Tuyệt Sắc Quyến Rũ: Quỷ Y Chí Tôn (Thiên Y Phượng Cửu)

Thấy vậy, Phượng Cửu bất đắc dĩ, không thể làm gì khác, đành nói: “Kha hội trưởng, nói nghe một chút đi.”

“Không dám gạt công tử, tu vi ta từ sau khi tiến vào Nguyên Anh thì đều trì trệ không thăng cấp được nữa, ta nghe nói công tử y thuật cao minh, lần này muốn mời công tử xem mạch giúp.”

“Ồ?” 

Phượng Cửu kinh ngạc, nàng còn tưởng hắn tới đây vì muốn xin đan dược, nếu thế nàng sẽ trực tiếp cự tuyệt, bởi vì gần đây nàng không luyện đan, hơn nữa đan dược nàng luyện cũng không tốt bằng dược tễ, tuy nhiên nếu chỉ là khám bệnh thông thường thì không sao cả.

“Ngươi đưa tay ra ta xem một chút.” Phượng Cửu ra hiệu hắn đưa cổ tay ra.

Nghe vậy, Kha hội trưởng vui mừng, hơi cuộn tay áo lên, đặt cổ tay bên cạnh bàn, nhìn Quỷ Y xem mạch cho hắn, nhưng đúng lúc này... 

“Khụ!”


Một tiếng ho nhẹ truyền đến, khiến Kha hội trưởng và Quỷ Y đều giật mình, nhìn về hướng phát ra tiếng ho.

Lăng Mặc Hàn ho nhẹ một tiếng, sau đó mới chậm rãi buông tay đang che miệng xuống. 

Ánh mắt hắn lướt qua hai người đang ngồi, sau đó nhìn về phía Lãnh Hoa, trầm giọng phân phó: “Còn không mau đưa khăn cho chủ tử ngươi?”

Nghe vậy, mấy người trong phòng lập tức hóa đá, không thể tin vào tai mình.

Kha hội trưởng càng kinh ngạc hơn, hắn há hốc mồm, trợn mắt nhìn nam nhân kia, lời này… lời này có ý gì? Không muốn Quỷ Y đụng vào tay hắn sao? 

Bờ môi khẽ run rẩy, muốn lên tiếng hỏi, nhưng khi ánh mắt lạnh lùng của nam nhân kia quét tới thì hắn lập tức cảm thấy một luồng khí lạnh dâng lên, cả người cũng ỉu xìu.


Lãnh Hoa nghe được lời của Lăng Mặc Hàn, liếc nhìn chủ tử một chút rồi mới lấy một chiếc khăn mỏng ra, che vào cổ tay Kha hội trưởng, vừa che vừa giải thích: “Chủ tử nhà ta bắt mạch luôn làm thế này.”

“Là do ta không biết quy củ. Cũng may có Lăng công tử nhắc nhờ.” Hắn mỉm cười, đường đường là hội trưởng chợ đen lại sợ hãi một nam nhân trẻ tuổi, e là nói ra sẽ không có người tin. 

Phượng Cửu mỉm cười liếc Lăng Mặc Hàn, sau đó mới duỗi mấy ngón tay ra bắt mạch cho Kha hội trưởng, sau khi bắt mạch lập tức kinh ngạc, cười lớn: “Kha hội trưởng, ông đừng lo lắng quá, thả lỏng một chút, mạch đập nhanh như vậy ta không xem được.”

“Hả? Được, được!” Mặc dù trả lời như vậy, nhưng có một đôi mắt lạnh lẽo đang nhìn chằm chằm bọn họ, bảo hắn phải bình tĩnh thế nào đây?

Thấy vậy, Phượng Cửu bất đắc dĩ lắc đầu, thu tay lại: “Thế này không được, Kha hội trưởng nên ăn chút gì đó đi, lát nữa ta sẽ xem lại.” 

Nói xong, nàng nhìn về phía Lăng Mặc Hàn, trêu tức hỏi: “Đại thúc, gần đây ngươi hay ho khan, có phải tuổi đã cao nên sức khỏe không tốt không? Hay là ta xem cho ngươi một chút?”

Nghe vậy, thần sắc Lăng Mặc Hàn có chút không được tự nhiên, nâng chén trà lên nhấp một ngụm, ánh mắt nhìn về phía khác, không đáp lời nàng.

Ánh mắt Kha hội trưởng đánh giá hai người, thấy thần sắc quỷ dị của bọn họ, trong đầu hắn lập tức hiện lên một ý nghĩ: Hai người này… không phải đồng tính chứ? 

Ánh mắt của nam nhân kia từ lúc bước vào đều nhìn chằm chằm Quỷ Y, Quỷ Y xem mạch cho hắn cũng phải để một chiếc khăn ở giữa, nghĩ đến đây, Kha hội trưởng hơi xấu hổ, hắn sống lâu như vậy rồi mà đây đúng là lần đầu tiên gặp phải đồng tính.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận