Nghe ông nói, Hiên Viên Mặc Trạch trầm mặc, thật lâu sau, hắn đứng lên: "Người điều dưỡng thân thể thật tốt đi! Chuyện còn lại cứ giao cho ta là được.
” Nói xong, xoay người rời đi, không nói thêm gì khác.
"Chờ một chút.
" Quốc chủ gọi hắn lại.
Hiên Viên Mặc Trạch dừng bước, quay đầu nhìn về phía ông: "Còn có việc?”"Không mang tiểu tức phụ của con về?" Quốc chủ hỏi.
"Trong nhà nàng xảy ra chút chuyện phải nhanh chạy về xử lí.
" Thanh âm vừa dứt, không mở miệng cất bước rời đi.
Hôi Lang cùng Ảnh Nhất canh giữ ở bên ngoài vừa thấy hắn đi ra, liền nhanh chóng đuổi theo tới một cung điện trong cung của chủ tử.
Đây là cung điện ngày xưa chủ tử làm việc, hôm nay thấy chủ tử hướng tới đây, hai người liền biết, chủ tử hẳn là không có ý định hồi phủ.
Ngay khi Hiên Viên Mặc Trạch vừa mới ngồi xuống trong cung điện, cầm lấy tư liệu gần nhất xem xét, một gã ám vệ liền vội vàng tới báo.
"Chủ tử, Thành Vương tiến cung, muốn gặp quốc chủ, hiện giờ đang ở chính điện làm loạn, còn đả thương vài tên hộ vệ trong cung.
"Nghe nói như vậy, Hiên Viên Mặc Trạch nhíu mày, trầm giọng nói: "Cho người ném ra ngoài! ”"Nhưng mà, Thành vương mang theo mấy thống lĩnh chưởng quản hoàng thành, nói cái gì biết được quốc chủ bị người hại một thân tu vi tận phế, bọn họ muốn tiến cung bảo hộ quốc chủ, nếu như cãi lời tru sát tại chỗ.
"Ám Vệ nói xong, chần chờ một chút, lại nói: "Hiện giờ giằng co không dứt, thuộc hạ thấy bọn họ muốn xông vào Đông Cung, liền nhanh chóng tới báo, thỉnh chủ tử nói rõ, thuộc hạ phải làm như thế nào?” Thành Vương kia dù sao cũng là người của hoàng tộc Hiên Viên, nếu thật sự động sát ý, chỉ sợ! Nghe vậy, Hiên Viên Mặc Trạch bình tĩnh đem tư liệu trong tay buông xuống đứng lên, sải bước đi ra ngoài.
Hôi Lang cùng Ảnh Nhất vừa thấy thế, lập tức đuổi theo.
Trước chính điện.
Một gã nam tử trung niên hình thể hơi mập, một thân áo tím hoa y chắp tay mà đứng, đang trợn mắt nhìn hộ vệ chắn đường ở phía trước, mà ở phía sau hắn, đi theo hơn mười hộ vệ mặc cấm trang hộ vệ, cùng với một hai gã nam tử trung niên mặc quan phục.
"Thật sự là làm càn! Ngay cả đường của bổn vương cũng dám ngăn cản? Các ngươi quả là ăn gan hùm mật gấu! Tránh ra! Nếu không tránh ra, cẩn thận bổn vương ra lệnh một tiếng giết các ngươi!" Thành vương áo tím hoa y kia lớn tiếng quát, ống tay áo vung lên, một cỗ khí lưu tuôn ra, lập tức đem mấy tên hộ vệ phía trước phất ra.
Mấy tên hộ vệ kia ngại thân phận của hắn có nhiều nhường nhịn, lúc này bị dòng khí của đối phương làm tổn thương, cũng chỉ có thể mạnh mẽ áp xuống, cũng không dám nhượng bộ nửa phần để cho bọn họ đi vào, thẳng đến khi nghe được một thanh âm trầm thấp mà lạnh lẽo truyền đến, mấy tên hộ vệ kia trong lòng vui vẻ, lúc này ngẩng đầu nhìn lại.
"Ồ? Bổn quân sao không biết, người trong cung này là ai muốn giết đều có thể giết?”Nghe thanh âm này, trong lòng mọi người chấn động, ngay cả Thành Vương áo tím kia trong mắt cũng khỏi xẹt qua một tia sợ hãi.
Hắn quay đầu lại, nhìn thân ảnh mặc hắc bào từ cách đó không xa đi tới, trên mặt vốn lộ ra vẻ tàn nhẫn không khỏi lộ ra nụ cười.
"Ha ha ha, là Mặc Trạch đã trở lại a!"Hắn nghênh đón, dùng một tư thái của trưởng bối: "Mặc Trạch a! Ngươi trở về là tốt rồi, trở lại là tốt rồi, ngươi không biết, ngươi vừa ra khỏi cung này đã xảy ra chuyện gì, vốn dĩ ta còn lo lắng, hiện tại nhìn thấy ngươi trở về, ta cuối cùng cũng có thể yên tâm.
”“Khấu kiến Thái tử điện hạ!” Chúng danh hộ vệ nhìn thấy hắn vội vàng quỳ một gối hành lễ, cung kính mà mang theo kính sợ.
Hiên Viên Mặc Trạch đi tới trước mặt bọn họ dừng bước, ánh mắt thâm sâu mà sắc bén từ xẹt qua từng người bọn họ!.