Tuyệt Sắc Quyến Rũ: Quỷ Y Chí Tôn (Thiên Y Phượng Cửu)

Khôi Lang và Ảnh Nhất sau lưng nhìn thấy tòa lầu trước mặt, trong lòng không khỏi mơ hồ có loại dự cảm xấu, cách trang trí mặt lầu này sao lại tương tự tiểu quan quán của Nhậm Tường như vậy? Đây... Sẽ không phải là thanh lâu chứ?

Nghĩ đến đây, môi hắn khẽ động, sắc mặt cổ quái, muốn mở miệng, nhưng nhìn vẻ mặt mong đợi của chủ tử, không khỏi ngậm miệng lại, nhìn về phía Quỷ y, lại thấy trên mặt nàng lộ vẻ hưng phấn.

Thấy vậy, hắn không khỏi liếc mắt nhìn Ảnh Nhất, thấy hắn cũng đang nhìn chằm chằm mặt lầu kia, vẻ mặt như có điều suy nghĩ. 

Hắn giơ ống tay áo lên lau mồ hồi lạnh trên trán, hy vọng là hắn đã đoán sai! Nếu không...Dẫn chủ tử đi thanh lâu? Hắn thật không dám tưởng tượng sau khi chủ đi vào sẽ có biểu tình gì?

Việc như vậy đoán chừng người bình thường thật đúng là sẽ không nghĩ tới, nhưng đặt trên người Quỷ y tính tình cổ quái kỳ dị, chuyện có kỳ lạ như vậy cũng có vẻ vô cùng bình thường.

Hắn đã nói, Quỷ y làm sao có thể sảng khoái bằng lòng cùng chủ tử đi dạo xung quanh cả một ngày như vậy? Thì ra, là chờ chủ tử ở chỗ này! Chẳng lẽ nàng cho rằng đưa vài mỹ nhân cho chủ tử, chủ tử sẽ dừng tâm tư với nàng sao? 

Phải biết rằng mỹ nhân gì đó, Lầu mỹ nhân ở Diêm điện, mỹ nhân đều không thiếu so với bất kỳ chỗ nào, nhưng cũng không thấy chủ tử có tâm tư với mỹ nhân nào, nếu thực sự vài mỹ nhân có thể làm chủ tử thay đổi, thì cũng không phải chạy từ nơi thật xa đến chỗ Quỷ y rồi, lại nói, hắn thật sự rất khó hiểu.


Rốt cuộc chủ tử coi trọng Quỷ y cái gì? Luận xinh đẹp, mặc dù nàng tuyệt mỹ khuynh thành, nhưng đối với bọn họ đã nhìn quen các loại mỹ nhân mà nói, xinh đẹp gì đó thật sự không đáng nhắc tới.

Luận về tu vi thiên phú? Nữ tử có thiên phú cao hơn Quỷ y rất nhiều. Bởi vì nàng biết luyện đan chế dược? Vậy càng không có khả năng, chủ tử cũng không phải là loại người nông cạn, làm sao có thể vì thế mà thích nàng, động tâm với nàng? 

Vậy chính là, chủ tử thật sự thích tính cách thay đổi giả dối như hồ và thủ đoạn xảo trá tai quái của nàng?

Nghĩ vậy, khóe miệng hắn không khỏi kéo lên, chủ tử chắc là có khuynh hướng chịu ngược rồi! Càng chịu thiệt trên người Quỷ y, hắn lại càng muốn bổ nhào lên người Quỷ y.

“Chủ tử.” 

Đột nhiên, giọng nói của Ảnh Nhất kéo tâm trạng đang đi vào cõi thần tiên của hắn lại, hắn liếc mắt nhìn Ảnh Nhất, thấy một tay hắn ôm bụng, sắc mặt lộ vẻ khó chịu: “Thuộc hạ có thể ăn cái gì hỏng bụng rồi, thuộc hạ xin cáo lui trước có được không?”


Diêm chủ quay đầu lại liếc mắt nhìn hắn, liền thản nhiên nói: “Đi đi!”

“Cảm ơn chủ tử.” Ảnh Nhất vừa dứt tiếng, xoay người nhanh chóng rời đi, Khôi Lang một bên thấy thế choáng váng đến trợn mắt há hốc mồm. 

Đây, tiểu tử này chuồn đi rồi?

Hắn đang nghĩ có muốn học Ảnh Nhất chuồn đi trước hay không, thì thấy Quỷ y đã dẫn chủ tử hắn đi vào, thấy vậy, hắn chỉ có thể đau khổ theo sau.

Cũng có lẽ do hiện trường đã được dọn dẹp sạch sẽ, trong lầu cũng không ồn ào, chỉ có một mỹ phụ khoảng chừng ba mươi tuổi, trong tay cầm quạt mỹ nhân lắc eo nhỏ mông lớn tiến lên đón tiếp. 

“Ôi chao, đợi đến khi mấy vị công tử tới, các cô nương trong lầu đã sớm chuẩn bị rồi, vừa rồi còn có mấy người hỏi, các vị công tử làm sao còn chưa đến đó!”

Mỹ phụ mặc áo lụa mỏng màu đỏ bán trong suốt, mông lớn eo nhỏ cộng thêm bộ ngực tuyết trắng như sóng lớn cuộn trào mãnh liệt muốn nhảy ra, cả người thoạt nhìn vô cùng nóng bỏng.

Một tay nàng cầm chiếc khắn tay nhỏ nhẹ nhàng đánh lên người Phượng Cửu, một tay dùng cái quạt che nửa đôi môi đỏ mọng đang khẽ cười, giọng nói kia làm Khôi Lang đứng sau Diêm chủ nổi hết da gà. 

Quả thực là quá ** rồi...


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận