Tuyệt Thế Đường Môn

Tay trái của Hoắc Vũ Hạo đưa ra chụp lấy thi thể của con Kim Lang ngàn năm, nháy mắt sau, vết thương của nó đã bị đóng băng, tuy nhiên, hắn không hề rót năng lượng dẫn động Băng Bạo Thuật vào cơ thể nó. Sau đó vung cổ tay ném nó sang một bên.
Mấy kiện Gia Các Hồn Đạo Nỏ trên cơ thể của hắn có chút khác biệt với cái mà hắn làm trước mặt Hiên Tử Văn, không những được làm từ vật liệu tốt mà còn được chế tạo vô cùng tỉ mỉ, khiến sức ba lượt tấn công của chúng có thể so được với Hồn Đạo Khí cấp năm. Mà ở đây có tổng cộng mười tám kiện Gia Cát Hồn Đạo Nỏ, vậy thì có thể bắn ra đến tận 54 lượt, đây chính là một trong những đòn sát thủ của Hoắc Vũ Hạo. Bởi vì mỗi lần sử dụng, hắn chỉ cần dùng một chút Hồn Lực rót vào pháp trận tụ năng bên trong hạt nhân, kích phát quá trình bắn nỏ. Có thể nói là lực công kích mạnh, nhưng lại không tốn nhiều sức.
Con Kim Lang thứ nhất bị Hoắc Vũ Hạo ném sang một bên, thì ngay lập tức có bảy con khác nhào đến, đánh về phía hắn. Mấy con này đều có tu vi khoảng ba trăm năm đến hai ngàn năm, chỉ cần nhìn cơ thể của chúng là có thể dễ dàng phân biện.
Thông qua Tinh Thần Tham Trắc, Hoắc Vũ Hạo nhanh chóng chuyển động, chân bước Quỷ Ảnh Mê Tung lao về phía con Kim Lang có thân người nhỏ gầy nhất trong bọn, kế đó một tiếng đùng thật lớn vang lên. Gia Cát Hồn Đạo Nỏ không chút do dự ghim mấy mũi tên vào người con Kim Lang, khiến nó đau đớn gầm lên, hắn căn bản chẳng cần dùng mắt cũng có thể xác định mục tiêu tiếp theo. Tiếp theo, lại có hai con Kim Lang ngã xuống.
Hoắc Vũ Hạo lách người đến trước mặt con Kim Lang có tu vi khoảng mấy trăm năm, đồng thời giơ Ám Kim Khủng Trảo lên, tuy nhiên lần này hắn không đánh vào trán, nơi cứng rắn nhất trên người nó mà chộp vào vị trí trung khu thần kinh, con Kim Lang trăm năm nháy mắt liền mất mạng.
Đầu ngón chân trái của Hoắc Vũ Hạo chỉa xuống đất, cả người thoáng ngừng lại trong tích tắc, con Kim Lang từ tay phải chuyền sang tay trái, ngay sau đó xoay người chừng một nửa vòng, ném thi thể con Kim Lang trăm năm về phía ba con Kim Lang vừa mới chạy đến đỉnh núi.
Tiếp theo hắn lại xoay người về, Gia Cát Hồn Đạo Nỏ vang lên từng tiếng lách cách, trong nhóm Kim Lang đang đuổi theo hắn lại vang lên tiếng rên rỉ, ngã rầm xuống đất.
Ầm

Sau khi được dẫn động Băng Bạo Thuận, thi thể con Kim Lang tu vi trăm năm kia đã trở thành quả bom tuyệt vời. Sau khi nó bị ném về phía ba con Kim Lang trên đỉnh núi, Hoắc Vũ Hạo cũng nhanh chóng quay sang hướng khác, tay trái giơ lên cao nhặt lên thi thể một con Kim Lang rồi rót Băng Bạo Thuật vào, đầu ngón chân phải nhíu lại làm điểm tựa, ném nó ra ngoài.
Nhờ tác dụng của Tinh Thần Tham Trắc nên hắn có thể ném một cách chính xác vào nơi tụ tập nhiều Kim Lang nhất.
Nương theo tiếng nổ ầm đùng, huyết nhục văng tung tóe, đám Kim Lang đang tụ tại nơi ấy đều bị nổ tung chết sạch.
Tay trái của Hoắc Vũ Hạo không hề ngừng nghỉ, những cái xác Kim Lang chết dưới Gia Cát Hồn Đạo Nỏ nhanh chóng trở thành nguyên liệu cho hắn sử dụng Băng Bạo Thuật. Trên đỉnh núi không ngừng vang lên những tiếng nổ lớn, chấn động cả dãy núi Cảnh Dương.
Quá trình này cứ thế lập đi lập lại, lát sau đã có hơn ba mươi con Kim Lang lìa đời. Mà lúc này Hoắc Vũ Hạo chỉ mới tốn mất một nửa lần sử dụng Gia Cát Hồn Đạo Nỏ, đa số Kim Lang đều chết trong những vụ nổ từ Băng Bạo Thuật.
Cách thức sử dụng Băng Bạo Thuật của Hoắc Vũ Hạo hơi khác với gã Sứ Giả Tử Thần sử dụng Thi Bạo ngày trước, nhưng kết quả lại giống nhau đến kỳ lạ, điểm khác biệt chính là gã Tà Hồn Sư ấy cần sự giúp đỡ từ độc dưỡng và thi thể sử dụng phải qua một thời gian biến đổi. Mặc dù Hoắc Vũ Hạo không có khả năng sử dụng một lượng lớn, nhưng thời gian cần để sử dụng Băng Bạo Thuật lại ngắn hơn. Vấn đề khó khăn duy nhất chính là phải rót năng lượng Băng Bạo Thuật vào trong thi thể, nhưng ưu điểm lại tiêu hao rất ít Hồn Lực.
Hoắc Vũ Hạo lấy ra Bình Sữa cấp sáu cầm trên tay, nhanh chóng khôi phục lại lượng Hồn Lực mình vừa tiêu hao. Bầy sói không tiếp tục tấn công hắn nữa, rõ ràng sau vụ tàn sát đẫm máu ấy đã dọa bọn chúng sợ hãi rồi. Bọn chúng lặng lẽ đứng yên chờ thủ lĩnh của mình đến.
Hoắc Vũ Hạo cũng đứng chờ, nếu lúc này hắn phá vòng vây, rõ ràng là một thời cơ vô cùng tuyệt hảo, bọn Kim Lang còn lại làm sao có thể cản hắn được? Nhưng mục đích mà hắn ở lại nào phải vì bọn Kim Lang này? Hắn vẫn phải chờ.

Hoắc Vũ Hạo thu lại mấy kiện Gia Cát Hồn Đạo Nỏ đã hết lượt bắn vào Hồn Đạo Khí Trữ Vật, hai tay của hắn cũng dễ dàng cử động hơn. Ám Kim Khủng Trảo cũng đã xuất hiện, xung quanh nó được bao bọc một màn ánh sáng màu vàng nhạt, tựa như sóng nước lập lờ. Tuy nhiên do ban nãy Hoắc Vũ Hạo đã sử dụng nó đánh chết Kim Lang, nên lúc này bên ngoài năm lưỡi đao đều dính một chút máu tươi.
Bỗng nhiên, hai mắt Hoắc Vũ Hạo rực sáng, ánh mắt chuyển về một hướng, ba bóng đen gần như đồng thời xuất hiện trước mặt hắn.
Đó là ba con Kim Lang có thân hình vô cùng lực lưỡng, mỗi con đều cao trên bốn thước, thân thể cường tráng, quả thực trông giống gấu hơn là sói. Nhất là tứ chi của nó, cực kỳ lực lưỡng. Bộ móng vuốt của bọn chúng cũng lóe sáng, độ sắc bén không hề thua kém với Ám Kim Khủng Trảo.
Lúc này, đôi mắt của ba con Kim Lang ấy đều đỏ rực như máu, hoàn toàn khác với những con Kim Lang bình thường.
Ba con Kim Lang vạn năm này rõ ràng là thủ lĩnh của đám Kim Lang kia. Từ hơi thở và dao động Hồn Lực có thể thấy tu vi của bọn chúng nằm trong khoảng một vạn đến hai vạn năm. Nhưng theo suy đoán của Hoắc Vũ Hạo, sức chiến đấu thực tế của bọn chúng e là hơn cả Kim Lang hai vạn năm bình thường. Đây cũng là lần đầu tiên Hoắc Vũ Hạo được gặp Hồn Thú họ Sói có thân hình to lớn như thế này. Tuy hắn rất tin vào thực lực của mình, nhưng hắn cũng không dám chắc mình có thể chạy thoát khỏi ba con Kim Lang này hay không. Nhưng hắn không thể không liều mạng. Vì khi ba con Kim Lang này xuất hiện, một bóng đen lấp lánh ánh bạc cũng xuất hiện phía sau bọn chúng.
Con Ngân Lang ấy cao khoảng ba thước, cơ thể không lực lưỡng như ba con Kim Lang này nhưng cũng không tệ, trên tráng có một dúm lông màu bạc hình trăng rằm, từ lúc nó xuất hiện liên giương đôi mắt màu bạc nhìn chằm chằm Hoắc Vũ Hạo với vẻ mặt tràn đầy thù hận.
Hai bên lúc này đều có vẻ kiềm chế và khá yên lặng. Theo bình thường, ba con Kim Lang lẽ ra phải vây quanh Hoắc Vũ Hạo theo hình chữ phẩm (品), nhưng bọn chúng lại không làm thế, mà chỉ tập trung ở một phương hướng, rõ ràng là đang bảo vệ con Ngân Lang kia.

Ngân Nguyệt Lang Vương, Hồn Thú vạn năm. Tốt lắm, thứ ta cần tìm chính là ngươi. Trong lòng Hoắc Vũ Hạo lúc này chẳng những không hề lo ngại mà còn có chút hưng phấn. Hai từ sợ hãi đã sớm biến mất trong đầu hắn rồi, thay vào đó là sự quyết tâm và bình tĩnh.
Hắn đương nhiên sẽ không đánh bừa với ba con Kim Lang này, mục tiêu của hắn chỉ là giết chết con Ngân Nguyệt Lang Vương ở phía sau thôi, mà những vụ nổ ban nãy từ Băng Bạo Thuật cũng khiến bọn Hồn Thú không dám hành động bừa bãi, sợ ném chuột vỡ bình.
Đúng lúc này, bỗng nhiên Hoắc Vũ Hạo chuyển động, cả người nhảy ra ngoài như một mũi tên, và dĩ nhiên, sau khi chủ động ra tay thì ngay lập tức đòn tấn công cũng xuất hiện, con mắt màu vàng trên trán hắn từ từ hé mở, hơi thở Vận Mệnh đầy uy nghiêm nháy mắt nở rộ.
Ba con Kim Lang vốn đã chuẩn bị sẵn sàng chiến đấu và con Ngân Nguyệt Lang Vương cũng ngẩng người, một cảm giác sợ hãi không sao hình dung được bỗng chốc xuất hiện trong lòng bọn chúng.
Cũng ngay lúc này, Vận Mệnh Nhãn chợt bắn ra một tia sáng ánh kim, mục tiêu không ai khác chính là Ngân Nguyệt Lang Vương.
Đúng vậy, đây chính là đòn tấn công tinh thần cực mạnh, Vận Mệnh! Linh Hồn Ngưng Thị.
Bản thân Ngân Lang Vương cũng là một Hồn Thú cực mạnh hệ Tinh Thần, nhưng khi ánh mắt nó tiếp xúc với tia sáng Vận Mệnh của Hoắc Vũ Hạo, cả người không khỏi run rẩy dữ dội, miệng rít lên một tiếng.
Một tầng ánh sáng chợt sáng bừng lên từ đầu của nó. Nó đang cố gắng ngăn cản Vận Mệnh – Linh Hồn Ngưng Thị.
Tầng ánh sáng này có màu lam, đỏ, vàng, xanh, vàng kim, đen tím, tổng cộng bảy màu. Khi nó xuất hiện, không khí xung quanh Ngân Lang Vương liền run rẩy vặn vẹo dữ dội, thậm chí còn làm cơ thể khổng lồ của nó có phần mờ ảo không nhìn rõ được.

Khi tia sáng màu tím ánh kim mang theo hơi thở Vận Mệnh tiếp xúc với tầng sáng bảy màu, thì bảy màu sắc kia liền không ngừng vặn vẹo, rồi biến thành một cái xoáy nước lớn. Phảng phất như muốn căn nát đi Linh Hồn Ngưng Thị của Hoắc Vũ Hạo.
Một ảo ảnh màu trắng từ từ xuất hiện sau lưng Hoắc Vũ Hạo, cơ thể nó khá béo ú, trên người nó còn có mười đường vân ánh kim. Cả ảo ảnh chỉ lóe lên rồi biến mất, nhưng tia sáng màu tím ánh kim mang hơi thở Vận Mệnh lại theo đó mà trở nên mạnh mẽ.
Xoáy nước bảy màu xoẹt một tiếng vỡ tan, Ngân Nguyệt Lang Vương hét lên thảm thiếc, đôi mắt màu bạc của nó nháy mắt nổ tung, máu tươi tuôn chảy không ngừng, cơ thể nó cũng ngã xuống, miễn cưỡng lắm mới có thể đứng dậy được.
Mạnh thật! Lúc này cảm giác hưng phấn trong lòng Hoắc Vũ Hạo đã biến mất, chỉ còn lại mỗi nỗi khiếp sợ.
Vận Mệnh – Linh Hồn Ngưng Thị, đây là kỹ năng tấn công hệ Tinh Thần mạnh nhất của hắn hiện nay. Thực tế ngay cả Hồn Thành cũng khó mà đỡ được. Sau khi sử dụng Vận Mệnh kết hợp cùng Linh Hồn Trùng kích thì uy lực đã nhân lên rất nhiều, nháy mắt đã hút đi gần hết Tinh Thần Lực trong Tinh Thần Hải thứ hai của hắn, hơn nữa còn phải mượn thêm một chút Tinh Thần Lực của Thiên Mộng Băng Tằm mới có thể hoàn thành một chiêu này. Thế nên, kỹ năng này hắn chỉ có thể miễn cưỡng mỗi ngày sử dụng một lần.
Trước đây, khi còn huấn luyện theo kế hoạch Cực Hạn Đan Binh, hắn đã từng sử dụng chiêu này với một Hồn Thú tu vi hai vạn năm, kết quả đầu thú đó nháy mắt nổ tung mà chết.
Con Ngân Nguyệt Lang Vương này hẳn là vừa mới đột phá tu vi vạn năm không bao lâu, thế mà sau một kích này còn có thể dứng dậy được. Khiến kế hoạch của Hoắc Vũ Hạo xuất hiện một chút ngoài ý muốn.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận