Chương 542
“Nhị đương gia, lần này ngài tự mình tới công ty tìm tôi là có việc gì sao?” Vương Vạn Kim cười ha hả hỏi.
Ông ta có hơi lo lắng không biết có phải là hắn bí mật tới đòi nợ hay không, dù sao thì cũng là do lần trước con trai của mình đắc tội với người ta.
Gần đây ông ta cũng đã cưỡng chế ép Vương Đông tránh xa người của Dương gia ở Thượng Hải, chỉ sợ lại làm ra chuyện gì khiến Tề Đẳng Nhàn không vui nữa thì bản thân mình khó có biện pháp bỏ qua được.
Tề Đẳng Nhàn bình tĩnh nói: “Tôi nghe nói lão Vương ông tham gia vào liên minh kinh tế Từ thị do Từ Ngạo Tuyết thành lập nên mới tới đây một chuyến.
”
Vương Vạn Kim hoảng sợ nói: “Nhị đương gia, tôi biết cậu đang làm việc cho tập đoàn Hướng thị nhưng tôi tuyệt đối không hề có suy nghĩ muốn đối nghịch với cậu.
Tôi ở đây chỉ muốn kiếm tiền mà thôi, dù sao thì mấy toà cao ốc như vậy thêm hay thiếu một cái thì tôi cũng có nhiều lắm rồi.
”
Tề Đẳng Nhàn lại lắc đầu nói: “Không phải tôi tới tìm ông tính sổ, mà là tới để ngăn cản ông làm ra việc gây tổn thất và kiếm tiền.
”
Vương Vạn Kim nghe thấy lời này mới hoàn toàn thở nhẹ ra một hơi, hoá ra là không phải tới tìm mình tính sổ, vậy là tốt rồi!
Lúc trước Vương Vạn Kim bị hãm hại phải vào tù, Tề Đẳng Nhàn đã chiếu cố chăm sóc ông ta rất nhiều, cuối cùng có thể lật lại án oan ra tù cũng là dựa hết vào Tề Đẳng Nhàn.
Ông ta đối với Tề Đẳng Nhàn vừa có ý kính trọng, nhưng cũng lại vừa sợ hãi.
“Tính sổ, cậu cũng xứng sao?” Trong lòng Vương Đông cười nhạo một tiếng, nhưng không bày trò ở trước mặt ba mình thể hiện ra ngoài.
Dương Quan Quan lại nghĩ: “Rõ ràng là hắn biết tập đoàn Hướng thị rất khó có thể tiến vào cục diện hoà nhau nhưng vẫn luôn bôn ba hành tẩu vì tập đoàn Hướng thị, giảm bớt áp lực cho tập đoàn Hướng thị, thật sự là một người có tình nghĩa.
”
Nghĩ đến đây bản thân cô ta chợt hoảng sợ, sau lại bổ sung một câu: “Nhưng thế thì thế nào, cũng chẳng thể thay đổi bản chất hắn là một tên háo sắc được, ở trong phòng livestream của mình nói ra những lời nói cợt nhả như vậy, tôi đều ghi hết vào trong sổ nhớ kỹ rồi!”
Tề Đẳng Nhàn vẫn chưa biết bản thân mình đã bị Dương Quan Quan phát hiện ra nên trong lúc phát làn đạn thì không tránh khỏi nói mấy lời cợt nhả, này đó đều khiến Dương Quan Quan nhớ kỹ tất cả.
“Nguyện nghe kỹ càng!” Vương Vạn Kim nói, đánh gãy suy nghĩ của Dương Quan Quan.
Tề Đẳng Nhàn duỗi tay gõ gõ xuống mặt bàn, nói: “Ông rút toàn bộ số vốn đã đầu tư vào liên minh kinh tế Từ thị về đi.
”
Vương Đông nghe thấy lời này thì trực tiếp đứng ngồi không yên, quát: “Cậu đang nói đùa cái gì vậy?!”
“Hiện tại gần như mọi người đều đang nghĩ nên chia cắt cái bánh lớn tập đoàn Hướng thị với Từ thị như nào, vậy mà cậu bảo chúng tôi rút vốn về?”
“Đến lúc đó chỉ sợ một hớp canh cũng đừng mong được chia! Còn nói cái gì mà giúp chúng tôi kiếm tiền?”
“Cậu có biết hay không hiện tại có bao nhiêu người muốn mang theo tiền gia nhập vào liên minh kinh tế Từ thị cũng không có biện pháp gia nhập?”
Vương Vạn Kim trực tiếp vẫy vẫy tay với Vương Đông, nói: “A Đông, đừng ngắt lời, chờ Nhị đương gia nói xong rồi hẵng nói!”
Sắc mặt Vương Đông đỏ lên, có chút nan kham, có chút khó chịu nhưng chung quy lại vẫn không tiếp tục nói nữa.
Ngay cả trợ lý Lỗ ở một bên cũng khẽ lắc đầu, cảm thấy Tề Đẳng Nhàn nói quá không có đạo lý, đây chính là thời cơ tốt chia cắt bánh kem, nếu thật sự rút vốn thì không phải là đùa giỡn sao?