Tuyệt Thế Cường Long

Lúc này Tề Đẳng Nhàn lúc này quay đầu lại nhướn mày với Lý Vân Uyển, ý tứ đại khái là —— em thấy tôi đỉnh không?

Khóe miệng Lý Vân Uyển nở một nụ cười nhẹ, nhưng giây tiếp theo, sắc mặt bỗng biến đổi mang theo sự bất mãn và lạnh lùng.

"Ơ sao đột nhiên biến sắc? Chê mình không kiếm đủ nhiều à? "Tề Đẳng Nhàn nhìn cô ta ngẩn người.

Nhưng hắn nhất định không ngờ tới, Lý Vân Uyển đã đoán già đoán non ra được mối quan hệ giữa hắn và Irena Jinva.

Lý Vân Uyển cũng không phải đồ ngốc.

Tokalevsky nói, trước đây Irena Jinva làm việc cho hắn chứ không nói cô ta làm việc cùng Hướng Đông Tinh...

Nhưng khi Irena Jinva đến Mễ quốc giúp Lý Vân Uyển làm việc, bên ngoài mặt lại nói là Hướng Đông Tinh sắp xếp tới!

Hơn nữa nhìn thái độ Tề Đẳng Nhàn kiên quyết như thế, thoáng cái cô ta đã hiểu ra được mối quan hệ giữa tên cặn bã này và Irena Jinva nhất định không đơn giản!

“Thôi không sao, để về nhà nói ngọt ngào một chút là được." Tề Đẳng Nhàn bình tĩnh suy nghĩ.

Tề Đẳng Nhàn ho khan một tiếng, quay đầu nhìn về phía Cap và Tokarevsky: "Tâm ý của hai vị, bổn giáo chủ và Thánh Chủ đều đã nhận được! Trang viên này hiện tại đã nằm dưới danh nghĩa Thánh Chủ, xin mời hai vị rời đi.”

Trong lòng Cap thầm mắng mẹ nhà hắn, làm gì có ai quá đáng như vậy bao giờ cơ chứ!

Ngay cả thủ lĩnh cũng cảm thấy cách làm của Tổng giám mục đối với hai vị đại ân chủ này có hơi tàn nhẫn.

“Hừ!”

Sau khi Tokalevsky rời khỏi trang viên, ông ta không khỏi hừ một tiếng, tức đến mức mặt đỏ bừng.

Ông ta chưa từng chịu thiệt thòi như vậy? Dù là khi đấu tranh với chính phủ của Tuyết Quốc, ông ta vẫn luôn là kẻ nắm giữ tất cả, vậy mà hôm nay lại phải chịu sự sỉ nhục này!

“Thằng nhóc chết tiệt này, sẽ có một ngày mình tự tay giết nó!” Tokarevsky thầm nghiến răng nghiến lợi, cúi đầu đi ra ngoài.

Cap nói theo: "Tokalevsky tiên sinh, trang viên của tôi đã bị như vậy... Những điều kiện giữa chúng ta…”

“Chuyện còn chưa thành, điều kiện cái gì?!" Tokalevsky quay đầu lại, lạnh lùng hỏi.

Cap vừa nghe xong, trong lòng đã bắt đầu chửi mẹ ông ta mười ngàn lần, nhưng vẫn cắn răng nhịn cục tức xuống.

Được rồi, nhịn xuống nhịn xuống, ai bảo Tokalevsky trâu bò như vậy, còn có liên quan đến cả chính phủ Ý, thật sự không để trêu vào.

Không còn cách nào khác, số lượng mafia do Cap quản lý có rất nhiều ở Ý, mà cũng chỉ là mafia hạng hai mà thôi.

Nếu như dưới trướng ông ta là mafia hạng nhất thì cho dù chính phủ Ý hay Tokalevsky có trâu bò đến đâu, cũng chẳng là cái thá gì trước mặt ông ta.

Tề Đẳng Nhàn cũng là một người hào phỏng, nhanh chóng đi vào hầm rượu lấy rất nhiều rượu vang quý ra phân phát cho các kỵ sĩ của kỵ sĩ đoàn.

Thủ lĩnh có chút xấu hổ nói: "Như vậy hơi kì thì phải?"

“Gì mà kì? Mọi người tận trung vì Thánh Chúa, uống hai chén rượu thì có làm sao?” Tề Đẳng Nhàn trả lời.

Các kỵ sĩ lấm lét nhìn nhau một phen, cuối cùng vẫn nhận lấy ý tốt của Tề Đẳng Nhàn.

Tề Đẳng Nhàn lắc đầu, EQ của mấy tên người phương Tây này thật sự quá thấp, vẫn là văn hóa giao tiếp của Hoa Quốc cao thâm hơn chút!

Nghe Tề Đẳng Nhàn nói như vậy, đám kỵ sĩ bối rối một lúc.

Có chuyện như vậy nữa sao?

Dùng súng ép buộc Tổng giám mục nhận tiền để Tổng giám mục dùng tiền đó đi truyền bá lời dạy của Thánh Chủ?!

Lý Vân Uyển thì nhìn đến ngây người, đã lâu không gặp, da mặt của tên Tề Đẳng Nhàn này càng ngày càng dày, thủ đoạn lừa tiền cũng ngày càng thuần thục, cái gì cũng có thể quy ra được.

"Kể cả vị Tokalevsky tiên sinh này cũng vậy, ông ta là một tín đồ cuồng đạo, vì ép tôi nhận tiền mà thậm chí không tiếc dùng tính mạng để uy hiếp!" Vẻ mặt Tề Đẳng Nhàn nghiêm túc nói.

"Tôi rất tôn trọng sự sùng đạo của hai vị tiên sinh đối với Thánh giáo của chúng ta, nhưng mà hai người cũng nên chú ý về cách thức thể hiện sự thành kính của mình một chút."

"Cách thức như vậy quá mức cực đoan, rất dễ bị coi là dị giáo!"

Thủ lĩnh ở một bên ngơ ngác nhìn Tề Đẳng Nhàn biểu diễn, mở miệng hỏi: "Cho nên tình huống hiện tại rốt cuộc là thế nào?”

Một đám kỵ sĩ Thánh giáo cũng đần mặt nhìn nhau, không rõ họ đang xướng cái gì.

"Ôi, nếu hai nhà tài trợ... hai vị giáo đồ đã thành kính như thế, tôi sẽ thay Thánh Chủ nhận lấy số tiền này!"

“Đợi sau khi tôi đến Nam Dương xây dựng giáo đường, sẽ không quên khắc tên của hai vị giáo đồ lên trên bia đá."

Tề Đẳng Nhàn nói, hướng tay phải về phía Cap và Tokalevsky duỗi ra.

Tokalevsky không khỏi run rẩy, cuối cùng vẫn lựa chọn thỏa hiệp, dù sao thì mình cũng là người đuối lý, chỉ có thể cắn răng lấy chi phiếu trong túi ra, viết một tấm chi phiếu một trăm triệu đô la.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui