Lúc trước khi đấu với học viện Đế Áo, chiến đội Nhật Nguyệt cũng thông qua chiến thuật bùng nổ hàng loạt Hồn Đạo Khí, mạnh mẽ ngăn chặn đối thủ. Trước sự công kích liên tục không ngừng, học viện Đế Áo không thể không chịu thua.
Cho nên chiến thuật lần này bọn họ dùng cho học viện Sử Lai Khắc là không nghĩ có thể làm đối phương bị thương, chỉ cần ngăn bọn họ lại, không cho bọn họ đến gần là được.
Nhưng ngay khi quả cầu ánh sáng từ bên phía họ bay lên thì bên phía học viện Sử Lai Khắc cũng có một luồng sáng màu trắng bay thẳng lên cao.
Luồng sáng này bay lên không trung liền sáng lên như ánh trăng rằm, sau đó, hóa thành vô số tia sáng màu trắng trút thẳng xuống học viện Nhật Nguyệt Hoàng Gia Hồn Đạo Sư.
Tuy mức độ dày đặc của những tia sáng này kém hơn quả cầu ánh sáng kia một chút nhưng nó xuất hiện vô cùng đúng lúc, ngay khi các tia sáng từ Hồn Đạo Khí bay lên hội tụ thành quả cầu ánh sáng thì ánh sáng màu trắng kia cũng từ trên trời giáng xuống. Hai đòn công kích của song phương gần như đồng loạt va chạm với nhau. Hồn Hoàn thứ tư trên người hắn lóe sáng, kỹ năng kia đúng là do hắn thực hiện, Bạch Hổ Lưu Tinh Vũ, một Hồn Kỹ trên phạm vi lớn.
Tuy đây chỉ là Hồn Kỹ thứ tư nhưng với thực lực Hồn Đế, uy lực của nó dĩ nhiên mạnh hơn uy lực từ Hồn Vương sử dụng Hồn Đạo Khí cấp năm, hơn nữa món Hồn Đạo Khí kia chỉ có tác dụng cản đường là chính. Nháy mắt khi hai bên va chạm vào nhau, hàng loạt tiếng nổ đồng loạt vang lên.
Chỉ với lần giao chiến đầu tiên đã chứng tỏ, học viện Sử Lai Khắc đã làm tốt hơn học viện Đế Áo trước đây nhiều lắm.
Bước chân của Từ Tam Thạch cũng không vì vụ nổ mạnh ấy mà chậm lại, ánh sáng màu đen trên Huyền Minh Quy Giáp trong tay hắn sáng bừng lên, Huyền Minh Chi Lực và Huyền Minh Thuẫn Trận đồng thời được sử dụng.
Ai có thể ngờ hắn được chọn đứng đầu không phải vì phòng ngự đòn công kích của đối thủ, ngược lại là ngăn cản dư chấn từ các vụ va chạm của hai bên đây?
Với cấp bậc Hồn Tông, lực phòng ngự của Từ Tam Tạch tuyệt đối có thể cầm cờ đi đầu, dưới tác dụng của Huyền Minh Thuẫn Trận và Huyền Minh Chi Lực, tất cả dư chấn đều bị gạt ra ngoài, nháy mắt sau vụ nổ, khoảng cách của hai đội đã rút ngắn còn khoảng 70 thước. Bên phía chiến đội Nhật Nguyệt không hề có ý định tạm dừng công kích, các Hồn Đạo Sư cấp năm kia phối hợp vô cùng ăn ý, quả cầu ánh sáng của đợt tấn công thứ nhất vừa bay đi, bọn họ đã chuẩn bị đến đợt tấn công thứ hai. Rất nhiều thứ ánh sáng từ các loại Hồn Đạo Khí mà trước nay mấy người học viện Sử Lai Khắc thậm chí còn chưa từng trông thấy nữa đang lần lượt bay về phía bọn họ.
Nhưng ngay lúc này, học viện Sử Lai Khắc cũng phát động đợt tấn công thứ hai.
Trong không gian chợt vang lên tiếng phượng ngâm thật to, sau đó, trên bầu trời xuất hiện một con phượng hoàng lửa thật lớn, sau Bạch Hổ Lưu Tinh Vũ chính là Hồn Kỹ cực mạnh của Mã Tiểu Đào, Phượng Hoàng Lưu Tinh Vũ.
Bạch Hổ Lưu Tinh Vũ của Đái Thược Hành chẳng qua là Hồn Kỹ ngàn năm, còn Phượng Hoàng Lưu Tinh Vũ kia lại là Hồn Kỹ vạn năm, đồng thời cũng là Hồn Kỹ thứ sáu của Mã Tiểu Đào. Kỹ năng kia của cô xuất hiện vừa đúng lúc vừa phối hợp hoàn mỹ với Bạch Hổ Lưu Tinh Vũ, chứng tỏ ngay từ khi hai đội khai chiến, cô đã bắt đầu chuẩn bị chiêu này rồi.
Ngọn lửa bùng cháy mãnh liệt làm nhiệt độ trên sàn đấu giảm xuống nhanh chóng. Từng quả cầu lửa từ trên trời rơi xuống thậm chí còn lớn gấp năm lần so với Bạch Hổ Lưu Tinh Vũ nữa. Các quả cầu lửa ấy mang theo hơi nóng khủng khiếp khiến bầu không khí trên sàn đầu như bị bóp méo, khiến 108 vị Hồn Sư ở bên ngoài không thể không thúc dục toàn lực bảo vệ bức màn bảo hộ.
Hai đội lại một lần nữa va chạm kịch liệt, Mã Tiểu Đào dùng hành động cụ thể để chứng minh thực lực của mình mạnh mẽ như thế nào.
Chỉ bằng sức của mỗi kỹ năng Phượng Hoàng Lưu Tinh Vũ của cô đã có thể áp chế hết các đòn công kích từ bảy người đối phương, hơn nữa còn trực tiếp đánh thẳng vào đối thủ nwca.
Phượng Hoàng Lưu Tinh Vũ bất kể là thời gian sử dụng hay uy lực đều hơn xa Bạch Hổ Lưu Tinh Vũ của Đái Thược Hành, hai Hồn Đế của học viện Sử Lai Khắc đồng loạt sử dụng kỹ năng công kích từ xa, cứng đối cứng với đối thủ. Bất kể là Hồn Đạo Khí có mạnh như thế nào thì ít nhất phải đánh trúng người mình mới có tác dụng, đã thế thì ta sẽ không cho các ngươi cơ hội đó. Công kích của Hồn Đạo Khí mạnh thật đó nhưng nó nào phải là Hồn Kỹ thật sư, một khi đã sử dụng thì không thể nào khống chế được nữa, cho nên hai Hồn Đế kia mới có thể dễ dàng cản trở như vậy, dù cho có cá lọt lưới cũng không thoát được Huyền Minh Thuẫn Trận phòng ngự toàn diện của Từ Tam Thạch.
Có điều, vì đợt tấn công thứ hai va chạm tạo nên dư chấn quá mạnh nên khi hai đội còn cách nhau khoảng 50 thước thì Từ Tam Thạch không thể không dừng bước.
Để chống đỡ uy lực mạnh mẽ từ Phượng Hoàng Lưu Tinh Vũ, bên phía chiến đội Nhật Nguyệt nháy mắt xuất hiện ba tầng phòng ngự bao phủ bảy người ở bên trong. Đúng lúc này, một bóng người bên phía học viện Sử Lai Khắc vọt ra khỏi đội hình, ngọn lửa Phượng Hoàng bên người cô bỗng hóa thành đôi cánh nhẹ nhàng bay lên không trung, tốc độ của cô nháy mắt tăng lên khủng khiếp, không những thế, khi cô bay đến độ cao chừng mười thước, dưới chân liền xuất hiện hai vòng lửa, một lần nữa tốc độ của cô lại gia tăng, nháy mắt cô đã đến trước mặt chiến đội Nhật Nguyêt. Người kia còn ai khác ngoài Mã Tiểu Đào, chỉ có cô và Đái Thược Hành mới có gan một mình xuất hiện thế này. Cho dù là Hồn Sư hay Hồn Đạo Sư, khoảng cách cũng cực kỳ quan trọng.
Các khán giả đều trợn mắt kinh ngạc, theo tỷ lệ đặt cược thì chiến đội Nhật Nguyệt hơn xa học viện Sử Lai Khắc, lẽ ra bọn họ phải áp đảo người ta chứ. Vậy mà theo cục diện lúc này lại là phía Sử Lai Khắc chiếm thế thượng phong. Mã Tiểu Đào gần như lắc mình một cái đã đến trước mặt Lâm Tịch, sáu người phía sau cũng đã tăng tốc đuổi theo, vọt thẳng về phía chiến đội Nhật Nguyệt. Hồn Hoàn thứ tư trên người Mã Tiểu Đào vụt sáng, ngọn lửa Phượng Hoàng nháy mắt biến thành màu đỏ sậm, Tà Hỏa Phượng Hoàng lại xuất hiện, nếu cô có thể dùng một kích Phượng Hoàng Khiếu Thiên Kích toàn diện chế trụ được chiến đội Nhật Nguyệt thì cục diễn không còn căng thẳng nữa.
Hoắc Vũ Hạo, Vương Đông và Tiêu Tiêu ngồi bên dưới đã nắm chặt tay, mặc dù theo chiến thuật của Vương Ngôn thì đây chỉ mới là khúc dạo đầu, nhưng bọn họ vẫn hi vọng Mã Tiểu Đào có thể một kích giành chiến thắng cho học viện Sử Lai Khắc.
Nhưng, sự thật đã chứng minh, chiến đội Nhật Nguyệt có tư cách tranh giành giải quán quân với bọn họ tuyệt đối không phải tầm thường. Bên phía bọn họ vừa thấy Mã Tiểu Đào chuẩn bị công thích thì Lâm Tịch đứng đầu tiên đã nhảy vọt ra. Ngay sau đó, ba kiện Hồn Đạo Khí trên người hắn đồng loạt lóe sáng. Đầu tiên là một vòng sáng màu trắng ở lồng ngưc, nó như một màn sương mù lặng lẽ xuất hiện. Khi đó trên người Mã Tiểu Đào bỗng nhiên cũng xuất hiện một vòng sáng vô cùng quỷ dị. Cả người Mã Tiểu Đào đang bay đến dường như cũng vì thế mà bị đổi phương hướng, khiến người ta có cảm giác như Mã Tiểu Đào đang bị Lâm Tịch kéo đến vậy. Sau đó, trên người Lâm Tịch phát ra một tầng ánh sáng màu vàng kim cực kỳ quen thuộc với đệ tử học viện Sử Lai Khắc. Không, không phải chỉ một mà đến hai tầng. Đầu tiên là tầng ánh sáng màu vàng của Vô Địch Hộ Tráo vừa vằn chặn đứng một kích Phượng Hoàng Khiếu Thiên Kích của Mã Tiểu Đào. Ngay sau đó, trên người hắn lại khuếch tán ra một tầng ánh sáng màu vàng nữa, bao phủ cả hắn và Mã Tiểu Đào vào bên trong, đồng thời cũng ngăn cách cô phóng ngọn lửa Phượng Hoàng ra ngoài.
Hai tầng Vô Địch Hộ Tráo phát ra một loạt tiếng nổ khủng bố, sau đó, bên trong vòng bảo hộ, ngọn lửa Phượng Hoàng bùng cháy mãnh liệt. Không ngờ một kích cực mạnh của Mã Tiểu Đào lại bị một Hồn Đạo Sư cấp năm ngăn cản, có điều, Lâm Tịch cản trở được Mã Tiểu Đào cũng không dễ dàng gì, Vô Địch Hộ Tráo tuy lực phòng ngực rất mạnh nhưng cần hấp thụ một lượng lớn hồn lực từ người sử dụng, nhất là lúc này hắn đang dùng một lượt đến năm kiện Hồn Đạo Khí cấp năm, hồn lực dĩ nhiên bị rút cạn một cách mạnh mẽ, gương mắt hắn thoáng chốc đã hơi trắng bệch.
Sáu người còn lại của chiến đội Nhật Nguyệt rõ ràng phối hợp vô cùng ăn ý. Ngay khi Lâm Tịch vọt ra, thì Mễ Già đứng ngay sau lưng hắn liền bước lên thay đổi vị trí đồng thời phóng xuất ra một tầng phòng ngự, Huyền Minh Trí Hoán của Từ Tam Thạch lại một lần nữa không thể sử dụng.
Cũng đúng lúc này, một tia sáng màu đỏ ánh kim từ vai trái Mễ Già bắn ra. Tia sáng này Từ Tam Thạch đã từng trông thấy, nó là một kiện Hồn Đạo Khí công kích cực mạnh cấp bảy. Hơn nữa còn tập trung vào một vị trí. Ngay cả bức màn phòng ngự của 108 hồn sư kia cũng khó mà chống đỡ được.
Tia sáng này xuất hiện rất đúng lúc. Lâm tịch nhảy ra cản Mã Tiểu Đào, Từ Tam Thạch sử dụng Huyền Minh Trí Hoán, Mễ Già dùng Hồn Đạo Thuẫn cản tia sáng màu đen đó, và tia sáng màu đỏ ánh kim cũng xuất hiện ngay lúc này, mục tiêu dĩ nhiên là Từ Tam Thạch. Hắn mới sử dụng Hồn Kỹ xong, nên lúc này trừ cứng đối cứng ra, hắn không còn cách nào khác.
Mà lúc này, không chỉ có mỗi tia sáng màu đỏ ánh kim của Mễ Hìa mà phía sau hắn còn xuất hiện một luồng ánh màu tím xanh cực kỳ rực rỡ. Luồng sáng ấy phóng thẳng lên cao hóa thành đường công với quỹ đạo parabol, bay thẳng về phía học viện Sử Lai Khắc.
Tuy nhiên, thật bất ngờ rằng ánh mắt bối rối của Từ Tam Thạch bỗng nhiên trở nên gian xảo. Ngay sau đó, cả người hắn biến mất, thay vào đó là một người khác.
Người kia không ai khác chính là đội trưởng đội dự bị lần đầu tiên ra trận, Tiếu Hồng Trần.
Huyền Minh Trí Hoán vậy mà cũng có thể thành công sao?
Nếu có người quan sát cẩn thận sẽ phát hiện ngay khi tia sáng màu đen của Huyền Minh Trí Hoán được bắn ra, tuy đã bị Hồn Đạo Thuẫn ngăn cách nhưng sau đó, lại bất ngờ rẽ đi một cách quỷ dị, nhắm thẳng vào mục tiêu là Tiếu Hồng Trần.
Sự thay đổi diễn ra quá nhanh, không ai ngờ rằng Từ Tam Thạch lại có thể sử dụng được Huyền Minh Trí Hoán.
Bên dưới đài, ở khu vực chờ chiến, Hoắc Vũ Hạo khẽ cúi đầu, ánh sáng màu vàng kim trong mắt hắn liên tục sáng lên, nhưng nháy mắt sau đã khôi phục bình thường.
Nếu chỉ bằng thực lực của Từ Tam Thạch dĩ nhiên không thể sử dụng thành công Huyền Minh Trí Hoán được, nhưng nếu có sự trợ giúp từ Tinh Thần Tham Trắc của Hoắc Vũ Hạo thì lại khác.
Tất cả chuyện này đều nằm trong kế hoạch của Vương Ngôn, Phượng Hoàng Lưu Tinh Vũ của Mã Tiểu Đào liên tục rơi trúng bức màn phòng ngự nào phải vô tình, bề ngoài nhìn có vẻ như lãng phí hồn lực, nhưng thật sự lãng phí sao?
Ngay khi bức màn phòng ngự chấn động kịch liệt thì tinh thần lực của Hoắc Vũ Hạo lập tức tụ lại, hắn nhanh chóng khống chế nó len lỏi lọt qua bức màn phòng ngự rồi sử dụng Tinh Thần Tham Trắc Cộng Hưởng cho một mình Từ Tam Thạch.