Tuyệt Sắc Quyến Rũ: Quỷ Y Chí Tôn (Thiên Y Phượng Cửu)

Nghe vậy, Phượng Cửu lộ ra ý cười, cung kính hành lễ: “Đa tạ đạo sư chỉ dạy, ta biết rồi.”

Lữ đạo gật đầu, lúc này mới xoay người rời đi.

“Phượng Cửu…” Diệp Tinh nhìn nàng, trong mắt có chút lo lắng. 

Thấy vậy, Phượng Cửu không nhịn được khẽ cười một tiếng: “Tỷ lo cái gì? Lo ta là linh căn tạp không vào được Trúc Cơ sao? Tỷ đừng lo lắng, hiện tại tu vi của ta còn cao hơn tỷ.”

Thầy thần sắc nàng vẫn như cũ, cũng không vì kiểm tra ra linh căn tạp mà sa sút tinh thần, nàng mới yên tâm: “Ừm, thế giới này lớn như vậy, sẽ có cơ duyên thôi, mặc dù muộ là linh căn tạp, có thể tương lai cũng sẽ không có cơ hội vào Trúc Cơ, thậm chí là Kim Đan.”

“Ừm thế giới lớn như vậy, ta còn muốn đi xem sao!” Nàng híp mắt, ngước lên nhìn trời, ở trong thành Thiên Không ở Bát Đại đế quốc xa xôi ngự trị mọi nước còn có một người hẹn ước mười năm với nàng. 

Ước hẹn mười năm? Nàng sẽ để bản thân mình dừng lại mười năm ở những quốc gia này sao? Đáp án là không bao giờ.


Trong những ngày kế tiếp, chuyện Phượng Cửu là linh căn tạp nhanh chóng truyền ra, nếu đổi thành người khác có lẽ những học tử trong học viện sẽ không có ai quan tâm như vậy, nhưng đây là lại Phượng Cửu, người này vừa vào đã đổi được lưu ly vũ bảy màu, lại để người của Huyền viện chịu thiệt không có chỗ nào phát tác, là Phượng Cửu khiến cho phó viện cực kỳ xem trọng, thậm chí nàng đồng thời là học tử Đan viện, còn điều nàng đến trong học tử Thiên Phẩm Linh viện.

Nhất cử nhất động của hắn dường như đều thu hút sự quan tâm của mọi người, nhưng tin tức này vừa truyền ra, ai nấy đều hả hê không thôi. 

Mà lúc này Phượng Cửu từ ngày đi báo danh, cùng với ngày hôm sau đi nghe giảng, những ngày tiếp theo cũng không đến Linh viện, bởi vì nàng bận tu luyện của mình, không có thời gian nghe ngóng tin tức bên ngoài.

Quan Tập Lẫm cũng chưa ra khỏi Huyền tháp, nhưng hôm nay, Tiêu Dược Hàn lại đến.

“Phượng tiểu đệ? Phượng tiểu đệ?” 

Hắn đứng bên ngoài động phủ gọi, đồng thời vẻ mặt ngạc nhiên nhìn cấp bậc của con quái thú đại hắc hùng đang canh giữ bên ngoài động phủ.


Lần này nghe không ít chuyện về Phượng Cửu, nghe nói hắn ở đây ngoại trừ một con quái mã và một con tiểu sủng vật giống cục thịt ra, còn có một con gấu đen lớn rất dọa nguowifm cho nên những người muốn tìm hắn gây phiền phức đều không dám đến trước đông phủ hắn đang ở để trêu chọc.

Ừm, đúng rồi, gần đây trong học viện không thấy thân ảnh của Phượng Cửu, tất cả mọi người đều nói hắn trốn không dám gặp ai. 

“Tiêu huynh?” Phượng Cửu mở kết giời đi ra, có chút kinh ngạc khi hắn đến: “Sao huynh lại đến đây?”

“Sao? Ta không thể đến sao?”

Hắn cười nói: “Ta vừa ra ngoài làm nhiệm vụ trở về, nghe nói đệ ở đâu nên qua đây tìm đệ uống rượu, đệ xem, ngay cả gà nướng ta cũng mang đến rồi.” Hắn lấy từ trong không gian ra hai con gà nướng được gói ghém kỹ lưỡng. 

Thấy vậy, Phượng Cửu muốn mời hắn vào động phủ, ai biết hắn phất tay: “Hai ta cũng không phải người ngoài, nào nào, đến gốc cây kia là được.”

Nghe thế nàng không khỏi nở nụ cười, cùng nhau đi đến bãi cỏ dươi gốc cây, ngồi xuống đất.

“Đệ không biết sao? Ta cũng là học tử thiên phẩm của Linh viện, nhưng ngày đệ đi nghe giảng ta không ở đó, cũng không gặp đệ, sau đó lại nhận được nhiệm vụ ra ngoài, vừa về ta liền đi tìm đệ, đủ lòng chưa?” 

Hắn trực tiếp lấy ra hai chén rượu từ trong túi Càn Khôn: “Chuyện của đệ ta cũng nghe nói rồi, không phải chỉ là linh căn tạp thôi sao? Không có gì lớn cả, yên tâm, sau này trong học viện có người nào gây khó dễ cho đệ, ta giúp để xử lý hắn.”


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận