Tuyệt Thế Cường Long

Ngọc Tiểu Long khiến cho Tề Đẳng Nhàn không còn lời nào để đáp lại.

"Quyền pháp này của Hồng Thiên Đô cô có thể luyện, dạo gần đây tôi cũng đang nghiên cứu phương pháp luyện cơ lưng của ông ta, không ngờ rằng, ông ta lại để lại video này." Tề Đẳng Nhàn ngoảnh đầu lại nói với Dương Quan Quan.

"Được!" Dương Quan Quan vui vẻ gật đầu.

Bây giờ cô ta đang luyện Hình Ý quyền, sau đó Tề Đẳng Nhàn có dạy cô ta Thái Cực, nhưng Thái Cực quyền này rất khó luyện, nên Dương Quan Quan đã đổi sang luyện các quyền pháp khác, cảm thấy như vậy cũng không tồi.

Advertisement

Quyền pháp của Hoa Quốc vô cùng uyên thâm, không có mấy ai dám nói mình đã tinh thông, cho dù là đã luyện Hình Ý quyền đạt đến cảnh giới "thần biến" như Tề Bất Ngữ vẫn còn phải thường xuyên đi xem chọi gà, chọi trâu, quan sát xem con hổ tên Đại Hoàng mà mình nuôi thả săn bắt như thế nào, nghiên cứu võ thuật từ những loài động vật này.

Ngọc Tiểu Long nói với Tề Đẳng Nhàn: "Tôi sẽ cầm USB đi, hai người đã xem qua rồi nhưng cũng đừng có nói gì ra bên ngoài."

Tề Đẳng Nhàn nói: "Tôi biết rồi, các cô tự mình làm việc di."

Advertisement

Hắn đột nhiên cười một tiếng, nói: "Chẳng trách Hồng Thiên Đô nói mình nhất định phải chết, cho dù là bị chúng ta bắt sống thì ông ta cũng không sống được. Nhiều người dính dáng đến ông ta như vậy, nếu ông ta bị bắt nói không chừng lại có một sai sót khi bắn tên lửa thì sao đây."

Ngọc Tiểu Long nói: "Chuyện này anh đã lập được công lớn! Tôi đi trước đây, có chuyện gì có thể liên lạc với tôi bất cứ lúc nào."

Chân trước mới định bước ra ngoài thì chân sau chuông điện thoại của cô ấy đã vang lên, Ngọc Tiểu Long dừng bước bắt máy, một lúc sau, cô ấy kinh ngạc lớn tiếng hỏi: "Cái gì?"

Sau khi Ngọc Tiểu Long cúp điện thoại, Tề Đẳng Nhàn mới hỏi: "Chuyện gì khiến cô sốt sắng như vậy?"

Ngọc Tiểu Long sắc mặt âm trầm nói: "Tập đoàn Trần thị có dính líu đến buôn lậu, buôn bán ma túy, rửa tiền,... mấy hoạt động phi pháp, mấy kẻ này thật sự là vô pháp vô thiên, mũ nào cũng dám đội!"

Tề Đẳng Nhàn cười một tiếng, lại cau mày nói: "Chuyện này sẽ không ảnh hưởng đến ô tô Dilu chứ?"

Ngọc Tiểu Long nói: "Không nói chắc được, phải nhìn vào ván cờ bên trên đã... Dù sao Trần thị cũng đứng đầu trong việc đầu tư vào ô tô Dilu, có nguy cơ bị ảnh hưởng hay không phải xem sự phân bố của tập đoàn Trần thị ở Thượng Hải có chịu được áp lực hay không."

Tề Đẳng Nhàn cười nói: "Cảm giác càng ngày càng nguy hiểm! Ôi, bên ngoài nguy hiểm quá, thật muốn về U Đô."

Trong khi nói chuyện, hắn không khỏi lo lắng cho Trần Ngư ở Nam Dương.

Xem ra bây giờ những người đó đã động thủ rồi, nếu không tập đoàn Trần thị sẽ không đột nhiên bị chụp cho cái mũ to như vậy.

"Cũng may phần lớn tiền của tập đoàn Hướng thị đều chuyển ra nước ngoài, nếu như ô tô Dilu bị liên lụy, tập đoàn Hướng thị cũng bị dính vào, vậy thì rắc rối lớn rồi." Tề Đẳng Nhàn thầm nghĩ trong lòng.

Hắn hiểu rất rõ khi cuộc chiến tranh đoạt chủ quyền của Nam Dương Quốc ngày càng sâu sắc, những người có dính dáng tới Trần thị đều sẽ phải chịu đả kích nặng nề.

Cho nê, hắn và Hướng Đông Tình đã sớm thảo luận xong xuôi một kế hoạch rất tuyệt vời.

Tình hình hiện tại của tập đoàn Trần thị ít nhiều gì cũng khiến người ta cảm thấy lo lắng.

Nhưng mà, mọi người cũng sẽ không vì chuyện nhỏ mà bỏ chuyện lớn, công việc vẫn phải tiếp tục, cuộc sống vẫn phải tiếp diễn.

Trần thị đương nhiên không thể để cho một số người được như ý muốn, bỏ qua tài nguyên của Nam Dương, mặc cho người ta sai khiến.

"Mặc dù anh và Ngọc tướng lĩnh phối hợp rất chặt chẽ, nhưng tôi cảm thấy hai người vẫn xuất hiện những quan điểm vô cùng khác biệt." Dương Quan Quan nghiêm túc nói.

"Cô ấy yêu thích sự trừu tượng mà tôi là người thích sự cụ thể." Tề Đẳng Nhàn chỉ lạnh nhạt nói.

Dương Quan Quan không nhịn được vỗ vỗ vào bả vai hắn, nói: "Chàng trai, tư tưởng của anh rất nguy hiểm, cẩn thận không là bị mời đi uống trà đấy!"

Tề Đẳng Nhàn cười một tiếng, lại thở dài nói: "Thật ra, tôi cũng biết giúp Trần gia là không chính nghĩa, tình hình phía Nam Dương vẫn còn đang tranh giành, thậm chí phe cánh Triệu gia đều đứng về phía chính nghĩa."

Dương Quan Quan nói: "Anh nói Trần gia độc chiếm Nam Dương nhiều năm như thế, một mình chiếm hết quyền lực, không phù hợp với các giá trị quan của nền văn minh hiện đại. Lật đổ Trần gia, giúp người dân Nam Dương có thể tự do nói lên tiếng nói của mình, điều này mới phù hợp giá trị quan của nền văn minh hiện đại?"

Tề Đẳng Nhàn gật gật đầu, nói: "Cô càng ngày càng hiểu tôi."

Tề Đẳng Nhàn nhớ ra bản thân đã phát hiện ra một quyển "Về công dân không tuân theo nghĩa vụ của công dân", hơn nữa cô ta còn là một học sinh giỏi nên quan điểm và suy nghĩ về những mặt này đương nhiên sẽ không đến nỗi nào.

"Nhưng những gì mà anh làm bây giờ, còn muốn chấm dứt sự kiểm soát quyền lực của phe phái Triệu gia, xác định rõ ràng ranh giới của tư quyền." Dương Quan Quan mỉm cười, "Sau đó, hai người này trên cơ bản là sẽ xảy ra mâu thuẫn."


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui