này danh tiếng của Quỷ Y ai ai cũng biết…”

“Hẳn là do người Diêm điện làm, nhưng ta không hiểu hắn làm việc này có mục đích gì, có lẽ cũng không có ý xấu…” Nghĩ đến vị Diêm chủ kia nàng lại nhớ đến Thôn Vân thú của Liễu gia.


“Lãnh Sương, lúc các ngươi đến có thấy một con thánh thú không?”

Lãnh Sương suy nghĩ một lúc, lắc đầu: “Không nhìn thấy, nhưng có nghe được âm thanh gào rống, lúc đó ta đã vào thành rồi.”

“Ồ, thì ra là thế!” Phượng Cửu gật đầu, nàng cảm thấy thánh thú kia sẽ không vô duyên vô cớ xuất hiện, còn có vị Diêm chủ kia nữa, trong Lục Đạo thành này có tai mắt của bọn họ, Dự Vân lâu xảy ra chuyện lớn như vậy chẳng lẽ bọn họ lại không biết?

Nhưng trực giác của nàng khi đó… hẳn là không sai.

Hắn đến Dự Vân lâu để làm gì? Nếu như muốn bắt nàng trở về thì hắn đã có không ít cơ hội có thể ra tay, nhưng hắn lại không làm vậy, còn có thánh thú kia nữa, rõ ràng nàng nghe được tiếng gào rống giận dữ của nó nhưng nó lại không xuất hiện, nàng đoán chuyện này nhất định có quan hệ với Diêm chủ.

Bởi vì hôm nay xảy ra quá nhiều chuyện nên Phượng Cửu đi nghỉ từ rất sớm, Lãnh Sương muốn ở lại trông chừng nhưng lại bị Phượng Cửu bắt đi nghỉ.

Kha hội trưởng cảm thấy chuyện xảy ra ngày hôm nay có chút khác thường nên đã đưa Phượng Cửu về biệt viện nghỉ ngơi trước, sau đó liền có người đem mọi chuyện ở Dự Vân lâu kể lại với hắn.

Sau khi nghe xong đầu đuôi sự việc, Kha hội trưởng cũng không nói gì, hắn cảm thấy không thể tin nổi, Quỷ Y lại dám dùng sức mạnh của một người đối địch với cả một gia tộc trung đẳng, lại còn thắng lợi tuyệt đối…

Màn đêm buông xuống, không gian hoàn toàn yên tĩnh, lúc này bỗng có một thân ảnh màu đen xuất hiện trong hậu viện, đạp trên mái nhà, im lặng không một tiếng động đi tới trước cửa một căn phòng, đẩy cửa sổ, bay vào bên trong.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận