Tuyệt Thế Dược Thần

“Vạn lâu chủ, nói đi, ngươi muốn điều kiện như thế nào mới bán những đan dược ấy cho chúng ta?”

Lúc này, một quý tộc lên tiếng. Rất dễ thấy là những đan dược mà Vạn Đông Hải đưa ra đã khiến hắn động tâm!

Nhưng mà, lời của hắn cũng là nói ra được tiếng lòng của tất cả mọi người. 

Vạn Đông Hải mỉm cười, chậm rãi mở miệng nói: “Nói ra, mấy năm nay thực lực của Tần quốc ta luôn yếu kém, bây giờ nằm ở vị trí trung đẳng thiên về phía dưới ở trong U Vân Thập Quốc. Không biết nhiều năm nay, mọi người có từng suy nghĩ qua?”

Mọi người vừa nghe, trong lòng thầm nghĩ quả nhiên là thế!

Những lời này của Vạn Đông Hải, từng câu từng chữ khắc vào trong tâm! Thực lực yếu kém, đây là lỗi của ai? Dù sao cũng không phải là lỗi của bọn họ? 

Đương nhiên là lỗi của hoàng thất rồi!

Ánh mắt của mọi người đồng loạt nhìn về phía Nam Phong Lâu.

“Ta cảm thấy, thực lực của Tần quốc ta yếu chính là các thế lực phân tán quá mức, không có hình thành nên một liên minh hữu hiệu! Nếu như các thế lực chúng ta đây có thế liên hợp lại, hình thành nên một hợp lực thì nhất định có thể làm cho Tần quốc cường đại lên! Bây giờ chúng ta có nhiều đan được như Tụ Nguyên Đan, Chân Hồi Khí Đan, Hóa Nguyên Đan, Thăng Linh Đan đủ để khiến cho rất nhiều võ giả cường đại rồi!” 

Nói tới đây Vạn Đông Hải dừng lại một chút, quan sát một vòng cả đại sảnh rồi mở miệng nói tiếp: “Cho nên ta kiến nghị thành lập một liên minh đan dược Tần quốc! Đem các tất cả các thế lực hợp lại với nhau, tạo thành một Tần quốc càng cường đại hơn!”

Vạn Đông Hải vừa dứt lời, Nam Phong Nhược Tình cũng không nhịn được nữa, lập tức đứng dậy tức giận nói: “Vạn Đông Hải, Đây là ngươi muốn mưu phản sao?”

Đối với sự chỉ trích của Nam Phong Nhược Tình, Vạn Đông Hải cũng không có nhiều bất ngờ, chỉ là cười nói: “Tại sao trưởng công chúa lại nói ra những lời chỉ trích như thế? Ta đích thân thành lập liên minh đan dược chẳng qua chỉ là vì tăng cường thực lực choTần quốc ta mà thôi. Ngược lại các ngươi thân là Hoàng thất, những năm nay đã làm những việc gì cho Tần quốc chưa?” 

“Đó là bởi vì... Bởi vì...” Nam Phong Nhược Tình không biết trả lời như thế nào.

Hoàng thất suy yếu từ lâu, đây là một sự thật không cần tranh luận!

Không phải là hoàng thất không muốn cường đại mà là sự cản trở của Tô gia qua lợi hại, Nam Phong Dật sợ ném chuột vỡ bình, nên mới dẫn đến thế cục như ngày hôm nay. 

Nói đến cùng thì Tô gia mới chính là đầu sở gây nên!

Nhưng đây là bí mật công khai, trước này đều là cường giả vi tôn, kẻ yếu cuối cùng sẽ bị loại bỏ!

“Bởi bì cái gì! Ha ha ha, có phải ngay đến cả bản thân trưởng công chúa cũng không nói ra được sao? Những con dân chúng ta cung cấp thuế phú cho Hoàng gia, làm cho Hoàng thất cơm áo đầy đủ, nhưng hoàng thất đem lại những gì cho chúng ta?” 

“Những năm nay, quốc thái dân, con dân an cư lạc nghiệp, lẽ nào đây không phải là công lao của Hoàng thất sao?” Nam Phong Nhược Tình tức giận nói.

“Đây chỉ là hòa bình bên ngoài mặt mà thôi! Mặc dù chúng ta chỉ là người phàm phu tục tử, nhưng đây là thế giới của võ giả! Thế giới của võ giả từ trước tới nay đều là cá lớn nuốt cá bé! Các quốc gia khác ngày càng lớn mạnh mà Tần quốc chúng ta ngày càng yếu đi, tương lại chắc chắn sẽ bị các nước quốc gia khác thôn tính! Trưởng công chúa, ngươi nói đi những lời ta nói có đúng không?” Vạn Đông Hải cười lạnh nói.

Nam Phong Nhược Tình á khẩu không trả lời được, bởi vì những gì mà Vạn Đông Hải nói hoàn toàn là sự thật! 

Nhưng mà mấy năm nay, Nam Phong gia cũng không phải là không làm gì hết!

Nam Phong Nhược Tình và Nam Phong Chỉ Nhu tại sao lại giấu tên ẩn danh tu luyện ở trong Học viện Đan Võ? Chính là vì muốn quật khởi lại Nam Phong gia!

Nam Phong Nhược Tình là thiên tài không người nào có thể so sánh trên con đường Đan đạo, sớm đã có tư cách tiến vào U Vân Tông rồi! Nhưng nàng vẫn ở lại trong học viên, chỉ hi vọng có thể thông qua sự nổ lực của bản thân làm cho Hoàng thất cường mạnh trở lại! 

Nam Phong Chỉ Nhu tại sao lại liều mạng tu luyện đến thế? Bọn họ là bởi vì giống nhau, đều muốn khiến cho bản thân cường mạnh, bảo vệ Nam Phong gia, bảo vệ Tần quốc!

Thế nhưng Tô gia từng bước ép sát, bây giờ mới để lộ ra răng nanh!

Mà Nam Phong gia vẫn còn chưa lớn mạnh trở lại! 

“Chư vị! chỉ cần gia nhập liên minh, chúng ta liền có thể cùng nhau hưởng chung nguồn tài nguyên! Thương gia của giới đan dược có thể làm đại lí buôn bán đan dược do Túy Tinh Lâu luyện chế! Gia tộc và võ giả gia nhập liên minh, khi mua đan dược liên minh thì dựa vào mức độ cống hiến khác nhau mà có thể giảm giá tương ứng! Điều kiện như thế nào, không biết mọi người có vừa lòng không?”

Vạn Đông Hải cuối cùng cùng tung ra quả pháo trọng yếu!

Điều kiện như thế này, lực hấp dẫn không phải là lớn bình thường nha. 

Có thể tưởng tượng ra, Túy Tinh Lâu có bốn loại đan dược này, sau này nhất định sẽ chiếm vị trí độc quyền ở Tần quốc này.

Nếu Thương gia của giới đan dược không tham gia liên minh thì sẽ không có cửa đi để đạt được những đan dược này, mà chỉ có một kết cục phá sản đang đợi họ mà thôi.

Võ giả và gia tộc, đều muốn bồi dưỡng thực lực của bản thân nên nhu cầu vô cùng lớn đối với đan dược. 

Không hề nghi ngờ rằng, giá cả của nhưng loại đan dược này nhất định sẽ rất cao. Đặc biệt là Thăng Linh Đan, nhất định sẽ cao đến mức thái quá đi!

Nhưng cho dù là thế, chỉ sợ là vẫn có vô số võ giả chạy theo!

Mặc dù chỉ có tăng tỉ lệ thành công lên hai phân, nhưng ở trong Tần quốc này có bao nhiêu võ giả đang bị ở cửa quan này? 

Có rất nhiều người, cái kém chỉ là tỉ lệt thành công nửa phần mà thôi, mới chậm chập không thể nào đột phá cảnh giới, thế cho nên lãng phí bao nhiêu năm tháng. Tỉ lệ thành công tăng lên hai phần đủ để rất nhiều võ giả Nguyên Khí Cảnh đột phá đến Linh Dịch Cảnh rồi.

Cho dù là những nguyên khí cấp chín không có hi vọng đột phá thì lẽ nào bọn họ không thử sao?

Cho nên, Vạn Đông Hải đưa ra hai điều kiện như thế, là quá mức hấp dẫn rồi! 

Nhưng mà, những quý tộc này ít nhiều vẫn còn chút kiêng kị với Nam Phong gia, có không ít người đưa mắt nhìn nhau, âm thầm thảo luận, đang thương lượng để được ra đối sách.

Vạn Đông Hải cũng không gấp, nhẫn nại đợi câu trả lời của mọi người.

Diệp Hàng thấy thể rất là nóng lòng, lại muốn đứng dậy nhưng lại bị Diệp Viễn kéo xuống. 

“Phụ thân, kịch hay như thế, người làm sao có thể không xem hết? Xem kịch phải xem toàn bộ nha!” Diệp Viễn truyền âm nói.

“Còn xem? Xem nữa là bọn họ đều đầu quân cho Vạn Đông Hải và Tô Vũ Lâm rồi!”

“Đương nhiên là phải xem rồi! Cơ hội tốt như thế, không xem rõ ràng bộ mặt thật của những người này làm sao mà được? Đương nhiên, con thì không sao cả, nhưng mà sau việc này chỉ sự Nam Phong gia phải mở ra một cuộc thanh trừ lớn mới được? Không để cho Nam Phong Lâu và Nam Phong Nhược Tình nhìn rõ ràng thì đến lúc đấy bọn họ làm sao biết được phải tẩy trừ ai?” 

Nghe Diệp Viễn nói như thế, Diệp Hàng mới bình tĩnh trở lại. Lại nhìn về phía Diệp Viễn, trở nên có chút bất đồng.

Diệp Hàng không ngờ, đứa con của mình đã trưởng thành đến bước này rồi!

Hắn làm phụ phân này còn đang nhìn sự việc ở trước mắt thôi mà con trai mình đã nhìn đến tương lai xa xôi rồi! 

Bây giờ ngồi nghĩ lại, dường như nhất cử nhất động của Diệp Viễn đều có thâm ý sâu sắc. Ngay cả lão tử hắn đây cũng có chút không hiểu con trai của chính mình.

Đúng lúc này, rốt cuộc cũng có người lên tiếng!

“Vạn lâu chủ, Vương gia ta nguyện ý gia nhập liên minh!” Người vừa nói chính là gia chủ Vương gia - Vương Gia. 

Nhưng mà hắn vừa nói ra, lập tức có người đứng ra chỉ trích rằng: “Vương Gia, ngươi là cái đồ không biết xấu hổ! Nhiều thế hệ Vương gia ngươi nhận được Hoàng ân, hôm nay là người đầu tiên theo địch!”

Người lên tiếng là một gia chủ của một gia tộc tử trung với Hoàng thất.

“Hừ! Lương cầm chọn gỗ mà leo, lương thần chọn chủ mà sự! Ngươi muốn chết cùng Nam Phong gia, xin cứ tự nhiên!” Vương Gia vô liêm sỉ nói. 

Vương Gia vừa đứng ra, ngay lập tức như một đường dẫn lửa, dần dần có người nhôn nhao đứng dậy.

“Lâm gia ra cũng gia nhập liên minh!”

“Tùng Đào Các ta gia nhập liên minh!” 

Trong một lúc, có hơn nửa phần gia tộc hoặc thế lực lựa chọn gia nhập liên minh!


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui