Phó Minh Tinh thầm nghĩ như vậy trong lòng, hẳn là chuyện những nhân viên cũ và vấn đề xích mích với Tài Phiệt Thượng Tinh lần này đã trở thành một đòn đả kích lớn với uy tín của Tề Đẳng Nhàn, khiến hắn lâm vào thế khó.
“Trong ngày hôm nay Choi Jeong Han sẽ đích thân tới tập đoàn xin lỗi, hợp đồng giao dịch giữa bọn họ và chúng ta cũng sẽ được khôi phục.” Tề Đẳng Nhàn nói.
“Vậy sao?” Vương Khai Vũ nở nụ cười nghiền ngẫm.
“Vậy thì tại sao một người bạn của tôi ở Tài Phiệt Thượng Tinh lại báo tin cho tôi rằng Tề tổng đã chạy tới chi nhánh của người ta để đánh cho tổng giám đốc Choi một trận vậy nhỉ?”
Ông ta vừa mới dứt lời, tất cả mọi người ở hiện trường đều ồ lên!
Bọn họ đều nhìn Tề Đẳng Nhàn bằng ánh mắt khiếp sợ, cứ như thể đang nhìn một người vô cùng ngu ngốc.
Tề Đẳng Nhàn chạy tới chi nhánh của Tài Phiệt Thượng Tinh rồi đánh cho Choi Jeong Han một trận nhừ tử, vậy mà bây giờ hắn lại nói rằng vấn đề hợp tác sẽ được khôi phục, thậm chí Choi Jeong Han sẽ xin lỗi bọn họ sao?!
Diễn biến kiểu gì mà lạ quá vậy!
Đã đánh người ta rồi mà còn muốn người ta tìm tới cửa xin lỗi mình sao?!
Tề Đẳng Nhàn trả lời: “Không sai, chính tay tôi đã đánh cho thằng chim bé ngu ngốc đó một trận đấy, có chuyện gì không?”
Vương Khai Vũ cười lạnh nói: “Tề tổng à, bây giờ cậu đã là ông chủ của tập đoàn Gukoo chúng tôi, mọi lời nói và cử chỉ của cậu đều là đại diện cho tập đoàn Gukoo cả về hình tượng và tiềm năng đấy!”
“Chỉ vì người ta không muốn hợp tác với chúng ta mà cậu chạy đến đó đánh cho người ta một trận, vậy thì sau này còn có ai nguyện ý hợp tác với tập đoàn của chúng ta nữa cơ chứ?”
“Cậu đánh người ta thì thôi đi, cậu lại còn chạy về tập đoàn với ý định lừa dối mọi người nữa, dám bốc phét là chuyện này đã được giải quyết rồi à, cậu có tự thấy buồn cười hay không vậy?”
“Theo tôi thấy thì cậu chỉ hợp làm một ông chủ thôi chứ không hợp tham gia vào bất cứ hoạt động quản lý nào đối với tập đoàn chúng ta đâu.”
Lời nói của Vương Khai Vũ lập tức lôi kéo được sự đồng tình của tất cả mọi người, bọn họ đều rối rít khen rằng ông ta phát biểu rất có lý.
Phó Minh Tinh ngạc nhiên hỏi: “Tề tổng à, cậu thực sự đã chạy tới chi nhánh của Tài Phiệt Thượng Tinh để đánh cho Choi Jeong Han một trận sao?!”
Tề Đẳng Nhàn đáp lại: “Ban nãy tôi đã trả lời một lần rồi còn gì, sao cậu vẫn còn hỏi nữa?”
Phó Minh Tinh không còn gì để nói.
Tất cả mọi người cũng không còn gì để nói, đây là loại ông chủ ngu ngốc nào thế này, tại sao hắn có thể hoàn toàn không để tâm tới lợi ích của tập đoàn mà chỉ chiều theo ý thích nhất thời của bản thân mình như vậy?
“Tề tổng à, Choi Jeong Han không phải là người nước Hoa của chúng ta đâu đấy, nếu như chuyện này bị làm to tới tận chỗ đại sứ quán thì sẽ trở thành mâu thuẫn quốc tế, nếu tập đoàn Gukoo của chúng ta bị cuốn vào mâu thuẫn quốc tế thì hậu quả sẽ là gì, chẳng lẽ cậu còn chưa biết rõ hay sao?!” Vương Khai Vũ được một tấc lại muốn thêm một thước, ép sát Tề Đẳng Nhàn từng bước một.
“Tề tổng à, nếu cậu không biết quản lý tập đoàn thì cũng đừng nhúng tay vào nữa, cậu đang đạp đổ chén cơm của tất cả mọi người đấy!”
“Đúng vậy, Tề tổng đây thì có nhiều tài sản rồi, cậu có thể không để tâm đến chút tiền bạc cỏn con của tập đoàn Gukoo nhưng tất cả mọi người đều phải dựa vào tập đoàn này mới kiếm sống được!”
“Theo tôi nghĩ thì Tề tổng nên ủy quyền đi, trong khoảng thời gian cậu chưa lộ mặt thì tập đoàn Gukoo của chúng tôi vẫn hoạt động rất tốt, không có bất cứ lỗi lầm nào cả.”
“Đúng đúng đúng, Tề tổng à, cậu cứ làm một ông chủ bù nhìn ngồi đếm tiền thôi là được, nếu như vậy thì có khi tập đoàn còn kiếm được nhiều tiền hơn ấy chứ.”
Những người đứng phía sau trăm miệng một lời cùng lên tiếng, phe của Tề Đẳng Nhàn bắt đầu rơi vào tình thế vô cùng bất lợi.
Kim Thần Hi đứng ở một bên chứng kiến cảnh tượng ấy, gần như sốt ruột đến mức toát mồ hôi, này này này… Rốt cuộc chuyện này là sao đây, Tề Đẳng Nhàn nói là anh ta sẽ giải quyết cơ mà, còn bảo nội trong hôm nay anh ta sẽ sa thải Vương Khai Vũ nữa, vậy thì tại sao tình hình lại thành ra thế này cơ chứ?
Vương Khai Vũ nói: “Tề tổng à, chắc cậu cũng nghe được rồi đúng không, đây là ý nghĩ của tất cả mọi người, là điều mà tất cả mọi người cùng mong muốn đấy!”
Tề Đẳng Nhàn híp mắt cười cười: “Nếu là cái loại mong muốn của đồ ngu xuẩn như ông, thì dù ông đây có phải giải tán tập đoàn Gukoo, thậm chí dù ông đây có lỗ nặng đi chăng nữa, cũng không thể để ông được như ý nguyện được!”
Trong tình huống thế này, những lời mà Tề Đẳng Nhàn vừa mới nói ra có vẻ không được thích hợp cho lắm.