Chương 57
“Cái này thì phải xem tâm tình của tôi.
” Khang Học Quyền liếc mắt nhìn Kiều Thu Mộng một cái, nói.
Tề Đẳng Nhàn không kiên nhẫn nhíu nhíu mày đi qua hướng Khang Học Quyền….
Tề Đẳng Nhàn đứng ở trước mặt Khang Học Quyền nhưng sắc mặt của Khang Học Quyền cũng chẳng đổi.
Phó quản gia Khang Hướng Vinh đứng bên cạnh hắn, có vị phó quản gia này ở đây, chẳng sợ đối phương có vũ lực cao như thế nào thì cũng chỉ giống như gà chó ngoài vườn mà thôi.
Tề Đẳng Nhàn nhìn Khang Học Quyền nói “Hiện tại tôi cũng cho anh một cơ hội, nếu không thì tôi cũng mặc kệ anh có phải là cái gì Khang thiếu gia hay không.
”
“Chính cậu cởi sạch sẽ quần áo của mình ra, sau đó giống như chó vòng quanh nhà lớn Kiều gia ba vòng, thành thành thật thật xin lỗi Kiều gia.
”
“Còn vị phó quản gia này, tôi không thích, tự phế tay của mình đi.
”
“Như vậy tôi còn có thể để các người bình yên vô sự rời khỏi Kiều gia!”
Lời này của Tề Đẳng Nhàn vừa ra, hiện trường lập tức rơi vào một mảnh yên tĩnh.
Người ở Kiều gia đều trợn tròn mắt, Tề Đẳng Nhàn này có phải tim thật sự có bảy ngăn hay không vậy, đến lúc này rồi vẫn còn dám nói loại lời nói này.
Chưa tính để Khang Học Quyền cởi quần áo giống như chó bò ba vòng, còn muốn đại nhân vật như Khang Hướng Vinh tự mình phế đôi tay? Hắn cho rằng mình là ai vậy, thủ lĩnh quốc gia sao?
Này, tỉnh tỉnh lại đi, cậu chẳng qua chỉ là một cảnh ngục nhỏ thôi!
Nhóm người nịnh nót Khang Học Quyền cũng ngây ngẩn cả người, sau đó một đám cười ha hả lên.
“Tề Đẳng Nhàn, cậu còn nghĩ mình là đại thiếu gia năm đó của dòng chính Tề gia sao?”
“Cậu con mẹ nó cái gì cũng không phải, chỉ là một cảnh ngục nhỏ bé mà thôi, vậy mà dám nói như vậy với Khang thiếu, còn dám để phó quản gia tự mình phế đôi tay?”
“Thời buổi này đúng thật là loại chim gì cũng có, không nghĩ tới anh ta vậy mà là một tên điên như vậy.
”
Khang Học Quyền và Khang Hướng Vinh liếc nhìn nhau, sau đó đều nhịn không được mà cười ha ha.
Khang Học Quyền lãnh đạm nói với Tề Đẳng Nhàn “Có lẽ mày có chút thân thủ, nhưng về cái thân thủ này của mày ở trước mặt phó quản gia căn bản không đủ xem!”
“Tao hạ thuốc vợ mày chuẩn bị ngủ cô ta đó là vinh hạnh của cô ta, mày không nên ngăn cản.
”
Tề Đẳng Nhàn bình tĩnh nói “Trong ngục giam của chúng tôi cũng giam giữ hai người phụ nữ dùng thủ đoạn rác rưởi, ngày qua ngày của bọn họ thật sự rất thảm.
”
Khang Học Quyền cười nhạo nói “Tao để vợ mày bồi ngủ, để cô ta cởi hết quần áo tới lấy lòng tao đó là việc thiên kinh địa nghĩa!”
“Tao là người Khang gia, lời nói của tao chính là phép tắc!”
“Nếu mày không phục, muốn phản kích, đó chính là biết pháp phạm pháp!”
“Tao muốn đối xử với mày thế nào thì mày phải bình thản chịu đựng, thành thành thật thật chịu, tốt nhất là đừng có đánh trả.
”
“Bởi vì nếu mày phản kháng, cho dù không bị phó quản gia đánh chết thì cũng phải ngồi tù đến sông cạn đá mòn.
”
Khi nói chuyện, Khang Học Quyền cười cười nói với Kiều Thu Mộng “Cô còn không nhanh cởi quần áo đi? Chờ đến lúc tôi ra lệnh một tiếng khiến toàn bộ Kiều gia của cô diệt môn sạch sao?!”
Tề Đẳng Nhàn rất nghiêm túc gật gật đầu “Tôi đã xác định xong rồi, anh chính là muốn tìm đường chết!”
“Tao cứ tìm đường chết đấy thì sao, diêm vương cũng không dám nhận tao đâu! Có phó quản gia ở chỗ này, mày dám động vào tao sao? Chạm vào một sợi tóc của tao, tao sẽ khiến cho từng người Kiều gia chết ở trước mặt mày!” Khang Học Quyền cười dữ tợn nói.