- Ý?
Đột nhiên, linh hồn hắn bỗng rùng mình một cái, mặc dù Tinh Thần Tham Trắc không mang về kết quả kỳ lạ nào nhưng hắn vẫn cảm thấy dựng tóc gáy.
Sao thế này? Hoắc Vũ Hạo lập tức tỉnh dậy, từ trước đến nay hắn luôn tin vào cảm giác của mình, điềm báo xuất hiện bất ngờ lại dữ dội thế này, e là nguy hiểm đã sắp ập đến.
Hắn đưa tay gõ nhẹ vào mặt kính thủy tinh, tiếng động không lớn nhưng vừa vặn đủ đánh thức hai cô gái bên trong.
- Chúng ta gặp phiền phức rồi. Hai người không cần ra ngoài, chuẩn bị chiến đấu bất cứ lúc nào. Quất Tử, cô vào vị trí chủ khống đi, nếu có nguy hiểm thì lập tức xuống núi, không cần lo cho ta, ta có sẽ có cách thoát thân.
Hoắc Vũ Hạo nhỏ giọng nói vài câu, giọng nói vô cùng bình tĩnh nhưng dường như có chút hồi hộp, khiến Kha Kha và Quất Tử lập tức tỉnh ngủ.
- Ngươi phát hiện cái gì?
Quất Tử kéo mở lớp kính thủy tinh, nhỏ giọng hỏi, trên người Kha Kha ngồi cạnh cô bắt đầu vang lên vài tiếng động nhỏ, rõ ràng đang chuẩn bị Hồn Đạo Khí, sẵn sàng sử dụng.
Hoắc Vũ Hạo khẽ lắc đầu, nói:
- Không chắc lắm, nhưng cảm giác của ta nhạy hơn người bình thường rất nhiều, e là lần này gặp rắc rối không nhỏ.
Hoắc Vũ Hạo hít sâu một hơi, cố gắng bình tĩnh lại, tuy hai năm nay hắn đã tiến bộ rất nhiều, nhưng bất kể thế nào, tu vi Hồn Lực của hắn chỉ mới đạt cấp 40, tuyệt đối vẫn chưa đủ để so với những cường giả thật sự.
Tinh Thần Tham Trắc dò xét trên mọi phương hướng nhanh chóng chuyển thành một hướng duy nhất. Ánh mắt Hoắc Vũ Hạo bắt đầu từ từ rà quét từng hướng khác nhau.
Hiện giờ, trong tình huống không sử dụng Vận Mệnh Nhãn, kỹ năng Tinh Thần Tham Trắc có thể dò xét theo một hướng với khoảng cách một ngàn thước. Hiển nhiên lúc này không phải là lúc tiết kiệm Hồn Lực. Tinh Thần Tham Trắc dần dần mở rộng quét xuống dưới chân núi.
Hai cánh cửa sổ của kiện Toàn Địa Hình Tham Trắc Hồn Đạo Khí đã mở ra, mơ hồ có thể thấy bên trong ló ra hai họng pháo đen ngòm. Đường kính của hai miệng pháo này không ngờ đạt đến 100mm, mà lại còn do Kha Kha một mình sử dụng hai khẩu, đặt ngay trên vai, mà Quất Tử đã ngồi lên vị trí chủ khống, có thể khởi động kiện Toàn Địa Hình Tham Trắc Hồn Đạo Khí bất cứ lúc nào.
Hoắc Vũ Hạo cũng không sử dụng Hồn Đạo Khí, nhưng sau khi ánh mắt của hắn nhìn quanh một vòng, sắc mặt càng lúc càng khó coi.
Từng bóng đen lặng lẽ từ bốn phương tám hướng không ngừng chạy lên đỉnh núi, bọn chúng di chuyển với số lượng đông, tốc độ nhanh, thế mà không có tạo ra chút tiếng động nào. Nhưng như thế lại tạo nên áp lực đè nặng xuống người Hoắc Vũ Hạo.
- Sói, một bầy Kim Lang. Chúng ta bị bao vây rồi. Có ít nhất ba con Kim Lan tu vi vạn năm dẫn theo một trăm con Kim Lang có tu vi khoảng trăm năm đến ngàn năm. Chúng ta chỉ còn tối đa ba phút nữa, bọn nó tuy đã bủa vây ngọn núi này nhưng chắc chắn không đủ sức ngăn cản khi các ngươi lăn xuống dưới.
Quất Tử và Kha Kha nghe xong không khỏi hít sâu một hơi. Kim Lang, nói chính xác đây là một loài Hồn Thú họ Sói thuộc tính Kim, mặc dù nó không mạnh như nhóm bốn loài thú đứng đầu như sư tử, hổ, gấu, báo, nhưng xét về mặt tốc độ thì chẳng loài nào hơn được nó cả, huống chi lúc này nó tấn công theo dạng bầy đàn. Trong dãy núi Cảnh Dương, tất cả những loài Hồn Thú có thuộc tính Kim đều có sức chiến đấu mạnh gấp ba lần những Hồn Thú cùng loài khác thuộc tính, huống chi trong đội hình của bọn chúng còn có ba con Kim Lang tu vi vạn năm, chỉ riêng bấy nhiêu đã quá phiền phức rồi. Cho dù bọn chúng không thể ngay lập tức giết chết ba người bọn họ, nhưng lấy đông đánh ít, từ từ hao tổn sức lực thì cũng có thể đánh chết bọn họ thôi.
- Vũ Hạo, mau lên đây. Chúng ta cùng lăn xuống.
Quất Tử vội nói.
Nhưng Hoắc Vũ Hạo lại lắc đầu:
- Không, ta không thể đi. Đám Hồn Thú này chắc chắn là do một con Ngân Lang dẫn đến, ban nãy ta loáng thoáng cảm nhận được hơi thở của loài Ngân Lang. Nếu cảm giác của ta không sai, thì con Ngân Lang này vô cùng thích hợp trở thành Hồn Hoàn thứ tư của ta. Các ngươi đi trước đi, không cần xen vào chuyện của ta, ta đã có cách.
- Không được, nguy hiểm lắm. Bọn chúng là một trăm con Kim Lang đó.
Quất Tử vừa nói vừa ấn nút mở cửa định bước xuống.
Hoắc Vũ Hạo dùng tay đè cửa lại, trầm giọng nói:
- Ta có cách chạy thoát, nếu không được, ta có thể sử dụng Hồn Đạo Khí phi hành trốn khỏi đây. Chuẩn bị nhanh lên, ta đẩy các ngươi đi.
Hắn vừa nói xong, bàn tay lập tức phủ một lớp băng trắng, hai cánh tay đẩy mạnh, Khống Hạc Cầm Long dưới uy lực của Huyền Thiên Công hoàn toàn bùng nổ, quả cầu kim loại khổng lồ dưới lực đẩy mạnh của hắn bắt đầu lăn về phía trước.
Chỉ trong tích tắc, kiện Toàn Địa Hình Tham Trắc Hồn Đạo Khí đã bắt đầu lăn xuống chân núi với tốc độ kinh người. Quất Tử và Kha Kha đều vô cùng kinh ngạc hét to, nhưng giọng nói của Hoắc Vũ Hạo bỗng nhiên lại vang lên trong tai hai người:
- Đừng lo cho ta, đến nơi hẹn chờ ta. Ta nhất định sẽ không sao. Các ngươi cũng đừng quay lại đây, phải nhanh chóng chạy khỏi khu vực này.
Quất Tử ngay lập tức bộc lộ tính cách quyết đoán của mình, trong khi Kha Kha còn đang định hạch hỏi Hoắc Vũ Hạo, thì cô đã nhanh chóng đóng hai cửa sổ lại, thu lại mấy cái chân kim loại, kiện Toàn Địa Hình Tham Trắc Hồn Đạo Khí phun ra một chất gì đó, khiến bề mặt nó cực kỳ co dãn, nháy mắt sau, lăn nhanh xuống chân núi, hai cô gái ở bên trong không ngừng chịu cảm nhận trời đất đảo lộn. Kết cấu đơn giản nhưng bảo vệ vững chắc của kiện Toàn Địa Hình Tham Trắc Hồn Đạo Khí đã bộc lộ được tác dụng tại thời điểm này, phần bên ngoài và bên trong nó bắt đầu tách ra làm hai, khoảng cách ở giữa có tác dụng ổn định và chống xóc.
Hoắc Vũ Hạo nhìn quả cầu kim loại bắt đầu lăn xuống chân núi cũng thở phào nhẹ nhõm. Thực lực của hắn không thể bại lộ trước mặt hai cô gái này. Có hai cô ở đây, thực lực của hắn bị hạn chế nhiều, khó mà toàn lực đấu với bọn Hồn Thú này được. Những lời hắn vừa nói cũng không phải là bịa đặt, rõ ràng hắn cảm nhận được sự tồn tại của Ngân Lang vạn năm. Hắn thân là Hồn Sư thuộc tính tinh thần, nên hắn vô cùng thấm thía chuyện để tìm được Hồn Hoàn thích hợp với mình là khó khăn như thế nào. Cơ hội đã đến làm sao hắn có thể bỏ qua được. Với cả một con Ngân Lang tự đưa đầu chịu chế, cơ hội lại càng ít hơn nhiều.
Từ khi bắt đầu tham gia huấn luyện theo nội dung kế hoạch Cực Hạn Đan Binh, hắn chưa từng đánh hết sức mình, ngay cả bản thân hắn cũng không biết thực lực của mình hiện nay nằm ở mức nào. Và hôm nay, rõ ràng là một cơ hội tuyệt vời để hắn kiểm tra trình độ của mình. Để bản thân rơi vào nguy hiểm, đó là tình huống tốt nhất để thực lực của mình bước lên một tầm cao mới, tiềm năng xuất hiện nhiều thêm nữa. Hắn chẳng hề e ngại con Hồn Thú ngàn năm này, về phần trăm con Kim Lang kia lại càng chẳng phải lo lắng, dù chúng có thuộc tính kim mạnh mẽ, nhưng sở trường của hắn là gì? Chính là một mình đánh với nhiều người, lấy thực lực cá nhân đấu với thực lực của một nhóm người. Nếu hắn không làm được thì tốt nhất nên vứt cái kế hoạch Cực Hạn Đan Binh đi là vừa.
Hai tay thả lỏng bên người, hai tròng mắt của Hoắc Vũ Hạo lấp lánh ánh sáng màu vàng kim nhàn nhọt, màu vàng này vô cùng dịu nhẹ nhưng lại cực kỳ uy nghiêm.
- Đến đây.
Trong tích tắc, trạng thái cơ thể của hắn đã tăng cường đến mức cao nhất.
Tinh Thần Tham Trắc báo cho hắn biết, kiện Toàn Địa Hình Tham Trắc Hồn Đạo Khí khi lăn xuống núi đã thu hút sự chú ý của bầy Kim Lang, một số con đã bắt dầu đuổi theo rồi, và đây cũng là một trong những mục đích của hắn. Việc đầu tiên hắn cần phải làm là thu hút sự chú ý của một bộ phận Kim Lang, thông qua đó phân tán đội hình của bọn chúng.
Hoắc Vũ Hạo đột nhiên quăng lên trời một thứ gì đó màu bạc, sau đó giữa không trugn liền vang lên một tiếng nổ thật lớn, trên ánh tay trái của Hoắc Vũ Hạo ẩn hiện ánh sáng màu xanh lam, đây là dấu vết khi sử dụng Băng Bạo Thuật.
Thi thể Ngân Lang hóa thành bột mịn bay đầy trời, hơi nước trong không khí bị thổi tán loạn, mùi máu tanh từ nơi phát ra tiếng nổ không ngừng lan tỏa ra xung quanh.
Thế giới của Hồn Thú là nơi cá lớn nuốt cá bé, nếu không tàn nhẫn thì không thể sinh tồn được. Giờ phút này, Hoắc Vũ Hạo đã dẹp hết mọi suy nghĩ tương hại trong lòng mình, để bản thân hoàn toàn hóa thành trạng thái giết chóc.
Ngay sau đó, tiếng sói tru gần như đồng thời vang lên từ khắp nơi trên sườn núi. Rõ ràng bầy sói cũng đã biết Hoắc Vũ Hạo phát hiện ra bọn chúng, và kiện Toàn Địa Hình Tham Trắc Hồn Đạo Khí mang theo mùi máu của Ngân Lang rõ ràng không còn sức thu hút với bọn chúng nữa. Cả bầy Kim Lang không còn phải che giấu hành động nữa, tốc độ theo đó mà nhanh hơn rất nhiều, điên cuồng chạy lên đỉnh núi.
Từng tiếng leng keng leng keng không ngừng vang lên trên người Hoắc Vũ Hạo, hàng loạt chiếc hộp kim loại không ngừng xuất hiện trên người hắn, tất cả đều có màu vàng nhạt âm u.
Những hộp kim loại ấy chủ yếu đính tại hai vai, hai tay, trước ngực, sau lưng, hai chân, thắt lưng, tổng cộng có mười tám cái. Dường như trọng lượng của mỗi chiếc hộp kim loại không hề nhẹ, cơ thể Hoắc Vũ Hạo trông khá nặng nề nhưng lại sừng sững đầy vững chắc.
Rốt cuộc con Kim Lang đầu tiên cũng xuất hiện trong tầm mắt Hoắc Vũ Hạo, quả nhiên Kim Lang này khác hẳn với những con ở nơi khác. Bộ lông của nó lấp lánh ánh kim, từng khối thịt gồ lên trên cơ thể, trông nó vô cùng khỏe mạnh đầy cường tráng, đôi mát đỏ tươi nhìn chằm chằm Hoắc Vũ Hạo.
Nó rít lên một tiếng rồi đánh thẳng vào Hoắc Vũ Hạo, chân trước đưa lên cao, tay chụp xuống.
Hoắc Vũ Hạo thầm suy tính, chân trước bước về sau nửa bước, tay trái đưa lên, sau đó từng tiếng nổ đùng đùng nối tiếp vang lên, một tầng ánh sáng bạc lóe lên từ chiếc hộp trên tay trái của hắn rồi phụt tắt, động tác của con Kim Lang nháy mắt dừng lại, tuy nhiên vẫn giữ nguyên hành động lao về trước, kế đó, tiếng hét đau đớn vô cùng thảm thiết cũng vang lên.
Dưới lực phòng ngự mạnh mẽ của bộ da, xuất hiện mười sáu cái lỗ thủng.
Đúng vậy, đây chính là Gia Cát Hồn Đạo Nỏ, lực công kích cực mạnh, nháy mắt đã xuyên thủng lớp da của con Kim Lang với tu vi chừng ngàn năm.
Những chiếc nỏ trên người Hoắc Vũ Hạo đã sớm bổ sung đầy đủ năng lượng. Mỗi ba ngày thì thứ này cần phải bổ sung năng lượng một lần. Sau khi vào dãy núi Cảnh Dương, hắn đã cẩn thận chuẩn bị xong xuôi rồi. Con Kim Lang xui xẻo trước mặt chính là vong hồn đầu tiên dưới kiện Gia Cát Hồn Đạo Nỏ ấy.
****