Chuyện Triệu Biện Tử bại trong tay Tề Bất Ngữ rất nhanh đã gây nên một trận sóng to gió lớn.
Triệu Biện Tử là ai?
Đó là thần hộ mệnh của Triệu gia, là cao thủ nổi danh.
Nhưng lúc này ông ta lại bị Tề Bất Ngữ vốn đã im hơi lặng tiếng nhiều năm đánh đến trọng thương.
Trong ngoài Triệu gia bắt đầu một lần nữa xem xét về người đàn ông câm này.
Đối với Tề Bất Ngữ, mấy lời đàm tiếu linh tinh này hoàn toàn không được ông để vào mắt, không nói lời nào đã lên máy bay, trở về tiếp tục quản lí đám người hung thần ở nhà tù U Đô.
Tề Đẳng Nhàn ở trung tâm vòng xoáy nhưng cũng không hiểu chuyện gì, cũng không biết tại sao bố lại tự mình chạy đến Thượng Hải một chuyến, không thèm gặp hắn mà đi đánh cho Triệu Biện Tử một trận.
Tề Đẳng Nhàn còn làm như chẳng có chuyện gì, dạy Dương Quan Quan luyện Thái Cực Quyền như bình thường, mà Dương Quan Quan cũng học rất nghiêm túc.
Bỗng nhiên trong viện xuất hiện một người phụ nữ trẻ tuổi xinh đẹp, sau khi cô ta đi vào liền kinh ngạc kêu lên: "Chị họ, chị về thật đấy à!”
Dương Quan Quan nhìn thấy cô ta cũng không khỏi sửng sốt, hoá ra là em họ Kim Thần Hi của mình.
Khoảng thời gian cô ta ở Thượng Hải không có chuyện vui vẻ gì bởi vì tất cả mọi người đều đối xử không tốt với cô ta.
Người duy nhất thực sự coi cô ta là chị em chỉ có người em họ Kim Thần Hi.
Có lẽ là bởi vì quan hệ họ hàng, lại không có ý gì đối với gia sản Dương gia nên giữa hai người không có xung đột lợi ích gì cả, quan hệ cũng khá tốt.
"Thần Hi, sao em lại tìm được chỗ này?" Sau khi Dương Quan Quan nhìn thấy cô ta thấy có chút kinh ngạc, dừng việc tập luyện rồi đi tới chào hỏi.
Sắc mặt Kim Thần Hi lo lắng: "Chị không nên quay về, bây giờ cả Dương gia ai cũng muốn giết bị, bọn họ không muốn phân chia gia sản ra bên ngoài, chị ở Thượng Hải sẽ gặp nguy hiểm!”
Dương Quan Quan nói: "Không sao đâu, sớm muộn gì cũng phải đối mặt. Em không nghĩ tới việc chị ở bên ngoài vẫn có thể bị họ thuê người ám sát sao?”
Tề Đẳng Nhàn nhìn thoáng qua Kim Thần Hi, cô gái này trông hoàn toàn vô hại, dường như là đang thật sự suy nghĩ cho Dương Quan.
“Ít nhất nơi khác vẫn an toàn hơn Thượng Hải nhiều. Bây giờ Dương gia đang bận rộn lo cho tiệc đính hôn của anh họ Dương Tĩnh nên mới không ra tay. Chị mau thừa cơ hội này rời khỏi Thượng Hải đi!” Kim Thần Hi nghiêm túc nói.
"Không được, lần này chị trở về là để gây phiền phức cho đám người đó. Nếu bọn họ dám chủ động tìm đến thì quá đúng ý chị rồi!” Dương Quan Quan lạnh nhạt đáp.
Kim Thần Hi cảm thấy Dương Quan Quan đã thay đổi rất nhiều, tóc cắt ngắn, khí chất cũng có phần kiên nghị hơn nhiều, trong ánh mắt không còn cái sự nhát gan ngày trước mà chỉ còn lại sự kiên quyết.
Kim Thần Hi lo lắng: "Chị chưa biết sự việc nghiêm trọng tới mức nào đấy thôi, nghe em khuyên một câu, mau lập tức rời khỏi Thượng Hải!”
Tề Đẳng Nhàn mở miệng nói: "Vị em họ này, nếu Dương Quan Quan đã trở về thì ắt cô ấy đã chuẩn bị sẵn sàng tâm lý để đối mặt với tất cả những chuyện này rồi. Cô không cần phải lo lắng quá nhiều, tôi sẽ bảo đảm sự an toàn của cô ấy!”
“Anh?”
"Cho dù anh có mình đồng da sắt đi nữa, có thể đánh được mấy cái đinh chứu?"
“Anh có biết đây là Thượng Hải không, là Thượng Hải đấy, Dương gia ở Thượng Hải như thế nào anh còn không biết sao?”
“Đừng nói là một mình anh, cho dù có thêm trăm người nữa cũng không đáng để Dương gia ra tay!”
"Huống gì Dương Tĩnh cũng đã quay trở lại! Một khi anh ta ra tay, làm gì có ai có thể chống đỡ được?”
Kim Thần Hi thấy Dương Quan Quan không nghe khuyên bảo, gấp đến không chịu nổi, hơn nữa Tề Đẳng Nhàn còn không biết tự lượng sức mình đứng ra càng làm cho cô ta tức giận.
Tề Đẳng Nhàn cười ha hả trả lời: "Thượng Hải thôi mà, cũng ở Hoa Quốc đấy thôi? Dương gia có trâu bò đến đâu làm sao có thể sánh được với tiềm lực của cả nước?”