Tuyệt Thế Cường Long


Chương 232
“Có thể làm Dược Vương tôn sùng như thế, người này hẳn là cao thủ trong giới y học, chúng ta nhất định phải lấy lòng nịnh bợ thật tốt!”
“Đúng vậy, có thể mượn cơ hội này kết duyên với Tề đại sư, không thể nghi ngờ đây là chuyện tốt nhờ họa được phúc.


“Cùng là họ Tề, sao lại có chênh lệch lớn thế? Một người chỉ biết ba hoa bốc phét, một người lại là bác sĩ thiên tài khiến Tôn đại sư cũng nể phục muốn bái sư.


Hoa Quốc có hơn một tỷ dân, người có họ Tề không đến mười triệu thì phỏng chừng cũng có một triệu.

Không có người sẽ liên hệ vị “Tề đại sư” trong miệng Tôn Thanh Huyền với một cảnh ngục nhỏ đến từ nhà tù U Đô như Tề Đẳng Nhàn.

Sau khi kê đơn thuốc xong, Tôn Thanh Huyền dặn dò “Mỗi ngày đun một tiếng rưỡi, sau khi để nguội thì đút cho ông cụ uống, có thể kéo dài mạng sống.


“Chờ đến khi đại hội bắt đầu, tôi sẽ mời các người đến.

Lúc đó các người mang theo ông cụ đến tham gia đại hội đi.


“Cho dù tôi bái sư không thành công thì cũng có thể thuận tiện cầu Tề đại sư ra tay hỗ trợ.


“Có người bệnh ở trước mắt, y giả nhân tâm, hắn hẳn là sẽ không từ chối.


Tôn Hữu Vi cũng sợ Kiều lão gia tử xảy ra chuyện, người Kiều gia tìm anh ta gây phiền toái, vội vàng nói “Sư phụ tôi nói không sai, có Tề đại sư ra tay, cho dù là Diêm Vương tới lấy mạng thì cũng không thể mang Kiều lão gia tử đi! Mọi người hoàn toàn có thể yên tâm!”
Đám người Kiều gia cảm kích gật đầu.

Kiều Quốc Đào khom người tiễn Tôn Thanh Huyền, nói “Làm phiền Tôn tiên sinh, vạn mong Tôn tiên sinh để tâm chuyện này, Kiều gia vô cùng cảm kích!”
Tôn Thanh Huyền cười, đáp “Yên tâm đi, tôi nhất định sẽ giúp các người xin Tề đại sư ra tay.


Nói xong, Tôn Thanh Huyền phất tay, dẫn theo Tôn Hữu Vi rời khỏi Kiều gia.

Tề Đẳng Nhàn đang đi bộ trở về Vân Đỉnh sơn trang, trong lòng có chút không thoải mái, phân vân có nên gọi Lý Vân Uyển ra tâm sự hay không.

“Ấy? Mình bị sao thế này? Vì sao không vui lại nghĩ đến tìm người phụ nữ ảnh hưởng tốc độ rút đao của mình để tâm sự chứ?”
“Trước kia mình không vui thì chỉ là muốn bắt phạm nhân nghịch ngợm nào đó treo lên đánh một trận hả giận mà thôi…”
“Tuy cô ta ngực lớn chân dài, cũng rất xinh đẹp… Nhưng như vậy không tốt, không tốt! Cô ta là bạn thân của Kiều Thu Mộng mà!”
“À… Số điện thoại của cô ta là bao nhiêu nhỉ? Chân dài hay không không quan trọng, chủ yếu là mình muốn tìm một người nào đó để trò chuyện.


Tề Đẳng Nhàn nghĩ, tay đã bất giác thò vào trong túi lôi điện thoại ra.

“Kít ——”
Một chiếc xe thể thao bỗng hất đuôi dừng lại trước mặt hắn, ngăn cản đường đi của hắn.

“Tề Đẳng Nhàn, sao anh không chủ động liên lạc với tôi?” Cửa sổ xe bị hạ xuống, lộ ra một khuôn mặt tinh xảo, một đầu tóc ngắn hiên ngang mà lại rất mốt.

“Hoàng tiểu thư.

” Tề Đẳng Nhàn lễ phép cười chào hỏi, “Không có việc gì thì sao có thể liên hệ chứ?”
Hoàng Tình Ca cười hỏi lại “Không có việc gì thì không thể liên hệ à?”
“Một mình anh thôi hả?”
“Mau lên xe, tôi dẫn anh đi uống rượu!”
“Anh giúp tôi chuyện lớn như vậy, ta còn chưa mời anh uống rượu cảm ơn anh đâu!”


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui