Tuyệt Thế Cường Long

Việc Irena Jinva có xuất thân như vậy thực sự khiến cho Tề Đẳng Nhàn khá là bất ngờ.

Hơn nữa, Irena Jinva còn tiết lộ với hắn rằng việc các thế lực cấp cao không bị tiêu diệt dưới sự đe dọa của lực lượng quân đội hùng mạnh của Tuyết Quốc thực ra cũng là do sự sắp xếp từ trước của Mikhail.

Người ông nội thông thái của cô từ lâu đã nhìn thấu những tai hại và sơ hở đằng sau môi trường tổng thể của Tuyết Quốc.

Điều này khiến cho Tề Đẳng Nhàn vô cùng ngạc nhiên, nếu như đã là sự sắp xếp của Mikhail thì tại sao cô lại chủ động tiết lộ với mình cơ chứ? Khiến cho kế hoạch mà Tuyết Quốc đã trù tính từ lâu cứ thế mà thất bại à?

Đây là một kế hoạch có thể thay đổi hoàn toàn cục diện, một khi nó thành công, đám đầu sỏ sẽ bị vị thị trưởng vừa mới lên làm tổng thống quét sạch toàn bộ như gió thu quét hết lá vàng vậy.

Cuối cùng, Irena Jinva đưa ra một lý do khiến cho Tề Đẳng Nhàn có thể dễ dàng chấp nhận được... đó là vì bảo vệ tính mạng.

Lũ kiến hôi còn tham sống sợ chết, huống chi là con người?

Tề Đẳng Nhàn ghét nhất là những người lúc nào cũng lảm nhảm mấy thứ như tình cảm và nghĩa lớn, không hề quan tâm đến suy nghĩ của người trong cuộc, lúc nào cũng nói cái gì mà vì đại cục nên bạn phải hy sinh bản thân mà không quan tâm xem người ta có muốn như thế hay không.

Trong góc nhìn của hắn, một người có nhân cách thực sự cao thượng sẽ biết đồng cảm với kẻ yếu, thậm chí còn biến bất hạnh của người khác trở thành bất hạnh của mình.

Rõ ràng là Irena Jinva đã rất chán ghét những ngày tháng phải sống trong nơm nớp lo sợ đó rồi, vậy nên, cho dù người của Tuyết Quốc đã đến tìm cô nhiều lần và chơi rất nhiều ván bài tình cảm nhưng cô vẫn từ chối một cách vô tình.

So với việc quay về Tuyết Quốc để giương cao ngọn cờ và lôi kéo lòng người thì Irena Jinva càng thích việc sáng sớm thức dậy để đốc thúc Tề Đẳng Nhàn luyện võ hơn, đặc biệt là chiêu “Trâu sắt cày ruộng” cần phải được huấn luyện nghiêm ngặt.

Sáng nay ngoài trời mưa rơi tầm tã, trong phòng vang lên tiếng chuông vui tai, cả hai kết hợp bổ sung cho nhau, dường như đã sáng tác nên một chương nhạc cảm động lòng người.

Sau khi kết thúc bài tập buổi sáng vất vả, Irena Jinva giơ cao hai cánh tay lên và hét lớn: “Huzzah!”

Tề Đẳng Nhàn cũng theo đó giơ hai cánh tay lên và nói: “Huzzah!”

Thế là hai người bắt đầu giao tiếp bằng ngôn ngữ của Tuyết Quốc, dù sao người có thể nói được ngôn ngữ của Tuyết Quốc cũng không nhiều, không cần lo có ai đó nghe hiểu được rồi bị phong tước.

Tâm trạng của Irena Jinva vô cùng phấn chấn, đối với cô mà nói, hôm nay là một ngày đặc biệt vui vẻ.

Cô đã thẳng thắn thổ lộ thân thế của mình và cũng trút bỏ được rất nhiều gánh nặng.

Có điều, Tề Đẳng Nhàn xác định sẽ không ở lại nơi này quá lâu, hắn định sau khi tham gia buổi đấu giá vào ngày mai thì sẽ lập tức rời khỏi Trung Hải.

“Không biết lần gặp nhau tiếp theo sẽ là bao giờ đây?” Irena Jinva nói với giọng có chút lưu luyến không rời: “Vả lại, tôi cũng sắp phải đi Mỹ rồi.”

Hướng Đông Tình và Tề Đẳng Nhàn đã chuyển một lượng lớn tài sản sang Mỹ để tránh việc sẽ đột nhiên bị đóng băng tài sản rồi một gậy đánh chết. Còn sau đó ấy à, tất nhiên số tài sản đó sẽ quay lại trong nước rồi, chỉ là vẫn cần một khoảng thời gian để sắp xếp mọi chuyện mà thôi.

Bây giờ Lý Vân Uyển đã đi sang Mỹ và ẩn trốn phía sau hậu trường, để cho người thay thế vung tiền mở rộng lãnh thổ.

Tề Đẳng Nhàn nói với giọng an ủi: “Nếu như cô đã chọn việc đi theo tôi thì đây đều là những chuyện mà cô bắt buộc phải đối mặt. Cô cứ yên tâm đi sang Mỹ để phát huy tài năng của mình đi, chắc chắn cô sẽ không phụ sự kỳ vọng của tôi đâu!”

Irena Jinva ngược lại vô cùng tự tin về khoản này, cô ngước cằm lên và nói: “Nhất định thôi! Tôi sẽ cố gắng bảo vệ cho hạnh phúc của chúng ta.”

Tề Đẳng Nhàn xoa xoa cái đầu của cô, cô gái này có rất nhiều kinh nghiệm nhưng tính cách lại vẫn khá là đơn giản.

“Phải sắp xếp cho cô ấy một tên vệ sĩ mới được, bằng không, nhỡ đâu đám người Tuyết Quốc đó mất hết kiên nhẫn rồi dứt khoát bắt có cô ấy trở về thì thật là không tốt.” Tề Đẳng Nhàn thầm nghĩ.

Vậy nên hắn đã gọi cho số điện thoại của đồ đệ của mình là Hoàng Sung.

Sau khi nhìn thấy cuộc gọi từ số lạ, Hoàng Sung đã lập tức cúp máy.

Tề Đẳng Nhàn bỗng chốc cau mày, ha, cái tên đồ đệ rẻ tiền này lại dám cúp máy của sư phụ thế à?

Khi gọi đến lần thứ hai, lần này Hoàng Sung mới bắt máy, anh ta hỏi: “Ai thế?”

Tề Đẳng Nhàn cười nói: “Cậu nói xem tôi là ai?”


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui