Chương có nội dung bằng hình ảnh
"Ha ha, cháu là đà chủ, hỏi thăm cũng là chuyện bình thường! Còn dì, chỉ giúp con rể quản lý chút tài sản mà thôi." Tống Chí Mai cười ha ha nói, thoả thuê đắc ý.
Cố vấn quân sự của Tống Chí Mai là Vi Hoạ Mi cũng cười đến mức mặt sắp nở hoa rồi. Lúc trước bà ấy còn cực kỳ khinh thường Tề Đẳng Nhàn. Hiện tại nghĩ lại, khi đó mình thật ngu ngốc.
Lúc Tề Đẳng Nhàn nghe thấy hai chữ “con rể” đã hơi giật mình, vô thức nhìn qua nhìn lại, may mắn là không thấy Dương Quan Quan.
Tần Đường Ngọc ở bên cạnh hình như biết Tề Đẳng Nhàn đang nghĩ gì, vì thế thấp giọng nói: “Vừa nãy khi ngài đi chiêu đãi những ông chủ lớn kia, Dương tiểu thư cũng đã rời đi, nói muốn xử lý một số việc liên quan đến Dương gia.”
Tề Đẳng Nhàn khẽ gật đầu, Dương gia bị anh và tập đoàn tài chính Đông Liên liên thủ đánh bại, các ông chủ lớn ở Đế Đô đều có ý định lấy Dương gia ra để khai đao...
Rất nhiều tài chính của Dương gia đều bị đưa vào dự án này, bây giờ dự án không thể thực hiện được, Tập đoàn tài chính Đông Liên lại trở mặt với bọn họ, các ông chủ lớn của Đế Đô cũng đang mài đao soàn soạt.
Dương gia đã trở thành con dê ở trên thớt.
Dương gia hiện tại không đủ vốn để duy trì hoạt động bình thường của toàn bộ công việc kinh doanh của gia tộc và đang phải đối mặt với các bên chèn ép, hoàn toàn không kham nổi gánh nặng.
Dương Ý tất nhiên là muốn hấp hối giãy giụa nhưng một vài người có tầm nhìn xa có thể thấy rõ, đi theo hắn ta chỉ có một con đường đi vào bóng tối...
Mà Dương Quan Quan tự lập bên ngoài, không thể nghi ngờ chính là lựa chọn làm nơi nương tựa tốt nhất.
"Quả nhiên làm một kẻ cặn bã cũng không dễ dàng, dù võ công có cao đến đâu cũng phải cẩn thận." Tần Đường Ngọc nhẹ nhàng thở ra, trong lòng không khỏi thầm buồn cười.
Sau khi khách khứa đã rời đi, những người ở lại cơ bản đều là nhân viên bên trong Long Môn.
Khi thuộc hạ của Giang Sơn Hải mới tới đây, bọn họ đều kiêu căng ngạo mạn, nhưng bây giờ, bọn họ đều ủ rũ cụp đuôi, ngay cả hô hấp cũng trở nên thận trọng, sợ bị người thanh toán.
Tề Đẳng Nhàn nhìn bọn họ một cái, nói: “Các người không cần lo lắng sau mùa thu tôi sẽ tính sổ, việc nào ra việc đó. Từ nay trở đi, các người có thể nghe theo mệnh lệnh của Tống Chí Mai. Làm việc cho tốt, chúng tôi không quan tâm đến quá khứ của các người!"
"Vâng, vâng, cảm ơn Tề đà chủ!" Mọi người lập tức đồng thanh, mỗi người đều nhẹ nhàng thở ra, nhận được lời Tề Đẳng Nhàn nói, coi như giữ được mạng sống của mình.
Thế lực của Giang Sơn Hải đã bị Tề Đẳng Nhàn thu nạp, bộ phận cũ của Văn Dũng Phu cũng tâm phục khẩu phục với anh, người của Tống Chí Mai cũng sẽ không còn gì để nói...
Lực lượng Long Môn hiện tại ở Ma Đô đã được anh ghéo lại hoàn chỉnh, trở nên đoàn kết và hùng mạnh chưa từng có.
Tề Đẳng Nhàn, nhắc nhở Tống Chí Mai: "Dì Tống, bà Văn là một người bạn mà cháu rất kính trọng, sau này hai người nên giữ liên lạc, chỉ giáo cho nhau."
Tống Chí Mai gật đầu nói: "Yên tâm, dì không phải loại người như Giang Sơn Hải."
Bà Văn thản nhiên mỉm cười với Tề Đẳng Nhàn nói: "Cảm ơn Tề đà chủ đã luôn chăm sóc cho đến nay."
Sau khi mọi người dùng bữa tối trong trang viên thì ai bận việc của người nấy.
Tống Chí Mai nắm quyền ngay từ đầu, đương nhiên có rất nhiều việc phải làm, cho nên cũng không để ý tới Lý Vân Uyển.
Sau khi Lý Vân Uyển đợi mọi người rời đi, cô hôn Tề Đẳng Nhàn một cách nồng nhiệt, nói: "Ngài Tề, ngài thật tuyệt vời, cảm ơn ngài đã không so đo hiềm khích trước đây mà giúp đỡ mẹ tôi!"
"Còn khách khí với tôi cái gì." Tề Đẳng Nhàn khinh thường nói, ôm chặt cô trong lòng, chỉ số EQ của anh lại đột nhiên tăng vọt: "So với Vân Uyển của tôi, quyền lực chẳng là gì cả!"
Câu nói này trực tiếp làm cho lòng Lý Vân Uyển vui mừng.
"Hôm nay ngài Tề có muốn đi nhờ chuyến bay 91 của Đông Hải không? Thừa vụ trưởng Tiểu Lý sẽ phục vụ ngài suốt hành trình!" Lý Vân Uyển nhẹ nhàng kéo cà vạt của anh, ôn nhu hỏi.
Nghĩ đến vẻ ngoài của cô trong bộ đồng phục tiếp viên, máu của Tề Đẳng Nhàn sôi trào lên một chút, ở bên Lý yêu tinh sẽ không bao giờ nhàm chán, cosplay của cô luôn có thể làm Tề Đẳng Nhàn trải nghiệm nhiều nhân vật khác nhau.
Tốc độ xe của Lý Vân Uyển cũng không nhanh, bởi vì trước nay cô ấy luôn lái phi cơ...