Hoắc Vũ Hạo gật gật đầu. Nội dung về Thập đại hung thú này không nghi ngờ là chỉ nội viện mới có, mà sau khi hắn tiến vào nội viện thì chỉ theo Mục lão khổ tu, không có quá nhiều thời gian để đi học những tri thức thường thức này, cho nên không rõ tình huống Tuyết Đế lắm.
Ngưu Thiên nói:
- Tại vùng cực bắc, có ba hồn thú mạnh nhất, được xưng là Cực Bắc Tam Đại Thiên Vương, điều này ngươi hẳn phải biết chứ. Chúng là Tuyết Đế, Băng Đế và Thái Thản Tuyết Ma Vương, trong ba đại cường giả thì Tuyết Đế và Băng Đế đều được xếp vào thập đại hung thú. Chúng đều là những hồn thú mạnh nhất đương thời. Vũ hồn Băng Đế của ngươi hẳn là lấy từ Băng Bích Đế Hoàng Hạt, năng lực của nó thì ngươi rõ ràng. Tuyết Đế trong truyền thuyết càng mạnh hơn Băng Đế nhiều. Đã từng có hai câu nói để hình dung tam đại tuyệt học của Tuyết Đế: “Kiếm chưởng lệnh thiên băng tuyết hàn, đế kiếm đế chưởng đế hàn thiên.”
- Đế Hàn Thiên chính là loại năng lực lĩnh vực trước kia ngươi liên thủ với nàng. Chẳng qua, ta thấy là lĩnh vực bởi vì ngươi dùng vũ hồn Băng Bích Đế Hoàng Hạt dung hợp nên đã có một ít thăng hoa. Uy lực càng mạnh mẽ. Nếu không lấy tu vi hiện tại của ngươi, không có khả năng có hồn kĩ lĩnh vực cường đại như vậy. Lĩnh vực Đế Hàn Thiên của Tuyết Đế có năng lực gọi là Tuyết Vũ Diệu Dương. Nghe nói Tuyết Đế tại vùng cực bắc là nơi thích hợp để chiến đấu nhất của nàng, có thể trong nháy mắt biến khu vực cả vạn thước thành lĩnh vực của mình, tuyết bay nhảy múa trong đó, biến thành nhân gian cấm địa. Cả ánh sáng mắt trời cũng không thể nào sánh cùng.
- Đế Chưởng, là một chưởng ngươi vừa đánh về phía Thải Thản kia, Đế Chưởng của Tuyết Đế đầy sắc thái truyền kỳ, nghe nói không ai có có thể miễn dịch Đế Chưởng, chỉ có biện pháp duy nhất là tránh không bị đánh trúng. Bởi vì Đế Chưởng vốn có uy lực cực lớn đồng thời cũng có hạn chế không nhỏ, đó là phải đánh trúng bản thể đối thủ mới có thể phát huy uy lực. Tên của Đế Chưởng là Đại Hàn Vô Tuyết. Vừa rồi ngươi kết hợp một kích kia với lĩnh vực Tuyết Vũ Diệu Dương, uy lực cực mạnh, quả thực trong khoảnh khắc trong lĩnh vực hóa ra một chưởng, ta cũng là lần đầu được chứng kiến uy lực của Đại Hàn Vô Tuyết. Nếu quả thực là do Tuyết Đế sử dụng, cho dù chúng ta toàn lực ứng phó, chỉ sợ cũng chỉ có thể né tránh thôi.
- Sau cùng là Đế Kiếm, là chiêu ngươi chém ra sau cùng kia. Đế Kiếm – Băng Cực Vô Phong. Băng Phong Cực Trí – Nhất Kiếm Vô Song. Uy lực cực mạnh. Ngay cả Thái Thản cũng phải phòng thích vũ hồn mới có thể gắng gượng sau một kiếm này, nhưng lại bị đóng băng. Ta thấy, có dù là cường giả cấp Hồn Đế, muốn ngăn một kiếm này cũng cực kì khó khăn. Chỉ cần dựa vào ba hồn kĩ này cùng vũ hồn Băng Bích Đế Hoàng Hạt, ngươi cũng đã đủ để thi triển năng lực của băng đến tận cùng.
Hoắc Vũ Hạo nghiền ngẫm lại lời của Ngưu Thiên, nắm chắc lời giảng của hắn vào lòng:
-Kiếm chưởng lệnh thiên băng tuyết hàn, đế kiếm đế chưởng đế hàn thiên. Tuyết Đế tam tuyệt bá khí nhường nào a! Chỉ là, Tuyết Đế phụ gia trên người mình bốn hồn kĩ, vậy hồn hoàn màu vàng cam sau cùng kia là cái gì đây?
Hoắc Vũ Hạo biết, chính mình vừa thi triển ba hồn kĩ mạnh mẽ thế nào, uy năng của chúng đã siêu việt tất cả hồn kỹ băng hệ mình có. Không chỉ như thế, có tiểu Tuyết Nữ phụ trợ, hắn cảm thấy được, chính mình lại thi triển hồn kĩ của vũ hồn Nhậm Hà Băng Đế, uy lực càng tăng gấp bội, giống như hồn kỹ tăng phúc Vận Mệnh Chi Nhãn với vũ hồn Linh Mâu.
Cả hai đại tông chủ Hạo Thiên tông thấy thế cũng đành thở dài, một chuyến này, thu hoạch của Hoắc Vũ Hạo thật quá lớn. Hồn linh của Tuyết Đế hoàn thành thì tốt hơn nhiều so với với việc chính hắn hấp thu vũ hồn Tuyết Đế rồi lại từng bước mở phong ấn ra giành quyền sở hữu hồn cốt của nàng.
Cùng là bốn hồn kĩ, tuy Hồn Linh Tuyết Đế chiếm bốn vị trí Hồn Hoàn, nhưng năng lực phụ trợ của nó, lại không có hồn kỹ nào có thể sánh cùng ! Càng huống chi, tiểu Tuyết nữ còn có thể trưởng thành theo sự trưởng thành của mình. Nếu có một ngày, chính mình trở thành một siêu cấp đấu la, như vậy cũng xem như Tuyết Đế đã sống lại?
Thái Thản tới lúc này mới bức toàn bộ hàn khí Đại Hàn Vô Tuyết đánh vào người hắn ra, tay phải từng bước khôi phục tri giác.
- Hàn khí này thật quái, lạ, nó chui thẳng vào tâm mạch. Nếu không phải ta kịp thời phong trụ huyết mạch, chắc còn nhiều phiền toái.
Tính tình Thái Thản tuy tùy tiện, nhưng cũng rất sảng khoái nhận xét. Ngưu Thiên nói:
- Còn không phải là do thói quen chiến đấu của ngươi sai lầm sao. Cậy vào thân thể của mình, đối mặt với công kích kiểu gì cũng đều ngạnh kháng, đều là chịu thiệt đi. Nếu như là bản thể Tuyết Đế, một kích vừa rồi cho dù không lấy mạng ngươi, chỉ cần trúng trên người ngươi cũng đủ khiến ngươi ăn đủ rồi.
Thái Thản khẽ cười hắc hắc:
- Đây không phải là đang đối mặt với Vũ Hạo a. Nếu quả thật là Tuyết Đế, ta sao dễ dàng để nàng đánh trúng a! Nói thật, thấy được Tuyết Đế Tam Tuyệt, ta thật muốn đấu cùng Tuyết Đế một trận xem ai mạnh hơn đây.
Ngưu Thiên nói với Hoắc Vũ Hạo:
- Vũ Hạo, vừa rồi ngươi đã nắm giữ hồn kĩ Tuyết Đế tuy nhiên vẫn chưa thuần thục, phải luyện tập thêm và nhất là phải dung hợp với năng lực bản thân, có như thế mới phát huy toàn bộ uy năng của nó. Ngươi ở chỗ này tiếp tục luyện tập đi. Chúng ta trở về trước.
- Chậm đã.
Thái Thản đột nhiên nói, nhìn bộ dạng có chút không phục:
- Tiểu Vũ Hạo, vừa rồi tiểu nha đầu thi khiển năng lực cuối cùng là gì thế? Nếu không phải nàng phụ gia cho ngươi, thì hẳn là hồn kĩ của ngươi đi. Ta rất muốn biết, ngươi có hồn kĩ gì có thể tổn thương ta, còn khiến ngươi phải ngăn cản nàng, chẳng lẽ Thái thúc thúc mềm yếu vậy sao?
- Cái này…
Hoắc Vũ Hạo lúng túng gãi gãi đầu, nhìn vào ánh mắt của Thải Thản, biết rằng không nói thật là không được, chỉ đành thành thật trả lời:
- Tuyết nữ lúc nãy đã thi triển Băng Bạo Thuật của ta. Khi đó ngài có thể bị Băng Cực Vô Song đóng băng, sau đó cánh tay bị Đại Hàn Vô Tuyết đông cứng, Đại Hàn Vô Tuyết do tay trái ta thi triển, tay trái ta dung hợp xương tay trái Băng Bịch Hạt, tăng thêm hồn kĩ Băng Bạo Thuật. Nàng muốn cho ngài song bạo một trong một ngoài. Bởi vì đặc tính Băng Bạo Thuật có đặc tính rất giống với Đại Hàn Vô Tuyết, đều cần phải tiếp xúc với mục tiêu mới có thể phát huy uy lực lớn nhất, cho nên, trong cánh tay chứa Hồn Lực của ngài bị Băng Bạo Thuật đồng hóa, quả thật nếu nổ tung, vậy tương đương với dẫn ngòi nổ Hồn Lực của ngài, trong ngoài cùng nổ tung, lại thêm Băng Cực Vô Song lạnh tuyệt đối, ta sợ….
Thái Thản càng nghe càng kinh tâm, tròng mắt càng trợn trừng ra, nhìn vào tiểu Tuyết nữ nhỏ bé đáng yêu trên vai Hoắc Vũ Hạo, miệng dần há hốc ra.
- Ta… con bé này, ngươi cũng quá độc đi.
Thải Thản chỉ cảm thấy nước miếng sắp chảy ra, lúc này mới khép miệng lại.
Tiểu Tuyết nữ đáp lại hắn rất đơn giản, nhanh chóng cúi thấp đầu, vươn hai ngón tay trỏ ra chọt chọt vào nhau, ra bộ làm sai mặc người xử phạt.
( dễ thương quá đi Mình cần tìm chibi của tiểu tuyết nữ )
- Ngươi…
Thái Thản nhìn bộ dạng của nàng, chỉ cảm thấy lửa giận bốc lên ngực lại bị nén xuống, cực kì khó chịu. Hắn đối mặt với tiểu nha đầu, muốn bộc phát tính tình sao được a!
Ngưu Thiên đứng một bên có nén cười, đồng thời trong lòng cũng cực kì kinh ngạc. Băng Bạo Thuật thật kinh khủng! Hắn và Thái Thản đương nhiên biết hồn kĩ như thế nào, giống như biết Tuyết Đế Tam Tuyệt là tiêu chí tính hồn kĩ, đồng dạng hồn kĩ của nhất mạch Băng Bích Đế Hoàng Hạt nhiều hơn nhất mạch Băng Thiên Tuyết Nữ nhiều, những cái này Hoắc Vũ Hạo đã học xong, nhưng đáng sợ nhất không nghi ngờ chính là Băng Bạo Thuật. Một khi bị dính phải thì cho dù thực lực ngươi mạnh mẽ thế nào, chỉ cần huyết mạch bị đông cứng, là phải thừa nhận Hồn Lực bạo tạc cắn trả. Phòng ngự mạnh đến đâu cũng không thể ngăn cản do Hồn Lực bản thân bạo phá !
Nếu như chỉ là Băng Bạo Thuật, lấy tu vi của Ngưu Thiên và Thái Thản dĩ nhiên là không sợ, bởi vì Băng Bạo Thuật căn bản là không thể nào đột phá Hồn Lực phòng ngự của bọn họ được, chứ đừng nói đến đóng băng họ, cũng không thể nào đưa năng lực của Băng Bạo Thuật vào cơ thể họ. Nhưng khi đã nhẹ nhàng dung nhập Băng Bạo Thuật vào bên trong Đế Chưởng, Đại Hàn Vô Tuyết,… bị trúng một chưởng này, cường giả cấp bậc bọn họ muốn hóa giải cũng khó khăn ! Biện pháp ứng phó duy nhất chỉ có một, không để cho tay trái Hoắc Vũ Hạo đánh trúng mình.
Biết được bí mật này thì còn dễ dàng phá giải, chỉ là, ngoài hai huynh đệ mình ra, tựa hồ trên thế gian này không ai biết cả!
Thái Thản trợn trừng đôi mắt như chuông đồng nhìn tiểu Tuyết nữ cả buổi, lại không nói nên một câu, sắc mặt khó coi vô cùng, cuổi cùng bật ra mấy chữ:
- Ngươi thắng!
Nói xong bực bội xoay người đi về Hạo Thiên Bảo.
Hoắc Vũ Hạo có chút lo lắng nhìn thân ảnh Thái Thản mà không dám đuổi theo. Thái Thản không đối phó với Tuyết nữ, nhưng không phải không đối phó mình a! Hắn đành phải Nhìn về Ngưu Thiên cầu cứu:
- Ngưu thúc thúc, Thái thúc thúc ông ấy…
Ngưu Thiên khẽ cười:
- Yên tâm đi, hắn không sao đâu. Chỉ là phải nén chút bực bội thôi mà. Nói cũng lạ, tựa hồ hắn và tiểu gia hỏa Tuyết nữ này đặc biệt có duyên, nếu là người khác, chỉ sợ hắn đã phát tác thật nhiều rồi. Chờ hắn thuận khí là ổn thôi.
Khi hắn đang nói chuyện, hướng Hạo Thiên Bảo đột nhiên truyền đến âm thanh tiếng sấm rền trầm thấp như đang bài khí (oánh rắm ấy)… Người nào đó làm xong liền thả lỏng tự lẩm bẩm:
- Thả ra thích thật, thoải mái hơn nhiều…
Hoắc Vũ Hạo cảm thấy cơ mặt có chút cứng lại, thuận khí nguyên lai là như vậy sao? Tiểu Tuyết nữ càng trực tiếp bịt mũi lại, chui vào trong thân thể Hoắc Vũ Hạo không thấy đâu.
Khóe miệng Ngưu Thiên cũng nhúc nhích hai cái, vỗ vỗ bả vai Hoắc Vũ Hạo rồi nói:
- Hắn không sao đâu. Chẳng qua uy lực Đại Hàn Vô Tuyết và Băng Bạo Thuật của ngươi rất mạnh. Sau này có thể làm đòn sát thủ. Nhưng bí mật về kỹ năng này phải được giữ kín vì nó vẫn còn một nhược điểm: phải đánh cận thân!