Phượng Cửu cả người mặc y phục màu đỏ, dính đầy máu tươi trên thân áo, bị từng lưỡi dao sắc bén cứa rách da thịt, nàng thở mạnh quỳ một chân xuống đất, dùng kiếm trong tay chống đỡ khí tức rối loạn của cơ thể, cả người trông rất thảm thương, nhưng, đối mắt đó, lúc này lại tràn đầy ý chí chiến đấu và quyết tâm. Sáng như ánh sao, chói lóa dọa người.
Bốn tên Nguyên Anh tu sĩ và hai tên Kim Đan tu sĩ bao vây xung quanh nàng, sáu người họ phát ra khí tức mạnh mẽ, khiến cho ba người họ đứng ở đây khí huyết dâng cao, mà Phượng Cửu đứng ở giữa, vẫn có thể khởi động khí tức linh lực trong cơ thể, đứng lên giữa bọn họ...
Trên tài liệu nói, nàng chỉ là đại linh sư...
Chỉ với tu vi của đại linh sư có thể chống đỡ lâu như vậy, đã là cực kỳ hiếm gặp, thấy ánh mắt nàng nhìn về hướng bọn họ, Cung hội trưởng bèn nói: “Chúng ta tới giúp ngươi.” Vừa dứt tiếng, vung thanh kiếm trong tay, dự định mở một con đường để nàng chạy thoát.
Ánh mắt Phượng Cửu lóe lên, hít một hơn mạnh, ánh mắt nhìn về phía ba người bọn họ, nói: “Vậy hãy đối phó hai tên Kim Đan.”
Nghe vậy, ba người họ chớp mắt đã bao vây hai tên Kim Đan, hai tên này đều là Kim Đan có tu vi đỉnh cao, có cấp bậc cao nhất trong giới Kim Đan, mà trong ba người bọn họ, cũng chỉ có tu vi của Cung hội trưởng đạt đỉnh, còn lão giả kia là Nguyên Anh, Kim Đan tu sĩ còn lại mới đạt được cấp ba.
Chỉ với thực lực của bọn họ nếu muốn đánh với bốn tên Nguyên Anh đó đúng là không biết tự lượng sức mình, nếu đã như vậy, bọn họ sẽ tách hai người đó ra, giết hai người này xong rồi tính tiếp!
“Đi tìm cái chết sao! Chúng ta sẽ nhận ba cái mạng nhỏ của các ngươi!” hai tên hắc y nhân có tu vi Kim Đan đỉnh cao giọng âm trầm nói, nâng khí bay đi, bay đến nơi cách bọn họ chưa tới 10 thước.
Tuy là ba người bọn họ có một vị Nguyên Anh tu sĩ, nhưng đối với bọn chúng mà nói không phải không thể đánh thắng, bởi vì, bọn chúng có nhiều pháp bảo! Huống hồ, tu sĩ ở một tiểu quốc gia cấp sáu, sức chiến đấu làm sao có thể so sánh được với bọn chúng.
“Phượng Cửu, tốt nhất ngươi nên ngoan ngoãn chịu trói, nếu không, ta sẽ cho ngươi nếm mùi đau khổ!”
Một tên Nguyên Anh tu sĩ trong đó lạnh lùng nói: “Đừng tưởng những người này có thể cứu được ngươi, ngươi nên biết rằng, bốn người chúng ta đều là những Nguyên Anh có tu vi cao nhất, tùy tiện đạp một cái, cũng có thể khiến toàn bộ thành Tinh Vân sụp đổ!”
Trong lúc này, bọn chúng thể hiện ra hết thực lực của mình, không còn đè nén tu vi của Nguyên Anh, mà giải phóng hết khí tức và uy lực của một Nguyên Anh đỉnh cao nên có!
Đây chính là lá bài cuối cùng của bọn chúng, sự đang sợ của một tên Nguyên Anh đỉnh cao là ở chỗ, trong chớp mắt có thể hủy diệt cả một cái thành, thậm chí một quốc gia! Cho dù là học viện Tinh Vân, cũng không ngoại lệ!
Sau khi Phượng Cửu bình tâm hít thở nhẹ nhàng tay cầm Thanh Phong kiếm đứng lên, nàng cảm thấy khí tức trên người nàng có chút loạn lên, thật ra, giờ khắc này không có ai biết, thời cơ mà nàng chờ đợi cuối cùng đã đến, dòng máu trong cơ thể không ngừng dâng trào và gào thét, làm cho huyết mạch và gân cốt đều mở rộng, nàng chỉ cảm thấy dòng máu đang dâng trào, giống như từng dòng nước đang từ núi cao đổ xuống, dòng chảy rất nhanh, hướng về biển lớn...
Trong đan điền, tích tiểu thành đại, linh lực khí tức dần dần chuyển động, ngưng tụ, càng xoáy càng lớn, giống như một cơn lốc xoáy đang hấp thụ linh lực khí tức, nàng biết, mặc dù thời khắc này không phải thời cơ tốt nhất của Trúc Cơ, nhưng, cũng là cơ hội nàng đang đợi!
“Vậy thì đánh đi! Để ta lãnh giáo lãnh giáo, rốt cuộc Nguyên Anh đỉnh cao đáng sợ đến nhường nào!”