Tuyệt Sắc Quyến Rũ: Quỷ Y Chí Tôn (Thiên Y Phượng Cửu)

“Tên là Thái Cực Quyền, chủ tử dạy ta học.” Hắn tươi cười đáp. Trong phủ nhiều người như vậy, nhưng chủ tử chỉ dạy cho một mình hắn thôi đó.

Thái Cực Quyền?

Tám tên nam tử trung niên nhìn nhau, bọn họ chưa từng nghe qua tên của loại quyền pháp này, nhưng dựa vào tu vi của bọn họ cũng thấy được sự tinh diệu của bộ quyền pháp kia, lấy nhu thắng cương, dùng bốn lạng địch ngàn cân.

“Ha ha! Lãnh Hoa, chúng ta so thử mấy chiêu được không?” Một người lên tiếng nói, hắn thật sự muốn thử uy lực bộ quyền kia một chút.

Ai ngờ Lãnh Hoa lắc đầu: “Không được, chủ tử dạy ta Thái Cực Quyền để thân thể khỏe mạnh, có năng lực tự vệ mà thôi, không phải dùng để khoe khoang.”


Nghe nói như thế, mấy người hơi sững sờ: “Không phải khoe khoang, chỉ là thảo luận mà thôi.”

Thiếu niên này sao lại cứng đầu như vậy? Không phải ngày đó hắn còn giáo huấn một Phượng vệ sao? Sao hiện giờ lại cứng nhắc vậy chứ?

“Vậy cũng không được, ta không thể động thủ với người một nhà.” Hắn lắc đầu nói, không để ý tới bọn họ nữa.

Mấy người Phượng vệ không khỏi cười rộ lên. Cũng không biết đại tiểu thư tìm được hai tỷ đệ này ở đâu, tuy thực lực không phải rất mạnh nhưng lại vô cùng trung thành với đại tiểu thư.

“Tiểu Cửu về rồi sao?” Quan Tập Lẫm từ bên ngoài nhanh chân bước vào, gật đầu chào hỏi với tám tên nam tử trung niên.

“Thiếu gia, chủ tử trở về rồi, đang ở trong phòng.” Lãnh Hoa lên tiếng, chỉ tay vào gian phòng.

Quan Tập Lẫm bước nhanh về phía trước: “Ta tìm nàng có việc.”


Hắn mở cửa phòng ra, lập tức thấy hai người trong phòng đang ngồi nói chuyện liền tiến đến.

“Nghĩa phụ, tiểu Cửu!”

“Tập Lẫm tới rồi, ngồi xuống đi!” Phượng Tiêu ra hiệu để cho Quan Tập Lẫm ngồi xuống một bên.

“Ca, có tra được tin tức gì không?” Phượng Tiêu đã nói với nàng chuyện xảy ra đêm hôm đó, hiện giờ nghĩ lại, người kia chỉ bắt cóc gia gia chứ cũng không làm tổn thương người trong phủ, hẳn là gia gia sẽ không có chuyện gì. Chỉ là nàng không biết chuyện gì đã xảy ra? Tại sao người ta lại tới bắt gia gia của nàng?

Dựa vào thực lực của gia gia, người bắt được ông nhất định không phải người bình thường, thậm chí nàng có thể khẳng định đó không phải là người của Diệu Nhật quốc.

“Giao cho người chợ đen đi điều tra rồi, nhưng bây giờ vẫn chưa có tin tức, dù sao muốn điều tra cũng mất một thời gian ngắn, Nghiêm quản sự nói một khi có tin tức sẽ báo cho chúng ta biết trước.”


Quan Tập Lẫm nói xong, sau đó nhìn Phượng Cửu: “Ta nghe La Vũ nói chuyến đi này các ngươi gặp không ít phiền phức, hiện giờ không có việc gì thì tốt rồi. Gặp cường giả Kim Đan kỳ đỉnh phong sao có thể ngang ngạnh như vậy? Nếu xảy ra chuyện gì thì nghĩa phụ phải làm sao?”

“Đúng vậy, tiểu Cửu, sau này con phải chú ý một chút, không được làm bừa như vậy nữa. Dù sao năng lực của con cũng có hạn, chuyện gì cũng phải biết tự lượng sức, coi như lần này La Vũ vì vậy mà mất mạng thì cũng không ai trách con, thực lực đối phương quá mạnh, con làm như vậy khiến cha rất lo lắng.” Ngữ khí của Phượng Tiêu vô cùng nghiêm túc, chỉ hi vọng Phượng Cửu sẽ nhớ kĩ lời này, về sau sẽ không tùy tiện mạo hiểm.

“Vâng, con biết rồi.” Phượng Cửu mỉm cười ứng đối, gương mặt lem luốc bẩn thỉu giống như chú mèo con, khiến cho người khác không nỡ trách móc.

Phượng Tiêu mỉm cười lắc đầu: “Nhìn dáng vẻ nhếch nhác này của con chẳng giống thiên kim đại tiểu thư chút nào. Mau trở về tắm rửa sạch sẽ trước đi!”


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận