Tuyệt Thế Cường Long

“Có chuyện gì thế, Từ tiểu thư?” Cấp dưới của cô ta đứng ở bên cạnh đó lên tiếng hỏi.

Từ Ngạo Tuyết lắc đầu rồi đáp lại: “Không có gì, tôi chỉ cảm thấy ánh mắt của cái tên mập mạp đứng ở đằng kia thật là đáng ghét mà thôi!”

Những người đi theo sau lưng Từ Ngạo Tuyết không nhịn được mà nhìn sang phía Tề Đẳng Nhàn bằng ánh mắt vô cùng khó chịu, nếu như hắn đã khiến cho Từ Ngạo Tuyết cảm thấy đáng ghét thì dĩ nhiên là bọn họ cũng sẽ không thích hắn.

“Xem ra là mặt trời ở Nam Dương không khiến cho làn da của cô ấy đen đi nhỉ!” Tề Đẳng Nhàn cười cười, hắn thầm nghĩ trong lòng như vậy.

“Hay là tôi chạy sang đó rồi chặt đứt hai chân của cậu ta nhé?” Một người hỏi bằng giọng vô cùng lạnh lẽo.

Từ Ngạo Tuyết đáp lại: “Không cần đâu, chắc chắn anh ta tới đây là để xin được gặp thị trưởng Hoàng, hơn nữa thành phố Hương Sơn cũng không phải là địa bàn của chúng ta, nơi này không thích hợp để ra tay.”

Từ Ngạo Tuyết quay đầu lại, lần này cô ta nói chuyện với Hoàng Kỳ Bân: “Hoàng thiếu gia à, anh chỉ cần tiễn chúng tôi đến đây thôi là được.”

Hoàng Kỳ Bân gật đầu một cái thật nhẹ rồi trả lời: “Được, vậy thì xin chúc Từ tổng thượng lộ bình an.”

Từ Ngạo Tuyết dẫn theo đám cấp dưới lên xe ô tô rồi rời đi.

Ngược lại, Tề Đẳng Nhàn cảm thấy có chút tò mò, hắn thầm nghĩ trong lòng rằng sau khi xong việc thì hắn phải gọi điện cho Trần Ngư để hỏi xem Từ Ngạo Tuyết chạy đến thành phố Hương Sơn này để làm gì mới được.

Hoàng Kỳ Bân đang định xoay người đi vào trong nhà, bỗng nhiên Tề Đẳng Nhàn bước lên phía trước rồi nói: “Lão Hoàng này, thị trưởng Hoàng có ở nhà không?”

“Cho hỏi anh là?” Hoàng Kỳ Bân hỏi rồi quan sát Tề Đẳng Nhàn một lượt từ trên xuống dưới, trong ấn tượng của anh ta chưa từng có một người như vậy.

“Hồi xưa chúng ta từng là bạn bè thân thiết tắm chung với nhau ở Đông Phương Anh Hoa đấy nhé!” Tề Đẳng Nhàn cười híp mắt rồi nói.

Hoàng Kỳ Bân hơi sửng sốt một chút, sau đó anh ta nhanh chóng tỉnh táo lại: “Không phải đấy chứ? Bây giờ anh đã béo đến mức này rồi cơ à?”

Tề Đẳng Nhàn đáp lại: “Chỉ là ngụy trang thôi.”

Hoàng Kỳ Bân bèn nói: “Anh cũng to gan thật đấy, thôi theo tôi vào trong nhà đi.”

Tề Đẳng Nhàn theo Hoàng Kỳ Bân đi vào trong dinh thự, không nhịn được mà hỏi: “Bố anh vừa mới đến đây đã chuyển vào ở trong một căn nhà to như thế này, ông ấy không sợ bị người ta bảo là cái đồ tham ô à?”

“Bác cả của tôi giàu như thế, bác ấy tặng cho bố tôi một căn biệt thự thì cũng là chuyện hợp tình hợp lý thôi mà?”

“Việc bố tôi quyết định ở lại đây cũng tương đương với việc ông ấy muốn tuyên bố rằng với mọi người rằng ông ấy không thiếu tiền, vậy nên tất cả mọi người đừng có tốn công tốn sức đưa tiền cho ông ấy làm gì.”

“Nếu như làm vậy thì có thể tránh được rất nhiều điều phiền phức đấy.”

Tề Đẳng Nhàn bèn gật đầu, cũng phải thôi Hoàng Văn Đào chính là ông trùm xưng bá một phương, ông ta có rất nhiều tiền, đến cả sinh nhật của Hoàng Tình Ca mà ông ta cũng phải thuê một chiếc du thuyền sang trọng thật to để chở các khách mời đi du lịch trên đại dương nữa chứ.

Đúng lúc đó bọn họ bắt gặp Hoàng Tình Ca đang bước ra ngoài, cô ấy mặc một chiếc áo ngắn bó sát màu trắng, bên dưới phối với quần jean ngắn và đôi giày cũng màu trắng, cả người toát lên hơi thở thanh xuân đầy hoạt bát.

“Anh ơi, đây là ai thế, người ta lại tìm đến xin được gặp bố đấy à?” Hoàng Tình Ca vừa cười vừa hỏi, có thể nhận thấy rằng bây giờ cô ấy rất sáng sủa vui tươi, đúng là khác hẳn so với ngày xưa.

“Đây là cái tên người tình trong mộng mà em ngày đêm mơ tưởng chứ còn ai nữa.” Hoàng Kỳ Bân trả lời.

Hoàng Tình Ca liếc mắt nhìn bọn họ rồi nói: “Còn lâu em mới thích người mập như thế này nhé! Với lại, em cũng không thèm thích cái đồ đàn ông đi trung tâm mát xa cùng với anh đâu!”

Tề Đẳng Nhàn không nhịn được mà tỏ ra ngượng ngùng, rõ ràng ông đây đến trung tâm mát xa là để thắt chặt tình hữu nghị cơ mà, hắn chỉ đơn thuần gọi kỹ thuật viên đến đấm bóp cho mình thôi, đâu có giống như Hoàng Kỳ Bân!

Đến tận bây giờ mà ở Đông Phương Anh Hoa vẫn còn lan truyền một truyền thuyết, bọn họ nói rằng người bạn đã tới cùng Hoàng thiếu gia có vấn đề ở chỗ bí mật, thế nên cả đêm hắn chỉ nằm im một chỗ để người ta mát xa cho mình chứ không làm gì khác.

Hoàng Kỳ Bân tỏ ra vô cùng xấu hổ, anh ta kéo Tề Đẳng Nhàn đi vào bên trong rồi nói: “Vào đây vào đây!”


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui