Khi bước vào trong phòng khách, ánh mắt ba người đều dừng trên người thiếu niên một bộ hồng y, nhìn thấy thiếu niên kia quả thực vô cùng tuấn mỹ, ánh mắt ba người lóe lên, ung dung thản nhiên đi vào.
Thiếu niên ngồi bên trái phòng, hồng y chói mắt rành rành như lửa, dung nhân đẹp đẽ tuấn mỹ hiếm thấy, khí tức trên người chỉ có hơi thở của huyền lực, hơn nữa còn là khí tức của một đại võ sư, tuổi còn trẻ như vậy lại có tu vi của đại võ sư, có thể nhìn ra là con cháu thế gia, có chút thiên phú.
Quan sát lại thiếu niên kia cũng không giống con cháu của quý tộc bình thường, quy củ nghiêm trang ngồi đó, hai chân vắt chéo, lười nhác mang theo vài phần tùy tiện thoải mái cùng tự do phóng túng.
Ngồi trong phòng, thiếu niên không có lấy một chút sự lo lắng bất an, ngược lại trên người còn tản ra một loại khí tức băng lãnh tà tứ, dung nhan tuấn mỹ dường như vô hại kia không quá tương xứng với khí tức tà tứ trên người, là một loại khí tức khiến ba người bước vào phòng thu lại tâm tư lúc đầu.
Còn một nam một nữ đứng phía sau “hắn” lại bị bọn họ xem nhẹ, bởi vì thực lực quả thật không đáng chú ý.
“Ha ha, để khách quý đợi lâu rồi.” Quản sự thu vào trong lòng, trên mặt lộ ra nụ cười nhiệt tình, cũng không để ý đối phương chỉ là thiếu niên mười lăm, mười sáu tuổi, tiến lên trước chắp tay hành lễ.
“Tệ tính họ Hoàng, là quản sự của chợ đen này, không biết quý khách xưng hô thế nào?”
Từ khi bọn họ tiến vào, Phượng Cửu đã nhận thấy được ánh mắt quan sát của bọn họ, cũng không để ý, lúc này nhấp một ngụm trà mới ngước mắt nhìn bọn họ.
Ánh mắt quét qua hai người phía sau quản sự, trực tiếp dừng trên người Hoàng quản sự, lạnh nhạt liếc qua liền nhìn ra được hắn là một tu sĩ kỳ Kim Đan. Cũng phải, càng là chợ đen cấp cao của đất nước, thực lực của quản sự sẽ càng cao, nàng cũng không bất ngờ với phẩm cấp thực lực như vậy của hắn.
Còn hai người phía sau kia cũng là tu sĩ kỳ Kim Đan, tu vi đều là trung kỳ, thế nhưng một người trong đó thấy ánh mắt của nàng, nàng sao lại có vẻ không thích như vậy?
“Không biết Hoàng quản sự đây là muốn tiếp khách sao? Hay là qua đây để gặp ta?” Nàng thu lại ánh mắt, một tay bưng chén trà, một tay dùng nắp trà nhẹ gạt nước trà, thờ ơ hỏi.
Nghe vậy, ánh mắt Hoàng quản sự lóe lên, lúc này mới cười nói: “Ha ha, còn chưa giới thiệu cho quý khách, hai vị đây là nghi trượng của chợ đen Đại Yến, lần này qua đây kỳ thực là thương lượng một số chuyện với ta, vừa hay nghe nói có người cầm hắc lệnh tới, nhất thời tò mò nên cùng nhau đến đây, mong quý khách chớ trách.”
“Hứ? Thì ra cũng là người của chợ đen.” Lúc này nàng mới gật đầu, đặt chén trà xuống liền đứng lên, ánh mắt dừng trên người hai người kia, nói: “Ta có việc tìm Hoàng quản sự nói chuyện, hai vị có phải nên tránh đi hay không?”
“Kỳ thực ta cũng vừa hay có chuyện muốn thương lượng cùng công tử, muốn chiếm chút ít thời gian của công tử.” Nam tử trung niên kia nói, ánh mắt dừng trên người Phượng Cửu, không định né tránh.
Nghe vậy, Phượng Cửu khẽ nâng mi nhìn nam tử trung niên vừa rồi mới bước vào dùng ánh mắt đánh giá nhìn nàng, khiến nàng rất không thích, áo bào khẽ phất, lại ngồi xuống ghế, nghiêng người dựa vào lưng ghế mang theo vài phần hứng thú, hỏi: “Muốn nói gì với ta? Nói nghe xem.”
“Không biết hắc lệnh này là của công tử? Hay là của lệnh tôn?” Nam tử trung niên kia nói thẳng.
Lời vừa dứt, ánh mắt Phượng Cửu lóe lên, ý cười bên môi càng thêm sâu: “Có khác nhau sao?”