Tuyệt Sắc Quyến Rũ: Quỷ Y Chí Tôn (Thiên Y Phượng Cửu)

Nhìn thấy dáng vẻ của ông, Lâm Bác Hằng bật cười lắc đầu: “Đệ a! Sống trong hạnh phúc mà lại không biết, Tố Tích có chỗ nào không tốt? Lại để đệ tránh như tránh rắn thế.”

Phượng lão thái gia cười khổ: “Đại ca, huynh đừng giễu cợt đệ nữa, huynh rõ ràng biết rằng Tố Tích quá tốt, thật sự đệ không xứng với nàng, hơn nữa đệ là một lão già nát rượu, sao dám nghĩ đến cái kia?”

“Vậy đệ nói xem làm sao bây giờ? Tố Tích cũng không nói đùa, muội ấy có thể đợi đệ mấy chục năm cũng có thể tiếp tục đợi đệ một đời, đệ tự xem thế nào đi! Chuyện này ta cũng không giúp được đệ.” Ông bước vào thấy bàn ghế trong phòng lão thái gia bày bừa lộn xộn, nói: “Hay là ra ngoài sân ngồi đi! Đệ xem chỗ này của đệ trở thành bộ dạng gì rồi?” 

Nói xong xoay người đi ra, đi đến bàn đá trong sân ngồi xuống, phân phó người chuẩn bị nước trà đem lên.

Phượng lão thái gia đi theo, ngồi xuống đối diện ông, vội vàng lo lắng hỏi: “Đại ca, huynh nói có tin tức của Phượng gia rồi? Sao lại là tin tức? Cháu gái đệ hiện giờ thế nào rồi? Mộ Dung Bác kia có nhân lúc đệ không ở đây mà bắt nạt con bé hay không?”

Từ khi ông bị bắt cóc, trong lòng ông vẫn luôn nhớ đến chuyện trong nhà, Phượng Tiêu lại không thể lộ diện, mọi chuyện đều do Phượng nha đầu làm, cũng không biết Mộ Dung Bác có dùng quỷ kế gì đối phó với con bé hay không? Tuy rằng con bé xuất sắc nhưng dù sao tuổi vẫn còn nhỏ, sao có thể là đối thủ của Mộ Dung Bác kia được? 

“Ha ha, cháu gái của đệ không phải tầm thường đâu!” Lâm Bác Hằng cười ha hả, nhìn ông nói: “Đệ có biết trong mấy ngày ngắn ngủi Diệu Nhật quốc đã xảy ra chuyện long trời lở đất gì chưa?”

Thấy vẻ mặt lão thái gia khẩn trương, trong mắt không che giấu được lo lắng, ông cũng không thừa nước đục thả câu, nói: “Diệu Nhật quốc đã không còn nữa rồi, Mộ Dung Bác cũng đã chết, Phượng gia của đệ nằm giữ quốc gia kia, đổi quốc hiệu thành Phượng Hoàng hoàng triều, quốc chủ là con trai đệ Phượng Tiêu, tin tức này không quá mấy ngày đã được truyền khắp nơi.”

“Cái, cái gì? Đây, chuyện này sao có thể?” Gương mặt Phượng lão thái gia kinh ngạc, trong lòng không thể tin nổi, mới không qua bao lâu, Mộ Dung Bác đã chết? Hơn nữa Diệu Nhật quốc bị đổi thành Phượng Hoàng hoàng triều? Trở thành quốc gia của Phượng gia bọn họ? Chuyện, chuyện này sao có thể xảy ra? 

“Cái gì không thể? Cháu gái của đệ không phải bình thường đâu!” Ông cười, những người biết được tin tức này đều nói cặn kẽ với ông, khi nói đến có kẻ mạnh xuất hiện giúp bọn họ giết chết một kẻ mạnh kỳ Nguyên Anh, sắc mặt ông cũng có mấy phần quỷ dị.

Những kẻ mạnh kỳ Nguyên Anh cũng không thấy nhiều, nhưng người có thể trong nháy mắt giết chết một lão quái nhân kỳ Nguyên Anh càng ít, nhân vật kia tuyệt đối là người xuất thân từ quốc gia bình thường, chỉ là một tiểu quốc cấp chín nhỏ nhoi, một Phượng gia không khiến người ta coi trọng, sao lại có kẻ mạnh như vậy đến? Lại còn ra tay giúp?

Mà Phượng lão thái gia nghe xong chuyện kia, gương mặt kinh hãi, trong lòng giống như sóng biển cuồn cuộn, không ngờ, không ngờ được! Chói mắt lại đổi thành Phượng Hoàng hoàng triều, hơn nữa còn trở thành quốc gia của Phượng gia bọn họ, quốc chủ còn là con trai ông, đây, chuyện này sao cảm giác giống như ông đang nằm mơ vậy? 

Phượng Tiêu và Phượng nha đầu này, lá gan cũng quá lớn rồi?

“Sau khi ta nhận được tin tức này liền đến đây nói cho đệ biết, miễn cho đệ vẫn cứ lo lắng Phượng gia sẽ xảy ra chuyện gì, hiện giờ nghe được tin này, đệ hẳn đã yên tâm rồi chứ?” Ông cười, nhìn vẻ mặt khó tin của lão thái gia, không khỏi bật cười.

Rõ ràng tam nguyên này không có thủ đoạn và sự quyết đoán của cháu gái ông, tuy rằng ông không tận mắt nhìn thấy nàng nhưng từ cách giải quyết nhanh chóng mãnh liệt của nàng cũng có thể nhìn ra, cô gái này tuyệt đối phi phàm! 


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui