Tuyệt Thế Đường Môn

Thanh Nhã áy náy nói:
- Lần trước mọi người khi thanh toán đã dùng tên của học viện Sử Lai Khắc nên dĩ nhiên chúng tôi đã biết được mọi người là ai. Chúng tôi đã hỏi thăm tình hình một chút mới biết mọi người đang ở đây, cho nên hôm nay tôi mới đến đây làm phiền mọi người. Chuyện là thế này, đêm nay, phòng đấu giá Tinh Quang chúng tôi có tổ chức một buổi đấu giá cấp bậc cao nhất. Bình thường loại đấu giá này một năm chỉ tổ chức một hoặc hai lần. Chỉ có những khách hàng tôn quý nhất mới có thể tham dự. Lần trước chúng tôi không biết mọi người là người của học viện Sử Lai Khắc nên đối xử có chút không phải. Cho nên, ông chủ của chúng tôi lệnh tôi hôm nay mang thiệp mời đến cho mọi người, hi vọng đêm nay nếu mọi người có thời gian rảnh, chúng tôi tuyệt đối hoan nghênh mọi người đến tham gia. Chúng tôi đảm bảo những vật được mang ra đấu giá hôm nay sẽ làm mọi người hài lòng.
Nàng nói xong liền lấy ra một xấp thiệp mời đặt lên bàn, sau đó xoay người hành lễ cáo từ:
- Tôi không tiếp tục làm phiền mọi người nữa, thật xin lỗi.
Sau đó cô từ từ lui về sau, sau đó đóng cửa phòng rồi ra về.
Vương Ngôn nhìn một xấp thiệp mời trên bàn nói:
- Phòng đấu giá Tinh Quang thật lợi hại. Mười một cái thiệp mời không thiếu một cái, bọn họ còn có thể vượt qua lệnh phong tỏa của đế quốc mà vào đây gửi thiệp mời cho chúng ta, đúng là không tệ.
Đái Thược Hành lấy một tấm thiệp mời lên xem rồi nói:
- Đúng là Đấu Giá Hội Đỉnh Cấp. Vị Đấu Giá Sư ấy nói không sai, những dạng đấu giá như thế này mỗi năm chỉ tổ chức một hai lần. Trước đây ta cũng không có tư cách tham gia. Chỉ có cha và các thành viên hoàng thất, các đại thương gia, các hồn sư, hồn đạo sư cao cấp mới có thể tham dự. Thứ tốt tuyệt đối không ít, nhưng giá cũng không thấp. Có lẽ phòng đấu giá Tinh Quang chỉ muốn thiết lập quan hệ với học viện Sử Lai Khắc chúng ta chứ không có ý gì khác. Vương lão sư, ngài thấy sao?

Vương Ngôn lướt mắt nhìn các đệ tử của mình, hắn rõ ràng thấy đứa nào cũng nhìn hắn bằng ánh mắ sáng rực. Bọn nhỏ đúng là những hồn sư ưu tú nhất trong đám bạn đồng lứa nhưng dù sao vẫn là những đứa nhóc. Lúc nào cũng tò mò với những thứ mới lạ, huống chi loại đấu giá cao cấp này bình thường không phải muốn đến là đến.
- Được rồi, mọi người thi đấu vất vả rồi, hôm nay ta cho cả nhóm nghỉ ngơi thư giản một buổi. Có điều, chủ yếu đến xem, tuyệt đối không được gây chuyện. Trận đấu ngày mai rất quan trọng, nếu có ai gây chuyện, chúng ta sẽ lập tức trở về tửu điếm nghỉ ngơi.
- Vương lão sư vạn tuế.
Hắn vừa dứt lời Tiêu Tiêu lập tức nhảy nhót hoan hô, Hoắc Vũ Hạo và Vương Đông cũng không ngoại lệ.
Lần trước được đến đó một lần, cả nhóm đã rất phấn khích và tò mò rồi, nhưng đấy chỉ là buổi đấu giá cấp thấp thôi, vật phẩm cũng chỉ toàn là Hồn Đạo Khí. Mà lần này lại là buổi đấu giá cao cấp nhất. Không biết sẽ có những thứ gì đây. Bọn họ không nghĩ sẽ đến đó mua gì, chủ yếu đi xem cho biết là chính.
Vương Ngôn vừa cười vừa mắng:
- Mấy đứa tiểu quỷ này, ngồi xuống hết, chúng ta tiếp tục thảo luận cách thức tác chiến cho trận ngày mai.
Nói thì thế, thật ra sắp xếp chiến thuật rất đơn giản, không tốn quá nhiều thời gian, lát sau mọi người đều trở về phòng tiếp tục tu luyện. Mãi đến chiều tối, cả nhóm ăn cơm xong, tự động thay quần áo bình thường, cầm theo thiệp mời, rồi đi theo Vương Ngôn đến phòng đấu giá Tinh Quang.
Khi đến nơi, bọn họ giật mình phát hiện vị Đấu Giá Sư Thanh Nhã đã sớm chờ bọn họ ở cửa, nàng vẫn mặc một bộ váy dài màu đen, nhưng dưới ánh đèn đêm, nàng lại càng thêm sang trọng tao nhã.
Vương Ngôn nhìn thấy nàng cũng khẽ gật đầu.
- Chào Đấu Giá Sư Thanh Nhã, chúng ta lại gặp nhau.
Thanh Nhã thấy cả nhóm đến tức thì vui mừng tươi cười nói:
- Hoang nghênh các vị khách quý hạ cố đến tham gia.
Vương Ngôn nói:
- Làm sao cô biết hôm nay chúng tôi nhất định sẽ đến?
Thanh Nhã lắc đầu nói:

- Tôi không biết, nhưng nhiệm vụ của tôi là phải tiếp đón các vị khách quý thật tố, bất kể các vị có đến hay không tôi cũng phải đứng đây đợi đến khi buổi đấu giá bắt đầu mới thôi. Các vị, mời đi theo Thanh Nhã.
Nói xong nàng khẽ cười với Vương Ngôn rồi mới xoay người bước đi.
Từ Tam Thạch đứng phía sau ghé tai nói nhỏ với Bối Bối:
- Cô nàng đấu giá sư này nãy giờ nhìn Vương lão sư của chúng ta cười mấy lần rồi, e là Vương lão sư bị người ta bắt hồn đi mất, cô nàng kia quyến rũ quá!
Bối Bối liếc mắt nhìn hắn rồi nhẹ nhàng tặng cho anh chàng hai chữ "Ngu ngốc!" Rồi cùng mọi người bước vào phòng đấu giá Tinh Quang.
Hôm nay bọn họ tiến vào cũng giống như lần đầu đến đây, mà Thanh Nhã cũng không nói gì thêm, chỉ lẳng lặng bước nhanh vào trong, đi lướt qua cả khu vực có phòng đấu giá lần trước bọn họ đến tham gia.
Khi cả nhóm đi đến cuối đường thì thấy hai cô gái mặc váy dài màu vàng đang tươi cười chào đón, cả hai khom người hành lễ rồi nói với Thanh Nhã vài câu, sau đó một trong hai cô gái khẽ ấn nhẹ vào vách tường bên cạnh.
Ngay sau đó, trên vách tường bỗng nhiên lóe sáng, từng hoa văn ánh sáng kỳ lạ xuất hiện rồi ổn định.
Cô gái ấy đặt bàn tay mình vào vòng sáng, sau đó vách tường từ từ tách ra, để lộ một lối đi ẩn giấu bên trong.
Lối đi này hoàn toàn khác với con đường tiến vào ban đầu, nó không rực rỡ như thế mà chỉ mang một màu trắng trong veo, có điều nó không phải màu trắng lạnh lùng băng giá mà mang đến một cảm giác vô cùng dịu dàng ấm áp.
Bất kể là lối đi hay vách đường đều được lót ngọc thạch như các cửa hàng bên ngoài, có điều những mảnh ngọc thạch này còn mang theo những hoa văn kỳ lạ, tuy không thể nhìn rõ những hoa văn đấy là gì nhưng rõ ràng khác xa so với con đường bên ngoài.

Thanh Nhã nhẹ giọng giải thích:
- Đây là lối vào sảnh đấu giá cao cấp nhất của chúng tôi. Chỉ có những khách tôn quý nhất mới được bước vào. Hôm nay tôi cũng nhờ các vị mà được hưởng phúc, nếu không với cấp bậc hiện giờ của tôi, hoàn toàn không có tư cách bước vào đây.
Vương Ngôn ung dung nói:
- Theo trang phục của Thanh Nhã Đấu Giá Sư, dường như cô vừa được thăng cấp.
Thanh Nhã mỉm cười nói:
- Đây cũng phải cảm ơn mọi người, vì lần trước tôi bán được thanh Phệ Linh Đao Khắc, xét đủ yêu cầu nên mới được thăng cấp.
Lúc này cả nhóm đã đi gần hết con đường, bên cạnh xuất hiện hai cô gái chừng 18, 19 tuổi mặc váy dài màu vàng tươi cười chào đón.
Cách đó không xa là một cánh cửa nhỏ, Thanh Nhã dẫn bọn họ bước vào cánh cửa có viết số 7.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận