Tuyệt Sắc Quyến Rũ: Quỷ Y Chí Tôn (Thiên Y Phượng Cửu)

Nàng nói rất súc tích, lão thái gia nhất định sẽ hiểu được ý của nàng!

“Ta biết! Từ xưa đế vương không thích nhất chính là thần tử công cao lấn chủ, huống chi Phượng phủ chúng ta có thế lực như vậy. Sau chuyện ngày hôm nay, chỉ sợ trong lòng quốc chủ sẽ có bất mãn rất lớn đối với Phượng gia chúng ta.”

Hành vi ngang nhiên coi thường mệnh lệnh quốc chủ này sẽ để lại trong lòng Mộ Dung Bác một cái gai. Chỉ là chuyện ngày hôm nay bọn họ thật sự không có cách nào.

Nếu như dựa vào sự thực mà trả lời, hắn ta biết được Phượng nha đầu chính là Quỷ Y, hơn nữa còn là một người luyện đan, chỉ sợ Phượng nha đầu chắc chắn bị Mộ Dung Bác giám sát, trở thành người luyện đan dành riêng cho hoàng tộc của hắn.

Dù sao, thân là người đứng đầu một bộ tộc, ông biết rõ, đối với người bề trên mà nói, nếu như biết được có người luyện đan thì ông cũng phải lôi kéo gia nhập vào tộc của ông, vì tộc nhân của ông mà cống hiến sức lực.

Cây có mọc thành rừng, gió vẫn thổi bật rễ, chính vì hiểu rõ đạo lý này nên lúc nhìn thấy ba đạo thiên lôi đánh xuống, ông mới lệnh Phượng Tiêu canh ở cửa lớn, ai dám xông vào giết không tha!


Bởi vì ông biết rõ, nếu như để người khác biết được cháu gái của ông có thể luyện đan, thì cho dù Phượng gia cũng sợ là không che chở được cho nàng.

Cũng chính vì như vậy, khi biết được thiên phú tuyệt vời của nàng, ông chỉ nghĩ đến cách làm sao để giấu đi thiên phú kinh thiên này. Trước khi nàng vẫn chưa lớn mạnh, cố gắng dùng năng lực lớn nhất của bọn họ bảo vệ tốt cho nàng, để nàng nghỉ ngơi dưỡng sức, không nên tỏa sáng quá sớm.

Giống như bọn họ suy đoán, Mộ Dung Bác trở lại trong cung không kìm nén được cơn giận trong lòng nên lập tức vung tay lùa đồ vật trên bàn xuống, ông tức giận ngồi xuống, ánh mắt lạnh lẽo xẹt qua tia sát ý.

Rốt cuộc Phượng phủ đang che giấu cái gì?

Có thể dẫn đến ba đạo thiên lôi, không ngoài một số khả năng, nhưng bất luận là khả năng nào thì ông cũng tuyệt đối không cách nào chấp nhận được.

Thế lực Phượng phủ ngày nay đã quá mạnh mẽ rồi, đặc biệt là đội Phượng Vệ đã đủ để vượt qua cấm vệ hoàng thất. Một thế lực như vậy, nếu như dùng tốt thì là một thanh kiếm đối địch có lợi, nếu dùng không tốt thì lưỡi đao sắc bén sẽ nhằm về phía ông!


Việc ba đạo thiên lôi này dần dần cũng bình lặng trôi qua, như chưa hề phát sinh.

Tuy là không có ai tiếp tục nghe ngóng tin tức phủ Phượng, nhưng trong lòng bọn họ vẫn luôn ghi nhớ chuyện này, ngay cả dân chúng ở phố lớn ngõ nhỏ cũng nhắc đến chuyện ba đạo thiên lôi vào ngày đó. Chỉ là, mặc dù đề tài này có người thầm bàn luận, nhưng lại không có người nào đưa nó lên bàn tiệc để bàn luận.

Bọn họ giống như là cố ý bỏ qua, ngay cả Mộ Dung Bác trong khoảng thời gian này cũng không phái người tới hỏi, cũng không triệu kiến Phượng Tiêu.

Còn về Mộ Dung Dật Hiên, sau khi hủy hôn ước với Phượng Cửu thì bế quan tu luyện, đối với việc này xem như chưa từng nghe thấy.

Kéo dài gần một tháng, dần dần mọi người cũng quên luôn chuyện này, rất ít người bàn luận về việc của Phượng phủ, toàn bộ các thế lực lớn ở thành Vân Nguyệt cũng dần khôi phục lại bình yên giống như ngày xưa.

Mãi đến khi, một tin tức được truyền từ Thanh Đằng quốc đến đã phá vỡ sự bình yên trong thành, khơi dậy một trận sóng lớn trong thế lực của mỗi đại gia tộc, khiến người khác cảm thấy khó tin...

Trong Phượng phủ, Phượng Tiêu nghe được tin tức liền tức giận, lúc này khuôn mặt uy nghiêm của ông do tức giận mà trở nên đáng sợ kinh người. Sau khi ông giao cho quản gia trông coi Phượng phủ, bản thân lập tức đi vào hoàng cung...


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận