Tuyệt Sắc Quyến Rũ: Quỷ Y Chí Tôn (Thiên Y Phượng Cửu)

Nghe nói như thế, cho dù là Phượng Cửu có da mặt dày, lúc này cũng thẹn thùng rồi, trên khuôn mặt xinh đẹp hơi ửng đỏ, cùng với sắc mặt của nàng hơi lộ ra vài phần xấu hổ, xem ở trong mắt của Lăng Mặc Hàn, chính là một phong cảnh mê người, cảnh đẹp ý vui.

Lăng Mặc Hàn không tiếp tục nữa, chỉ là khóe môi hơi nhếch lên, một nụ cười hiện lên trên môi, chỉ là râu mép quá nhiều, nhìn không thấy.

“Ta với ngươi đi dạo chợ đen trong thành!” Hắn nắm tay nàng đứng dậy, cũng không đợi nàng từ chối, liền dẫn nàng đi ra ngoài. 

Sau lưng bốn người nhìn nhau, đều cười rồi cũng đi theo.

Những khách nhân ở lầu một cũng cao giọng nở nụ cười, đã thấy rất nhiều rồi nên cũng không thấy lạ gì, hơn nữa, từ lúc mấy người này vào ở thì bọn họ đã nhìn ra được quan hệ của hai người này không bình thường rồi, quả nhiên, hôm nay mới nhận được chứng thực.

Xem ra ánh mắt của bọn họ vẫn rất sắc bén đấy, hai đại nam nhân này đưa tình với nhau đều không thể tránh được ánh mắt của bọn họ. 

Lúc Phượng Cửu tỉnh lại thì đã chạng vạng tối, lại lề mề ở lầu một một lát, bây giờ được hắn dắt ra khỏi nhà trọ, trông thấy hai bên cửa hàng treo lên đèn lồng màu đỏ, trên đường người đi qua lại cũng rất náo nhiệt, cũng quên đi chuyện ở nhà trọ.

Chỉ là, nàng cúi đầu nhìn nam nhân đang nắm tay, mười ngón tay đan xen vào nhau, sao nàng lại cảm thấy rất kỳ lạ?

“Đại thúc, người định cứ như vậy dẫn ta đi dạo phố sao?” Nàng giơ lên mười ngón tay đan xen vào nhau, cười híp đôi mắt nhìn chằm chằm vào hắn: “Người đây là muốn hấp dẫn toàn bộ ánh mắt ở khu chợ đen!” 

Đoán chừng, nhìn xem toàn bộ ở chợ đen này cũng tìm không được một đôi giống với bọn họ đấy.

Phi phi phi! Cái gì một đôi? Nàng mới không phải một đôi với hắn.

“Ta đều không để ý, nàng quan tâm làm gì?” Hắn liếc mắt nhìn nàng, trong lòng lại rất vui vẻ. 

Trước đây, hắn không nghĩ đến sẽ nắm tay một người nữ nhân, mười ngón tay đan xen vào nhau cùng nàng đi dạo trên đường lớn, hắn chỉ biết là, loại cảm giác này rất kỳ diệu, lại khiến trong lòng hắn rất vui.

Khóe mắt ngắm nhìn nữ nhân ở bên cạnh đang nhìn xung quanh, khóe môi hơi nâng lên, cảm thấy, có nàng bên cạnh, dường như có cả thế giới, loại cảm giác thỏa mãn, hạnh phúc này, người ngoài không thể cảm nhận được.

Chỉ là, dễ dàng lừa gạt được người nàng, nhưng lại khó lừa gạt được lòng của nàng, hắn phải làm sao, mới có thể khiến cho nàng vui vẻ tiếp nhận hắn đây? 

Xem ra, hắn phải suy nghĩ thật kỹ có nên dùng thử mỹ nam kế hay không.

Hai người đi dạo đến đêm khuya, sau khi ăn xong bữa khuya mới trở về, người trên đường đã thưa thớt không còn nhiều lắm, chỉ có đèn lồng màu đỏ treo trước hai bên cửa hàng đang nhẹ đung đưa trong gió đêm, có vẻ thật đẹp và tĩnh mịch.

“So với đồ vật trong tửu lâu ở nhà trọ, thức ăn vặt trên đường thực sự còn đặc sắc hơn, đêm nay ta ăn rất no, đến bây giờ vẫn còn no nè.” Trên mặt nàng tràn đầy ý cười thỏa mãn. 

Thấy nàng dễ dàng thỏa mãn như vậy, đôi mắt Lăng Mặc Hàn hơi lộ ra ý cười dịu dàng: “Ngươi đã thích, về sau mỗi khi đi đến một chỗ, ta liền dẫn ngươi đi ăn vật ở địa phương.”

Nghe nói như thế, trong lòng nàng khẽ nhúc nhích, đôi mắt sáng nhìn về hắn, nhiều cảm xúc đan xen, không phải cảm giác khó chịu.

“Sao vậy?” Lăng Mặc Hàn hỏi, nhìn thấy nàng hơi cúi đầu, kinh ngạc với cảm xúc thay đổi của nàng. 

Phượng Cửu lắc đầu, bởi vì không biết phải nói như thế nào, nàng không biết nói cho hắn biết như thế nào, nàng cũng không biết phải đáp lại tình cảm ra sao, cũng sợ không thể đáp trả lại tình cảm cho hắn.

Thấy vậy, Lăng Mặc Hàn đang muốn mở miệng, đột nhiên khí tức trên người thay đổi, vươn tay che chở Phượng Cửu ở trong ngực, ánh mắt biến đổi, ánh mắt sắc bén nhìn về một nơi.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui