Chương 190
Oanh!
Một quyền này, đất bằng nổ pháo, giông tố bắt đầu khởi động!
Chú ba Lý trong nháy mắt nhìn thấy một quyền này của Trần Hùng Phi đánh tới, sắc mặt thay đổi, nhưng pháo quyền thứ ba của ông ta đã là mũi tên trên dây, không thể không bắn ra!
Ha!
Chú ba Lý rống giận một tiếng, tích đủ sức lực, đem tất cả thể lực đều truyền vào trong một quyền này.
Nắm đấm của hai người, cùng lúc va chạm!
Một tiếng đinh tai nhức óc, làm cho mọi người xung quanh cảm thấy màng nhĩ có chút tê dại, xuất hiện tiếng ù tai rất nhỏ.
Cổ tay chú ba Lý vặn vẹo, sắc mặt tái nhợt, thân thể bay ngược, miệng hộc máu ra ngoài, sau khi té trên mặt đất, thống khổ không chịu nổi, không đứng dậy được.
Lý Thiên Lạc kinh ngạc ngây người, bản lĩnh chú ba nhà mình cao siêu bao nhiêu, anh ta trong lòng biết rõ nhất, nhưng giờ phút này, người thất bại, lại là chú ba Lý!
Hơn nữa, quay đầu nhìn lại, chỉ thấy Trần Hùng Phi vẻ mặt bình tĩnh, ngay cả mồ hôi cũng không có xuất hiện, giống như từ đầu đến cuối không dùng chút sức lực gì.
“Trời ơi…”
Tất cả mọi người đều không khỏi kinh ngạc hô lên, cả đám trợn mắt há hốc mồm nhìn Trần Hùng Phi.
Trần Hùng Phi tùy ý chắp tay, lạnh nhạt nói: “Nhường rồi, Lý gia quyền, chẳng qua chỉ như thế! ”
Lời này vừa nói ra, xung quanh yên tĩnh.
Lý Thiên Lạc rất muốn phản bác, nhưng chú ba Lý thất bại, làm cho anh ta không còn lời nào để nói.
Chú ba Lý, thế nhưng là cao thủ trong Lý gia, tuy rằng không xếp hạng đệ nhất, nhưng danh tiếng cũng tuyệt đối đủ lớn, khả năng cũng không kém chút nào.
Sắc mặt Hoàng Văn Đào lúc này trở nên khó coi, thật không ngờ lý gia lão tam đại danh đỉnh đỉnh đều thất bại trong tay Trần Hùng Phi, đây thật sự là làm cho ông ta khó có thể tin!
Hoàng Văn Lãng sắc mặt cũng tái nhợt, chú ba Lý thất bại, có nghĩa là Hoàng gia bên này khó mời được cao thủ đàng hoàng.
Như vậy, Hoàng gia không thể không vào đêm sinh nhật của Hoàng Tình Ca, nhận một cái quan tài!
Từ nay về sau, mặt mũi Hoàng gia ở đâu? Nhắc tới Hoàng gia, chỉ sợ đều sẽ có người đem chuyện này ra mà cười nói.
“Mặt mũi Hoàng gia, cũng không thể vứt đi được!” Hoàng Văn Lãng hung hăng nắm chặt tay, nhưng mà, đối mặt với Trần Hùng Phi cường đại, có biện pháp gì đây?
Tề Đẳng Nhàn nói với Hoàng Kỳ Bân, “Anh xem, tôi nói đúng không? Ánh mắt của tôi luôn luôn sai lầm rất ít.
”
Mọi người vào lúc này một câu cũng nói không nên lời, hoàn toàn chính xác, nếu như lần đầu tiên Tề Đẳng Nhàn nói đúng rồi, vậy có thể là số may mắn, nhưng lần thứ hai vẫn là nói trúng, vậy thì không phải là may mắn…
Hoàng Văn Đào nhíu nhíu mày, lạnh lùng nói, “Cậu rất có bản lĩnh, vậy cậu đi thử xem? ”
“Tôi chỉ đi xem chuyện vui, tại sao phải đi?” Tề Đẳng Nhàn hỏi ngược lại.
“Cậu…” Hoàng Văn Đào bị hắn làm cho có chút không biết nói gì, giận tím mặt, “Cậu căn bản không phải là đối thủ của người ta, chỉ biết mở miệng nói khoác mà thôi! ”
“Tùy anh nói như thế nào cũng được.
” Tề Đẳng Nhàn cười ha hả đáp lại.
Trần Hùng Phi thản nhiên gật gật đầu, nói, “Hắn rất thức thời, biết chỉ nói khoác sẽ không bị đánh.
”