Chương 263
Hướng Đông Tinh hỏi: “Sao anh lại xuất hiện ở đây thế?”
Tề Đẳng Nhàn nói: “Tôi nói rồi mà, tôi ở trong sơn trang Vân Đỉnh, vừa vặn nhìn thấy xe của cô nên đến nhìn qua một chút.
”
Hướng Đông Tinh giật mình, không nghĩ tới Tề Đẳng Nhàn có nhà ở trong sơn trang Vân Đỉnh.
“Vừa rồi anh với Ngọc Tiểu Long nói chuyện gì thế?” Hướng Đông Tinh lại hỏi.
“Tôi hơi khát nước, cô không thấy khát hả? Về nhà uống cốc nước rồi hỏi tiếp.
” Tề Đẳng Nhàn thở dài, bất đắc dĩ lắc đầu.
Hướng Đông Tinh theo Tề Đẳng Nhàn và Lý Vân Uyển tới trước cửa ‘Vân Đỉnh Thiên Cung’ thì lại lắp bắp kinh hãi hơn nữa, Tề Đẳng Nhàn vậy mà ở nơi này?!
Đây chính là căn biệt thự độc nhất vô nhị ở trung hải, năm đó lấy giá hải tỷ trên trời bán cho một người mua thần bí, nghe nói địa vị của người mua này lớn đến kinh người.
“Anh ở chỗ này?!” Hướng Đông Tinh kinh ngạc hỏi.
“Đúng vậy.
” Tề Đẳng Nhàn nhún vai, cảm thấy cái này chẳng có gì phải ngạc nhiên cả, nhà ở có tốt như nào đi nữa chẳng phải cũng chỉ để cho người ở thôi sao?
Lý Vân Uyển nhìn thấy bộ dạng ngạc nhiên kia của Hướng Đông Tinh thì trong lòng đắc ý, lúc trước khi mình biết Tề Đẳng Nhàn ở nơi này cũng kinh ngạc không kém gì cô ta.
Không nghĩ tới nhân vật lớn như Hướng Đông Tinh cũng không ngoại lệ kinh ngạc như vậy!
Hướng Đông Tinh bình tĩnh nói: “Có thể cho tôi mượn căn nhà này một ngày hay không?”
Tề Đẳng Nhàn ngẩn người hỏi: “Cô muốn làm gì?”
“Ra vẻ đó!” Hướng Đông Tinh nói.
Lý Vân Uyển thiếu chút nữa phun sạch cà phê ở trong miệng ra, không nghĩ tới Hướng Đông Tinh sẽ nói ra được lời như vậy!
Hơn nữa, bản thân Hướng Đông Tinh đã trị giá hơn chục tỷ rồi, còn cần phải ra vẻ nữa sao?
Tề Đẳng Nhàn cũng không hỏi han kỹ càng tỉ mỉ đã nói: “Cho cô mượn một ngày cũng được, nhưng cô phải bảo đảm lúc cô trả lại nó cho tôi không bị thiếu thứ gì cả.
”
Hướng Đông Tinh nói: “Đương nhiên, đấy là nguyên tắc.
”
Tề Đẳng Nhàn cũng không nghĩ ra được Hướng Đông Tinh muốn dùng căn hộ này ra vẻ thế nào, nhưng không thể không nói căn biệt thự trị giá hai tỷ này đích thật đủ để kiêu ngạo.
Lúc trước Sở Vô Đạo cũng đủ xa hoa, dùng hai tỷ mua nhà ở, lại tiêu mấy trăm triệu tới trang hoàng, chỉ riêng những chai rượu dưới hầm rượu thôi cũng sánh ngang với giá trị của một công ty nhỏ.
“Ngọc Tiểu Long chuẩn bị quay về Đế Đô gom góp tài sản của ngọc gia, hồi quyết chiến cuối cùng cũng đến rồi.
” Tề Đẳng Nhàn nói với Hướng Đông Tinh: “Cô đã chuẩn bị tốt chưa?”
“Những lời này hẳn là tôi nên hỏi anh mới phải, hiện giờ tập đoàn hướng thị thiếu nhất chính là tiền! Tiền! Tiền!” Hướng Đông Tinh cường điệu liên tục ba lần, hai mắt nhìn thẳng vào Tề Đẳng Nhàn.
Tề Đẳng Nhàn gật đầu nói: “Tôi bảo đảm với cô, thời điểm bọn họ ra tay cũng là lúc tiền sẽ được bổ sung vào chỗ trống.
”
Hướng Đông Tinh hỏi: “Có thể có bao nhiêu?”
“Ít nhất năm mươi tỷ.
” Tề Đẳng Nhàn nghiêm túc nói.