Tuyệt Sắc Quyến Rũ: Quỷ Y Chí Tôn (Thiên Y Phượng Cửu)

Nghe vậy, lão giả hơi nhíu mày, lúc này mới ngẩng đầu nhìn Phượng Cửu: “Nghe học sinh dưới núi nói sao? Lão phu ở đây nhiều năm như vậy cũng mới chỉ điểm cho vài người mà thôi, học sinh dưới núi cũng không có vinh hạnh để cho ta chỉ điểm.”

Nghe được lời của lão giả, nụ cười trên mặt Phượng Cửu càng sâu: “Đúng vậy, ta biết đạo sư không hay chỉ điểm cho người khác, nhưng nếu đã chỉ điểm thì nhất định sẽ giúp học sinh chọn được bảo bối thích hợp nhất. Đạo sư, ngài xem trong Thiên lâu có bảo bối nào thích hợp với ta không?”

Phượng Cửu hưng phấn nhìn lão giả, hi vọng hắn có thể chỉ điểm cho nàng. 

Thấy vậy, lão giả cũng mỉm cười, khuôn mặt hắn ngày thường vô cùng nghiêm túc, học sinh nào tới đây cũng phải cung kính sợ sệt, nào có ai giống như tiểu tử này dám tươi cười nhờ hắn chỉ điểm.


“Được rồi, ngươi muốn chọn pháp khí có tác dụng gì?”

“Ta không có pháp khí phi hành, vậy thì chọn một pháp khí phi hành đi, không cần quá sang trọng, không cần quá lớn, có thể phóng to thu nhỏ là được, nếu có thể làm vũ khí hoặc có tác dụng phòng ngự thì càng tốt hơn.” Phượng Cửu ngượng ngùng cười, ánh mắt lóe sáng nhìn chằm chằm lão giả. 

“Hừ! Yêu cầu cũng không nhỏ đâu!”

Hắn cười nhạo một tiếng, liếc mắt nhìn Phượng Cửu: “Tận cùng lầu hai, trên tầng cao nhất có một hộp gỗ màu hồng, bên trong có một chiếc lông vũ thất thải lưu ly, sau khi trích máu nhận chủ có thể dùng như pháp khí phi hành, cũng có thể treo bên hông để trang trí. Hơn nữa, pháp khí này còn có khả năng phòng ngự, do một vị tôn sư luyện khí đời trước của học viện luyện chế, có thể cản ba lần công kích của tu sĩ Kim Đan, một lần công kích của cường giả Nguyên Anh, trong học viện có rất nhiều người để mắt tới lông vũ thất thải lưu ly này, chỉ có điều phí đổi chính là một trăm tám mươi vạn điểm cống hiến.”

Nói đến đây, hắn liếc nhìn Phượng Cửu một chút: “Đồ tốt thì điểm cống hiến thường cao, nhưng cũng có vài món điểm cống hiến thấp, ở hàng thứ ba tầng thứ hai của lầu một cũng có một pháp khí phi hành, chỉ cần năm ngàn điểm cống hiến là đủ. 

“Đa tạ đạo sư!”

Phượng Cửu cung kính thi lễ với hắn. Một trăm tám mươi vạn điểm cống hiến cũng coi như toàn bộ số điểm của nàng, trước khi tới đây nàng còn nghĩ nhiều điểm cống hiến như vậy thì phải làm sao mới dùng hết, không ngờ vừa vào Thiên lâu một lần mà đã sắp trắng tay rồi.


Lông vũ thất thải lưu ly? Nàng cũng muốn xem thử đây là lông vũ dạng gì mà có thể tốn nhiều điểm cống hiến như vậy! 

Dựa theo lời của lão giả, nàng đi thẳng tới tận cùng của lầu hai, tìm chiếc hộp gỗ màu hồng trên gá cao nhất, vừa mở ra nàng lập tức thấy ánh sáng bảy màu rực rỡ chói mắt, khiến cho nàng vừa thấy đã thích.

Không có nữ nhân nào có thể cự tuyệt đồ vật xinh đẹp! Chiếc lông vũ này thật sự quá đẹp! Nó chỉ dài khoảng bàn tay, giống như những chiếc lông vũ khác, nhưng điểm khác biệt là nó có ánh sáng bảy màu lưu động, vô cùng mỹ lệ.

“Chọn nó!” 


Phượng Cửu cầm lấy hộp gỗ màu hồng đi ra ngoài, đặt trước mặt lão giả: “Đạo sư, ta đổi nó!”

Lão giả liếc nhìn chiếc hộp gỗ màu hồng, sau đó nhìn Phượng Cửu: “Ngươi có nhiều điểm cống hiến vậy sao?”

“Có! Ta vừa làm nhiệm vụ xong!” Phượng Cửu nhếch miệng cười, đưa ngọc bài ra. 

Lão giả nửa tin nửa ngờ tiếp nhận ngọc bài, lúc nãy hắn không để ý xem kĩ, bởi vậy cũng không biết bên trong có bao nhiêu điểm cống hiến, lúc này vừa mở ra nhìn thì gương mặt lạnh lùng thường ngày lập tức biến sắc, hai mắt trợn tròn kinh ngạc.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận