- Nói thối lắm!
Tiên Lâm Nhi giận dữ, đây đúng là vạch áo cho người xem lưng mà. Chỉ thấy nàng phất tay giữa hư không, một ngọn lửa màu xanh bùng lên trong nháy mắt, một thanh trường mâu xuất hiện ở trong lòng bàn tay nàng.
Hồn Đạo Khí! Đầu tiên, Hoắc Vũ Hạo đoán được chuôi của trường mâu này là một Hồn Đạo Khí, hơn nữa hẳn là một loại Cận Thể Hồn Đạo Khí. Hơn nữa còn là Cận Thể Hồn Đạo Khí cấp tám.
Trường mâu trong tay Tiên Lâm Nhi chỉ về phía trước, một tiếng rồng ngâm đinh tai nhức óc phát ra. Trong chốc lát, một ngọn lửa màu xanh chợt phát ra, hóa thành một vòi nước đầu rồng thật lớn phóng nhanh tới đám mây đen của Hắc Hổ mà đi.
Đám mây khi đụng phải đầu rồng thì trở nên tứ tán, vòi nước đầu rồng hoàn toàn chiếm thế thượng phong.
- Quả không hổ danh là Nữ Vũ Thần!
Thanh âm hùng hậu kia gầm nhẹ một tiếng, mây đen chợt tán loạn, một đạo nhân ảnh bỗng nhiên xuất hiện giữa không trung. Tay phải nắm thành quyền đánh ra một quyền giữa không trung.
Tiếng nổ kịch liệt phát ra ầm ầm, vòi nước đầu rồng cũng theo đó mà tán loạn. Tiên Lâm Nhi đứng xa xa đối mặt với đối phương.
Đó là một lão giả mặc quần áo đen, dưới chân đang giẫm trên một đoàn mây đen, da thịt bên ngoài cũng rất đen, hai cái lông mi một cao một thấp, trông rất lạ mắt . Nhưng trên trán lại có một chữ “Vương” rất to. Ngược lại với thanh âm hùng hậu của hắn là thân hình của hắn, thân hình hắn đúng là rất nhỏ và gầy, so với Tiên Lâm Nhi còn thấp hơn năm phân.
- Trương Bằng, không ngờ ngươi lại vẫn dám xuất hiện ở nhân gian. Chẳng lẽ ngươi quên khi trước Mục Lão vì sao tha cho ngươi sao?
Chiến mâu trong tay Tiên Lâm Nhi chỉ về phía trước, vẻ mặt tức giận chất vấn.
Lão giả mặc hắc y trầm giọng nói:
- Ta đương nhiên nhỡ rõ. Được Mục lão tha cho một mạng, ân tình này ta dĩ nhiên nhớ rõ. Khi Mục Lão còn sống, ta chưa bao giờ xuất hiện, nay Mục Lão đã đi, người chết đèn tắt. Phần ân tình kia cũng hạn chế tự do của ta nhiều năm như vậy, sau này không ai có thể chế ngự được ta nữa, lão phu dĩ nhiên muốn một lần nữa hiện thế. Nhớ việc quen biết năm đó, ta cũng sẽ không làm khó ngươi cùng Ngôn Thiểu Triết, các ngươi có thể đi, chỉ cần để tên tiểu tử kia lưu lại là được.
Ngôn Thiểu Triết mỉm cười nói:
- Trương Bằng, không ngờ ngươi càng sống lâu lại càng mất trí, lại cấu kết cùng đế quốc Nhật Nguyệt, đúng là tìm được ông chủ tốt nha!
Lão giả cả giận nói:
- Thúi lắm, thúi lắm. Lão tử đâu biết gì về đế quốc Nhật Nguyệt, lại càng không biết đến Minh Đức Đường là cái gì. Nhanh đưa người giao ra đây, các ngươi cũng mau cút đi.
( chưa ai hỏi gì về MĐĐ mà đã tự khai – biên ~~ )
Ánh mắt Tiên Lâm Nhi lạnh lùng nói:
- Chém gió mà không sợ rách lưỡi sao? Bản thân ta muốn xem xem ngươi dựa vào cái gì mà có thể khiến chúng ta cút đi.
Vừa nói xong nàng liền hét lên một tiếng, thân thể như một đạo ánh sáng xanh lóe lên như tia chớp, trong nháy mắt đã tiếp cận trước mặt lão giả, chiến mâu trong tay chỉ về phía trước. Chỉ nghe trong không gian truyền đến một tiếng nổ như lôi đình, quang ảnh Thanh Long thật lớn sau lưng Tiên Lâm Nhi chợt lóe lên rồi biến mất. Chỉ thấy sau đó, chiến mâu của nàng đã ở trước mặt lão giả.
Hai tay lão giả áo đen hợp lại trước ngực, một cái quang cầu màu đen lập tức xuất hiện trong lòng bàn tay hắn. Hai vàng, hai tim, năm đen, tổng thể chín cái Hồn Hoàn nhanh chóng dâng lên từ dưới chân. Chín cái Hồn Hoàn luân phiên tản ra một vầng sáng đem mâu phong của Tiên Lâm Nhi chặn lại.
Trong chốc lát, cả không gian giống như đều sụt xuống. Hoắc Vũ Hạo chỉ cảm thấy tinh thần mình rung lên hốt hoảng, cả bầu trời cũng trở nên ảm đạm.
Bên kia, Tiên Lâm Nhi đã cùng lão giả tên Trương Bằng đứng ở cùng một chỗ.
Đầu quyền chính là vũ khí của hắn, mỗi quyền đánh ra đều có sương đen dày đặc xuất hiện. Mà phương thức chiến đấu của Tiên Lâm Nhi cũng cuồng dã hơn, chiến mâu trong tay mỗi lần điểm ra đều có tiếng rồng ngâm vang lên, khiến cho Trương Bằng trên không trung dần dần rút lui.
Ngôn Thiểu Triết nói:
- Vũ Hạo, nhìn kỹ vào, loại chiến đấu cấp bậc này rất khó gặp được đấy, đối với tu luyện trong tương lai của đệ sẽ có trợ giúp. Người áo đen kia tên Trương Bằng, phong hào là Hạt Hổ, chính là một gã Tà Hồn Sư. Vũ Hồn của hắn cần không ngừng cắn nuốt máy của động vật mới có thể tiến hóa. Tương đối mà nói cũng chỉ có một chút tà. Lúc trước, sư phụ của chúng ta từng bắt được hắn, nhưng bởi vì Vũ Hồn tà ác của hắn không quá nồng đậm, cũng chưa bao giờ hại người nên cuối cùng thả cho hắn một con đường sống. Đã qua nhiều năm như vậy, sợ rằng tu vi của hắn đã tiến sâu vào hàng ngũ siêu cấp của Đấu La, thực rất khó đối phó. Hiện tại hắn chỉ chiến đấu thử cùng Lâm nhi mà thôi, năng lực Tà Hồn Sư của hắn cũng chưa hề thi triển ra. Chẳng qua, cũng chính bởi vì Vũ Hồn tà ác của hắn cũng không hẳn quá mạnh mẽ nên mới có thể tu luyện tới cảnh giới siêu cấp Đấu La. Nếu không như vậy thì cái loại thuần túy siêu cấp Đấu La Tà Hồn Sư sẽ khó đối phó hơn nhiều.
Hạt Hổ Đấu La Trương Bằng mặc dù không ngửng rút lui nhưng cũng không hề lộ ra chút bối rối nào. Đối mặt với tấn công điên cuồng của Tiên Lâm Nhi, hắn tuy đang bị động phòng thủ nhưng cũng âm thầm giật mình.
Tiên Lâm Nhi là Vũ Hồn, Hồn Đạo song tu, luận thực lực cùng Ngôn Thiểu Triết có lẽ còn có một chút chênh lệch nên công kích của nàng không thể nào lại trở nên mạnh mẽ như vậy được. Chẳng lẽ nói…
Cơ hội tốt thế này Hoắc Vũ Hạo sao có thể không hỏi, lập tức nói ra nghi hoặc trong lòng mình:
- Ngôn viện trưởng, Tiên viện trưởng huyễn hóa ra cự long hẳn là Vũ Hồn của nàng, thân thể của của nó hóa lớn, có phần giống Vũ Hồn Chân Thân, nhưng hình thể lại không phải rồng, như vậy là thế nào?
Hắn vẫn chưa quen gọi Ngôn Thiểu Triết hai tiếng sư huynh nên vẫn cung kính kêu viện trưởng.
Ngôn Thiểu Triết nói:
- Vũ Hồn Chân Thân sẽ xuất hiện khi Hồn Sư có bảy Hồn Hoàn, nhưng Vũ Hồn Chân Thân không hẳn sẽ tuyệt đối biến hóa. Nhiều năm nghiên cứu của học viện chúng ta, khi tu vi đến cấp chín mươi lăm trở thành siêu cấp Đấu La thì có thể dùng một phương thức khác để thi triển Vũ Hồn Chân Thân. Tuy rằng uy lực cũng không mạnh hơn nhưng có thể duy trì bản thể nhân loại để chiến đấu, đối với những Hồn Sư am hiểu chiến đấu bằng cơ thể người thì đó có lợi hơn, gọi là Chân Thân Phụ Thể.
Hoắc Vũ Hạo nghe Ngôn Thiểu Triết nói vậy nhất thời tim đập thình thịch, hai Vũ Hồn Linh Mâu và Băng Đế Hoàng Hạt, ngay cả chính hắn cũng không biết tu vi sau cấp bảy mươi thì Vũ Hồn Chân Thân sẽ ra hình thái như thế nào, không lẽ biến thành con bọ cạp đi chiến đấu ư? Cả Linh Mâu, chẳng lẽ cũng biến thành một con mắt sao? Chắc chỉ tới lúc đó mới có thể biết được.
- Ngôn viện trưởng, Hồn Sư khi đạt bảy hồn hoàn rồi vẫn không thể sử dụng phương thức chiến đấu Chân Thân Phụ Thể sao?
Hoắc Vũ Hạo hỏi.
Ngôn Thiểu Triết nói:
- Cũng không phải nhất định không thể, nhưng sử dụng Chân Thân Phụ Thể sẽ khiến Hồn Sư bị phân tâm, yêu cầu khống chế tinh thần cực cao, lại phải giải quyết vấn đề tinh thần lực và Hồn Lực cùng dung hợp với Vũ Hồn hóa thành chân thân. Cho dù có thể làm được, liên tục chiến đấu cũng chỉ trong thời gian hai phần ba so với thi triển Vũ Hồn Chân Thân. Cố gắng không được bao lâu. Đệ là Hồn Sư hệ tinh thần, điều khiển khống chế tinh thần tốt thì có lẽ được nhưng dù cho đệ có thể thành công thi triển Chân Thân Phụ Thể thì với thực lực của đệ e rằng sẽ chịu suy yếu không nhỏ, mất nhiều hơn được a! Dù sao chờ khi tu vi đạt đến mức đó, thử sẽ biết.
- Vâng.
Hoắc Vũ Hạo cũng không hỏi quá nhiều về Chân Thân Phụ Thể, dù sao hiện tại còn xa mới tới, vả lại hắn khác với Hồn Sư bình thường, không chỉ tinh thần lực cao hơn đồng cấp mà còn là Vũ Hồn song sinh, cực hạn lại còn có thể sinh ra Tuyết Đế Hồn Linh. Ngay một khắc có liền bốn đại Hồn Kỹ, dù có một cái không thể dùng được.
Bởi vậy, Hoắc Vũ Hạo mơ hồ cảm thấy khi tu vi đạt tới cảnh giới Vũ Hồn Chân Thân, sợ rằng sẽ khác Hồn Sư bình thường không ít, Chân Thân Phụ Thể này chưa chắc đã không phù hợp với mình.
Chiến đấu trên không trung càng lúc càng kịch liệt, Tiên Lâm Nhi không hổ là có danh hiệu phi hành Nữ Vũ Thần, giằng co giữa không trung, mỗi lần chiến mâu chém ra đều phát ra tiếng nổ dữ dội, ngọn lửa xanh hóa thành khí lãng khuếch tán, Hạt Hổ Đấu La Trương Bằng bị nàng trấn áp liên tiếp bại lui, nhìn qua đã có điểm khó ngăn cản.
- Ngôn viện trưởng Ngôn Vũ Hồn của Tiên viện trưởng ….
Ngôn Thiểu Triết vỗ trán, nói:
- Quên chưa nói. Lâm Nhi có Vũ Hồn cực kỳ đặc biệt, một loại Vũ Hồn biến dị mà cả thiên hạ chỉ một mình nàng có. Nàng đặt tên cho nó là Thanh Viêm Long. Nhưng nếu đệ xem nó là một Vũ Hồn thuộc tính hỏa là hoàn toàn sai, mà biến dị Thanh Viêm Long của nàng có thuộc tính phong. Cái mà đệ thấy là ngọn lửa, thực chất là những cơn gió áp súc đến một trình độ kịch liệt ma sát sinh ra thanh viêm ( gió xanh – biên ), có tính phá hoại rất mạnh, cụ thể là phân giải.
- Phân giải?
Hoắc Vũ Hạo ngạc nhiên nhìn ngọn lửa xanh, nhìn thế nào cũng không nhận thấy được nó có thuộc tính phong.
Ngôn Thiểu Triết gật đầu, nói:
- Phân giải, là khi thuộc tính phong áp súc cực độ bùng nổ, sẽ toàn lực khuếch tán uy lực ra ngoài, dưới tình huống đó mọi vật thể khi tiếp xúc với nó sẽ bị xâm hại mạnh mẽ, bản thể bị phân giải. Sức bùng nổ còn vượt qua cả những Vũ Hồn Hỏa Long. Bởi vậy, Lâm Nhi am hiểu nhất chính là chiến đấu chính diện và đột phá. Nhưng mà đệ cũng đừng xem thường Trương Bằng, hắn bây giờ vẫn chưa sử ra bản lãnh thật sự đâu. Tuy chỉ có thể coi hắn là một nửa Tà Hồn Sư, nhưng vẫn chính là Tà Hồn Sư, thực sự rất khó đối phó.
Quả nhiên, Trương Bằng dù bị Tiên Lâm Nhi từng bước áp sát có vẻ sắp không chịu nổi, mây đen trong không khí đột nhiên hội tụ vào người, quát lớn một tiếng, hai đấm tấn công, một tiếng hổ gầm vang vọng trong không trung, sóng âm mạnh mẽ đánh tan ba mâu của Tiên Lâm Nhi. Thân hình Trương Bằng trở nên to lớn, giây lát hóa thành một con hổ lớn màu đen, hắn cũng đã thi triển Vũ Hồn Chân Thân.
Chiều cao của con hổ lớn chừng mười lăm mét, đuôi dài vung lên lóe lên một cái móc sắc nhọn. Mây đen trên bầu trời toàn bộ tập hợp dưới chân hắn, một đôi mắt màu tím đen tỏa ra hung quang, há mồm gào thét. Bên trong sóng âm đang mạnh mẽ khuếch trương như có vô số tiếng gào thét. Những cái bóng bóng đen cũng lần lượt từ mây đen phóng ra hóa thành những Hồn Thú hình dạng khác nhau, mang theo tiếng kêu thê lương đánh về phía Tiên Lâm Nhi.