Tuyệt Sắc

“Cậu, từ từ...” Phương Tý Thần nhẹ nhàng đẩy ra, trước khi chính mình ngất xỉu điều chỉnh lại hô hấp.”Tôi... Tôi đi tắm rửa, một chút nữa là có thể ăn cơm.” Anh vội vàng thoát khỏi ma chưởng của Phỉ, cầm lấy quần áo hướng phòng tắm vội đi.

Phỉ nhẹ nhàng mỉm cười, hắn nhìn Phương Tý Thần bối rối mất tự nhiên, ung dung mở ti vi.

“Hiện tại là kênh tin tức......” trong phòng tắm truyền ra tiếng nước rầm rầm. Tuy rằng Phỉ ở phòng khách, nhưng mà cũng không chú ý xem ti vi......

Vừa rồi! Thực đáng sợ... Phương Tý Thần mở nước thật lớn, muốn tiếng nước che đi âm thanh phòng khách cùng với sự thất thố của mình

Phỉ như vậy...... Anh tuyệt không biết phải làm sao mới tốt, anh vẫn là thực khẩn trương... sợ sự nhiệt tình như vậy.

Anh cảm thấy được, anh không có biện pháp đáp lại tình cảm này. Quá mức trực tiếp, liều lĩnh.

Dù an tâm như vậy nhưng kì thực trong lòng vẫn cảm thấy bất an.


Anh cùng Phỉ có thể như vậy trong bao lâu..... Nói không chừng ngày mai...

Phỉ sẽ bỏ anh mà đi...

Đóng vòi nước, Phương Tý Thần thay quần áo. May mắn lần này không lấy sai.

“Tý Thần... anh đã xong chưa?” thanh âm của Phỉ ở bên ngoài vang lên.”Anh có thể... ra ngoài không?”

“A... A... Từ từ...” nháy mắt cửa mở ra, anh bị Phỉ bắt lấy áp đến tường.

Hai tay quen thuộc thoát quần áo, chạm vào từng điểm mẫn cảm.


Còn không kịp chờ, đôi môi đã bị che lại.

“Tôi nhẫn thật lâu...” khẽ cắn điểm hồng nhuận của Phương Tý Thần, Phỉ khàn khàn nói. Cảm giác như bị điện giật đánh úp lấy anh, Phương Tý Thần liều mạng đè lấy rên rì sắp thoát ra khỏi miệng.

“Từ từ... cậu còn không có...... Còn không có ăn cơm...” Lực bất tòng tâm ngăn cản ngón tay kiêu ngạo, thật vất vả mới nói hoàn hảo một câu.

“Ăn cơm... Không cần. chờ một chút tôi liền đem anh ăn no...” Nói xong, Phương Tý Thần đã là trần như nhộng, quần áo vừa mới mặt vào đã được Phỉ để sang một bên, thân thể non mịn phát nhiệt, khắp nơi đều bị Phỉ đánh dấu chủ quyền.

Sao lại như vậy......

“Không cần... Hôm qua mới......” thanh âm bị ngón tay sát nhập cắt đứt, chỉ có thể phun ra rên rỉ.

“chuyện đó đã là rất lâu rồi... Thần...” chậm rãi di chuyển ngón tay, Phỉ tà tà cười.”Tôi hiện tại rất muốn......anh!”

Hoàn chương 31


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận