Tuyệt Sắc Quyến Rũ: Quỷ Y Chí Tôn (Thiên Y Phượng Cửu)

“Thứ này ta ăn không hết một cây, ngươi giữ lại mà dùng!” Trong miệng còn nhai nhân sâm nghĩ đến việc mình vào đây cũng được một thời gian rồi vội vàng đứng dậy: “Ta phải ra ngoài rồi, tránh việc bọn họ có chuyện mà tìm không thấy ta.”

Nói rồi nàng nhìn người chỉ mặc chiếc áo yếm đỏ ngồi bên cạnh đang ăn nhân sâm, rõ ràng gần đây tiểu Hỏa Phượng béo lên không ít, hỏi: “Ngươi có muốn ra ngoài không? Ta thấy ngươi vẫn nên ra ngoài cùng ta thì tốt hơn, ngươi xem ngươi ở trong này cả ngày cũng không tu luyện gì, ngày ngày ăn nhân sâm, đến lúc khiến mình trắng trắng mập mập lên cho mà xem, cứ ở mãi trong này, nói không chừng lần sau ta tới đây ngươi đã béo thành quả bóng rồi.”

Nghe thấy lời này, tiểu Hỏa Phượng theo bản năng cúi đầu nhìn xuống người: “Béo chỗ nào chứ? Ta đâu có nhìn thấy.” Trong lúc nói lại lôi ra một cây nhân sâm, đưa lên miệng cắn răng rắc ăn một cách ngon lành. 

Phượng Cửu khóe miệng cười đành bước lên trực tiếp bế đứa nhóc mềm mại ôm vào trong lòng, cảm giác mười phần chắc tay khiến nàng không khỏi hiện lên nụ cười: “Tuy là hơi nhiều thịt một chút nhưng mà ai bảo ngươi đáng yêu thế chứ? Đi thôi! Dẫn ngươi ra ngoài chơi, đừng ở mãi trong này nữa”

Tiểu Hỏa Phượng vốn dĩ cũng chẳng muốn ra ngoài nhưng vừa nghe nàng khen nó cái miệng nhỏ khẽ cất lên: “Vậy được! Nếu như người đã muốn ta ra ngoài như vậy, ta sẽ ra ngoài xem xem!”

“Tiểu tử thối.” 


“Nàng khẽ cười, vỗ lên cái mông nhỏ lắm thịt của nó khiến nó xấu hổ đỏ bừng cả mặt trợn mắt lên: “Ta muốn thay y phục, thay y phục rồi mới ra ngoài”

Cuối cùng tiểu Hỏa Phượng thay một bộ y phục rồi bị Phượng Cửu dẫn ra ngoài, sau khi về đến phòng để tiểu Hỏa Phượng trong phòng mình, nàng sai Lãnh Sương chuẩn bị nước nóng ngâm mình tắm rồi hỏi gần đây có những chuyện gì xảy ra.

“Người của Lâm gia đã đến Vân Nguyệt thành, tử đệ trẻ tuổi của Lâm gia vài ngày trước có tới thăm hỏi có điều không vào, La Vũ cản lại bảo họ trở về, nói với họ chủ tử đang tu luyện không tiếp khách.” 

“Quốc chủ của các tiểu quốc cũng đã lần lượt đến, đi theo còn có các tử đệ Hoàng thất đều đã được sắp xếp ở tại hoàng cung. Phượng vệ đã chỉnh sửa tài liệu của các quốc chủ tiểu quốc và tử đệ Hoàng thất chỉ đợi chủ tử xuất quan có thể kiểm tra.”

Ngâm mình trong nước nóng nghe thấy Lãnh Sương bên cạnh báo cáo nàng đáp lại một lời, đứng dậy lau những giọt nước trên người rồi mặc y phục đi đến ngồi xuống trước bàn hóa trang, Lãnh Sương giúp nàng chải tóc.


“Chuẩn bị cho ta một ít thức ăn, bảo bọn họ mang tài liệu tới đây, chuẩn bị một chút, lát nữa cùng ta tiến cung.” Nàng dặn dò ý bảo nàng đi chuẩn bị. 

“Vâng.” Lãnh Sương đáp lời rồi mới bước đi.

Lau khô tóc xong nàng sửa sang sơ lại lấy ra một sợi tơ màu bạc một bó tóc đen những sợi còn sót lại rũ xuống tự nhiên trên người, đơn giản mà đại khí lại không mất đi sự ưu nhã phiêu dật.

Nàng đi tới tủ đồ chọn ra một bộ váy màu trắng với vạt áo thêu hoa văn màu bạc ở cổ áo và gấu tay mặc vào, chỉnh trang xong nàng ra khỏi phòng, tỳ nữ đã dọn đồ ăn lên bàn còn tiểu Hỏa Phượng mập mạp thì đã ngồi ở kia lén uống rượu. 

Nhìn thấy hai má tiểu Hỏa Phượng đỏ lên nàng hơi ngạc nhiên: “Người lén uống rượu à?”

“Không có.” Tiểu tử thấy nàng đi tới liền phủ nhận,  nhưng khắp người toàn mùi rượu và hai má ửng đỏ sao có thể gạt người khác được cơ chứ.

Thấy vậy, Phượng Cửu lắc đầu: “Vừa mới ăn nhân sâm lại uống rượu? Lát nữa đừng có tìm ta đấy.” 


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận