Chương 529
“Trận chiến tranh thương nghiệp này, liên minh kinh tế Từ thị nhất định sẽ thất bại!”
Tề Đẳng Nhàn chậm rãi nói.
Hoàng Văn Đào ha ha cười, nói: “Tề đại sư cậu nói đùa gì vậy? Liên minh kinh tế Từ thị gom góp được tài chính mấy trăm triệu, thậm chí ngay cả nữ chiến thần của quốc gia chúng ta là Ngọc Tiểu Long cũng sẽ hậu thuẫn giúp Từ Ngạo Tuyết, tập đoàn Hướng thị dựa vào cái gì mà thắng đây?!”
Hoàng Văn Lãng cũng cảm thấy Tề Đẳng Nhàn nói chuyện có chút không biết tự lượng sức mình, dù nhìn thế nào đi nữa thì tập đoàn Hướng thị cũng không có nổi một phần thắng.
Ngọc Tiểu Long rút chục tỷ từ tài chính của Ngọc gia ở Đế Đô là tín hiệu rõ ràng nhất.
Trợ lý tổng Dương Quan Quan là người một nhà với Tề Đẳng Nhàn mà cũng cảm thấy Tề Đẳng Nhàn nói không đáng tin chút nào, cái này không thể thuyết phục được cô ta chứ nói gì là Hoàng Văn Đào.
“Bởi vì tập đoàn Hướng thị có tôi ở đây nên sẽ không thể nào thua.
” Tề Đẳng Nhàn chậm rãi nói.
Hoàng Văn Đào và Hoàng Văn Lãng liếc nhau một cái, đều không nhịn được cười phá lên.
Hoàng Kỳ Bân và Hoàng Tình Ca ngồi ở một bên cũng cực kỳ xấu hổ, cảm thấy câu nói này của Tề Đẳng Nhàn quá trớn rồi, cũng không sợ gió lớn lật nhà.
“Tề đại sư, tôi biết năng lực của cậu không tầm thường, nhưng nếu muốn tham gia vào trận đại chiến thương nghiệp này thì bấy nhiêu đó vẫn có chút không đủ.
”
“Trừ phi cái vị tổng giám đốc thần bí mà Hướng Đông Tinh vẫn luôn lăng xê kia tự mình đứng ra, hơn nữa cũng có đủ bối cảnh và tài chính để chống lại Ngọc Tiểu Long.
”
“Nếu không thì trong trận đại chiến giữa tập đoàn Hướng thị kia sẽ thật sự không có nổi một phần thắng.
”
Hoàng Văn Đào cười xong lại cảm thấy như vậy quá thất lễ nên thu liễm tươi cười lại, nghiêm túc phân tích cho Tề Đẳng Nhàn nghe.
Thân thủ và y thuật của Tề Đẳng Nhàn bọn họ đều đã được chứng kiến qua, nhưng bọn họ cũng không cho rằng mấy cái đó của hắn thì có tác dụng gì trong trận đại chiến thương nghiệp này.
Chiến tranh thương nghiệp đấu tranh chính là trình độ bối cảnh tài nguyên và thực lực tư bản, Tề Đẳng Nhàn so với hai cái trên căn bản là không có liên quan gì với nhau cả.
Tề Đẳng Nhàn lắc đầu nói: “Hoàng đại tiên sinh, lần này tôi tới đây là để khuyên bảo ông, chứ không phải là muốn giảm bớt áp lực thay cho tập đoàn Hướng thị.
”
“Cũng bởi vì quan hệ giữa chúng ta không tệ, cũng giúp đỡ nhau rất nhiều, tôi xem mọi người như bạn bè nên mới tới đây khuyên nhủ.
”
“Tập đoàn Hướng thị ẩn giấu một thứ khổng lồ mà các người không thể tưởng tượng nổi.
”
“Nếu ông vẫn khăng khăng tham dự đầu tư vào liên minh kinh tế Từ thị thì đến lúc đó nhất định sẽ thiệt thòi lớn, bao nhiêu tiền đổ vào cũng sẽ như ném tiền xuống biển, chẳng qua chỉ càng lãng phí mà thôi.
”
Hoàng Văn Đào vỗ vỗ bả vai Tề Đẳng Nhàn, nói: “Tôi biết Tề đại sư cậu là người trọng tình trọng nghĩa, nhưng ý tốt này tôi xin ghi nhận!”
“Hoàng mỗ tung hoành biển thương nghiệp vài chục năm, chút điểm phán đoán này vẫn phải có.
”
“Tề đại sư cậu không cần nói thêm gì nữa, hôm nay chúng ta không nói chuyện làm ăn, nói chút chuyện khác đi.
”
Hoàng Văn Lãng cũng cười nói: “Đúng vậy, nói chuyện khác đi! A….
Đúng rồi, tôi còn có chút chuyện cần phải làm, đi trước, mọi người từ từ từ nói chuyện.
”
Nói xong lời này, Hoàng Văn Lãng rời đi.
Hoàng Văn Đào ở lại một lát, sau khi cùng nhau dùng cơm trưa xong thì cũng phất tay cáo từ.
Hiển nhiên là anh em hai người không quá đề mấy lời này của Tề Đẳng Nhàn ở trong lòng.