Chương 236
“tình ca, cô nhìn lại bạn cô xem, tố chất quá thấp rồi!”
“Hắn lại dám tuỳ tiện kéo một người tới tham dạ tụ họp của chúng ta như vậy? Có hỏi qua chúng ta một tiếng hay chưa?”
Diệp Phong nghe thấy mấy lời này thì không vui, nhưng Tề Đẳng Nhàn đang ở trước mắt nên cảm thấy những người này đều là bạn bè của Tề Đẳng Nhàn, cũng không tiện đắc tội nên cũng giả vờ như không nghe thấy gì cả.
Sắc mặt của Hoàng Tình Ca cũng khó coi hẳn lên: “Nói ít lại một chút, nếu mấy người còn nói thêm thì về sau tôi sẽ không tới nữa!”
Thấy Hoàng Tình Ca nói đến mức nghiêm trọng như vậy thì Tạ Cương hừ lạnh một tiếng, nhưng cũng không mở miệng châm chọc Tề Đẳng Nhàn nữa.
Diệp Phong cười cười với Tề Đẳng Nhàn: “nhị đương gia, lần trước chiêu đãi cậu không được chu toàn, lần này cậu nhất định phải uống thêm hai ly đấy! Nếu không tôi thật sự cảm thấy rất có lỗi với cậu, uống phí công sức chiếu cố của cậu với tôi.
”
Tề Đẳng Nhàn nhìn thấy người quen rồi thì cũng không nóng nảy rời đi nữa mà bưng ly rượu lên chạm ly với Diệp Phong, uống một ngụm.
“Thật sự là tới cọ ké rượu sao!” Tạ Cương thấy một màn như vậy thì khinh thường đầy mặt: “Bản thân mình tới cọ ké rượu còn chưa tính lại còn muốn dẫn theo người tới cọ cùng, cũng không sợ mất mặt sao?”
Diệp Phong lại cười nói với mọi người: “Rượu hôm nay mọi người cứ uống thoải mái, hoá đơn hôm nay tôi miễn phí cho mọi người!”
“Ha ha ha, anh miễn phí hoá đơn cho chúng tôi? Anh là ai vậy chứ? Là ông chủ của quán bar này sao?” Tạ Cương kinh thường mà phá lên cười.
“Anh biết ông chủ của quán bar này là ai không?”
“Nói ra sợ dọa chết anh!”
Diệp Phong hơi xấu hổ mà sờ sờ mũi của mình, không nghĩ tới danh tiếng của mình lại lớn như vậy, nói ra cái tên thôi cũng có thể dọa chết người được.
Một người phụ nữ xinh đẹp nói: “Tạ thiếu cần anh phải tới thanh toán hoá đơn sao? Người ta chính là người mà ngay cả Trương Nhu cũng phải tới đây mời rượu, là bạn bè với chị Tĩnh, thậm chí còn biết cả Diệp Phong tiên sinh.
”
“Anh cứ ngồi đấy thành thành thật thật uống rượu của anh đi, chỉ cần anh không kiêu ngạo làm ra vẻ thì anh có cọ ké mấy chai rượu ngon đi nữa, Tạ thiếu cũng sẽ không so đo gì với anh.
”
Tề Đẳng Nhàn chỉ cảm thấy có chút buồn cười, lắc lắc đầu hỏi: “Anh biết anh ta sao?”
“Không quen biết.
” Diệp Phong cười khổ.
Tạ Cương nhàn nhạt nói với Diệp Phong: “Nếu đã tới rồi thì cũng không cần phải khách sáo quá làm gì, nên ăn thì ăn, nên uống cứ uống, việc thanh toán không phiền, cũng không tới lượt anh phải suy nghĩ nhiều.
”
“Nếu vận khí của anh tốt thì khi nào Diệp Phong tiên sinh tới quán bar, tôi sẽ mời anh ta tới đây uống hai ly, nói không chừng anh cũng có cơ hội mời người ta một ly.
”
“Loại chuyện như này nếu truyền ra ngoài chính là vinh hạnh cả đời đối với anh!”
Diệp Phong rõ ràng bị Tạ Cương nói làm nghẹn một chút: “Ách….
Cảm ơn!”
“Không cần khách sáo, chỉ cần anh đừng giống người nào đó rất thích ra vẻ thì cũng không thể không làm bạn bè được với tôi.
”
Tề Đẳng Nhàn lại cảm thấy như này chơi mới càng hay, cũng không biết là ai từ đầu tới giờ vẫn luôn ra vẻ kiêu ngạo vậy?
Hoàng Tình Ca cũng không để ý tới mũi nhọn của Tạ Cương, bưng ly rượu tìm Tề Đẳng Nhàn uống rượu, lại tìm ra mấy viên xúc xắc tới chơi trò chơi.