Tuyệt Thế Cường Long

“A…” Nghe Tề Đẳng Nhàn nói vậy, mặt của Hoàng Tình Ca hơi đỏ lên.

Hoàng Văn Lãng nói xen vào giữa bọn họ: “Ăn cơm trước đã, cơm nước xong xuôi rồi chúng ta lại trò chuyện tiếp.”

“Tình Ca à, con đừng mơ tưởng đến cậu ta nữa, nghe bố, hãy tìm người khác mà thích đi.”

Sau khi Tề Đẳng Nhàn đã rời đi, Hoàng Văn Lãng vỗ vỗ vai Hoàng Tình Ca rồi nói ra những lời hết sức thấm thía.

Hoàng Tình Ca thở dài rồi hỏi: “Vì sao ạ?”

Hoàng Văn Lãng trả lời: “Hiện nay cậu ta đang phải gánh chịu một tội danh quá lớn, bố không thể giúp ích được gì cho cậu ta đâu, hơn nữa những trách nhiệm mà cậu ta phải mang cũng quá nặng nề, rồi cậu ta sẽ khiến con bị tổn thương đấy.”

Hoàng Tình Ca nhún nhún vai với vẻ vô cùng bất đắc dĩ, cô ấy nói: “Quan trọng nhất là anh ta còn không thích con nữa, anh ta thà tới trung tâm mát xa chứ không chịu đi hẹn hò với con!”

“...”

Hoàng Văn Lãng cũng không còn lời nào để nói nữa rồi.

Sau khi ra khỏi dinh thự của nhà họ Hoàng, Tề Đẳng Nhàn cũng quay về với dáng vẻ mập mạp lúc trước.

Hoàng Kỳ Bân chứng kiến cảnh tượng ấy thì tỏ ra vô cùng ngạc nhiên, anh ta nói: “Ơ, người anh em này, bản lĩnh này của anh đúng là lợi hại thật đấy, hình như có vẻ hơi giống với ba mươi sáu phép thần thông như ý của bên phía đạo gia đấy nhỉ?!”

Tề Đẳng Nhàn mỉm cười đáp lại: “Coi như cũng tạm được thôi.”

“Khụ… Mà dù là vị trí nào thì anh cũng bơm phồng lên được phải không?” Hoàng Kỳ Bân tò mò hỏi.

Tề Đẳng Nhàn không nhịn được mà nhìn Hoàng Kỳ Bân bằng ánh mắt kỳ quái: “Tôi nghi ngờ là anh đang ám chỉ mấy chuyện bậy bạ linh tinh đấy nhé.”

Hoàng Kỳ Bân cười ha ha mấy tiếng, sau đó nói: “Rốt cuộc là anh có làm được hay là không thế, nếu như anh có thể làm được thật thì tôi sẽ bái anh làm thầy của tôi!”

Tề Đẳng Nhàn lắc đầu nói: “Không được đâu.”

Nhất thời Hoàng Kỳ Bân có vẻ hơi thất vọng, anh ta gạt bỏ ý định ban nãy: “Vậy thì dùng làm cái bíp gì nữa chứ, thôi tôi không học nữa đâu, không có nghĩa lý gì hết! Đi nào, để tôi dẫn anh đi tham quan một số các trung tâm mát xa ở thành phố Hương Sơn, có một cái trung tâm mát xa tên là Đảo Kim Ngân nữa đấy, úi trời ơi, nếu đến đó thì cho dù là đàn bà con gái thuộc quốc gia nào đi chăng nữa anh cũng sẽ gặp được hết.”

Tề Đẳng Nhàn nhìn Hoàng Kỳ Bân bằng ánh mắt có vài phần bất đắc dĩ, sau đó mỉm cười rồi nói: “Thiếu niên A Bân này, sao cứ động một chút là anh lại đòi đi trung tâm mát xa thế hả? Với bản lĩnh của anh thì chắc hẳn có muốn chơi mấy cô đại minh tinh hay là vài cô người mẫu đứng đầu trong giới cũng không thành vấn đề cơ mà?”

Hoàng Kỳ Bân bèn lắc đầu đáp lại: “Như vậy thì có khác gì dựa vào danh tiếng của bố tôi để đi làm xằng làm bậy đâu! Tôi là một con người rất có nguyên tắc đấy nhé, nếu như đến trung tâm mát xa để hưởng thụ thì sẽ không cần phải chịu trách nhiệm gì cả, hai bên thỏa thuận xong xuôi với nhau rồi tiền trao cháo múc thôi, thậm chí còn có thể xúc tiến phát triển kinh tế nữa kìa kìa. Nếu mà tôi làm giống như những gì anh nói thì chuyện đó lại liên quan đến vấn đề tác phong, sẽ để lại hình tượng không tốt đẹp.”

Tề Đẳng Nhàn nói: “Ồ, tôi sẽ giác ngộ tư tưởng này!”

Hoàng Kỳ Bân có vẻ đắc ý: “Còn không mau nhìn lại một chút xem anh đây là ai cơ chứ.”

Tề Đẳng Nhàn lại nói: “Thôi, anh thích đến trung tâm mát xa thì cứ đến trung tâm mát xa đi, xúc tiến phát triển kinh tế cái mẹ gì đó, tôi thì thế nào cũng được.”

Tề Đẳng Nhàn không hề thấy phản cảm đối với việc Hoàng Kỳ Bân thích đi đến trung tâm mát xa, trái lại hắn còn cảm thấy cách suy nghĩ này của anh ta rất không tồi.

Tề Đẳng Nhàn theo Hoàng Kỳ Bân tới Đảo Kim Ngân để mở mang vốn kiến thức, cái tên Đảo Kim Ngân của trung tâm mát xa này cũng không hề khoa trương một chút nào, số tiền mà khách hàng phải chi tiêu mỗi lần tới đây hưởng thụ cũng có thể so sánh với vàng ròng và bạc trắng… .

========== Truyện vừa hoàn thành ==========
1. Thiên Sát Cô Tinh Không Khắc Nổi Tôi
2. Sau Khi Vội Vã Kết Hôn
3. Mặt Trời Của Tôi
4. Bé Chanh Siêu Chua
=====================================

Gọi một bàn là ba trăm, thuê một phòng là sáu trăm, phí phục vụ thì cao hơn, thấp nhất là ba nghìn một gói.

Hoàng Kỳ Bân có cổ phần trong tập đoàn của bác cả anh ta là Hoàng Văn Đào, nhờ thế nên số hoa hồng mà Hoàng Kỳ Bân được chia cho mỗi tháng cũng không phải là ít, hơn nữa bản thân anh ta cũng rót vốn đầu tư vào một số hạng mục nhỏ, mỗi tháng kiếm được cả triệu tiền mặt cũng không phải là vấn đề gì quá mức to tát.

Tề Đẳng Nhàn trơ mắt nhìn Hoàng Kỳ Bân dùng mấy vạn để gọi hai cô kỹ thuật viên đứng đầu bảng xếp hạng ra bóp chân cho anh ta, quả thực anh ta không hề có một chút gánh nặng nào về tiền bạc trong lòng.

Những kỹ thuật viên đến từ nước Kiệt Bành là được hoan nghênh nhất, cũng đâu còn cách nào khác cơ chứ, phụ nữ của quốc gia này không những sở hữu một vầng hào quang quyến rũ vô cùng đặc biệt mà bản thân tính cách của bọn họ cũng là cực kỳ dịu dàng và ngoan ngoãn.

Tề Đẳng Nhàn thì gọi một người đến từ nước Kiệt Bành và một người là người bản địa của thành phố Hương Sơn.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui