Tuyệt Sắc Quyến Rũ: Quỷ Y Chí Tôn (Thiên Y Phượng Cửu)

Mà vào lúc này, phía xa một đội tu sĩ ngự kiếm tới, dẫn đầu là viện trưởng và phó viện trưởng, sau khi hai người nhìn thấy cảnh tượng trong rừng rậm, kinh ngạc, bởi vì nhận ra một người trong đó là Cung hội trưởng của chợ đen.

Chớp mắt, hai người dẫn đầu đi tới sau lưng họ.

“Cung hội trưởng, sao các người lại ở đây?” Viện trưởng hỏi, ánh mắt nhìn vào hai tên Kim Đan tu sĩ đã chết, đồng thời, bên tai nghe thấy tiếng đánh nhau ầm ầm trong rừng rậm. 

“Các người cũng tới rồi?” Cung hội trưởng nhìn viện trưởng, nhất là một đám tu sĩ đến sau, cảm thấy ngạc nhiên, không ngờ hắn lại để cho toàn bộ đạo sư của học viện đến ứng cứu, chỉ là...

“Sau khi chúng ta nhận được tin tức liền chạy tới, nhìn thấy Phượng Cửu ở bên trong, chỉ sợ là lúc này không vào được, các người xem.” Hắn bảo mọi người nhìn về phía rừng rậm, luồng khí lưu lớn mạnh trong không khí đang dâng trào.

“Bên trong có bốn vị Nguyên Anh đỉnh cao, uy lực của bốn tên Nguyên Anh đều phát ra, bao trùm toàn bộ rừng rậm này, quan trọng nhất là, trong luồng uy lực của Nguyên Anh đỉnh cao, còn có một luồng...” 

Nói đến đây, Cung hội trưởng ngập ngừng, nhìn về rừng rậm trước mặt, không nói thêm nữa.


Viện trưởng và phó viện trưởng nhìn vào trong, đồng thời cũng cảm nhận được, ngoài luồng uy lực của bốn tên Nguyên Anh ra, còn có một luồng... Khí tức của thượng cổ thần thú!

Là khế thú sinh mạng của Phượng Cửu? Khế thú sinh mạng của nàng ta là thượng cổ thần thú sao? 

Đè nén sự kinh ngạc trong lòng, hai người nhìn nhau, chợt nghe phía sau có tiếng bàn tán của các đạo sư.

“Ây! Một luồng linh khí chuyển động mạnh như vậy, vậy Phượng Cửu có còn sống được không?”

“Luồng khí lưu linh lực này mang theo uy lực khiến cho ta cảm thấy lo sợ...” 

“Đây là uy lực của Nguyên Anh tu sĩ đỉnh cao!” Bốn vị trưởng lão của học viện đồng thanh nói, bốn tên Nguyên Anh tu sĩ đỉnh cao chỉ để giết một học tử? Quả thật là lưu danh muôn đời.

Khác với mọi người, Quan Tập Lẫm cưỡi theo vòng bát quái theo sau trực tiếp khởi động phòng ngự ở trên vòng. Không dừng lại liền bay vút vào bên trong, thấy vậy, viện trưởng và mọi người kinh hãi.


“Quay về! Ngươi không muốn sống nữa sao!” 

Phẫn nộ hét lớn, viện trưởng và phó viện trưởng cũng không lo được việc khác, liền đuổi theo sau, tiếp theo đó là bốn vị Nguyên Anh trưởng lão, chỉ là dừng lại một hồi, liền theo phía sau, mấy vị đạo sư khác thấy thế, ánh mắt nhìn nhau, từng người lấy ra pháp bảo khởi động phòng ngự đi theo sau.

Uy lực lớn mạnh như vậy, Kim Đan tu sĩ chỉ sợ đi vào không tiện, nhưng cũng may, trên người bọn họ đều có pháp bảo phòng ngự, chỉ là, uy lực cùng khí tức như vậy, là một học tử mới của năm nay, Phượng Cửu lại đến từ một quốc gia nhỏ cấp chín, có thật vẫn còn sống không?

“Chúng ta cũng vào!” Lão Nguyên Anh của hội trương nói, phất tay áo, cũng đi vào phía bên trong. 

“Đi!” Các đạo sư của học viện đều có pháp bảo phòng ngự, đương nhiên bọn họ cũng có.

Nhiếp Đằng và Tiêu Diệc Hàn hai người họ cũng đi vào trong, hai người một người là thái tử Thanh Đằng, một người là đích tử* thế gia, đương nhiên là không thiếu pháp bảo.

*Đích tử: Con vợ cả 

Đi theo phía sau bọn họ, Mạch Trần lại dừng ở giữa không trung, hắn đạp kiếm không tiếp tục đi vào, mà đang cảm nhận sự chuyển động của khí lưu và uy lực ở trong khu rừng rậm.

Luồng khí tức hòa vào trong uy lực của Nguyên Anh tu sĩ, không phải là Kim Đan khí tức, Cũng không phải khí tức của Nguyên Anh, càng không phải khí tức của thần thú, mà là... Uy lực thượng cổ!


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận