Tuyệt Thế Đường Môn

- Đây là lực lượng gì?
Trong mắt Trương Bằng lộ ra vẻ hoảng sợ, lúc này hắn cảm giác được lực lượng này tuy rằng không mạnh mẽ nhưng lại làm tim hắn đập nhanh, thật sự là không tổn thương đến hắn nhưng mà nói lại cho thêm vào một loại thuộc tính thật là đáng sợ. Làm cho những Thú Hồn của hắn theo bản năng cảm thấy sợ hãi.
Hoắc Vũ Hạo cười nhạt một tiếng, nói:
- Đây là quang minh lực lượng. Quang minh, chính là dùng để quét dọn hắc ám.
Trương Bằng nổi giận quát nói :
- Nói bậy, tiểu gia hỏa như ngươi có biết cái gì là quang minh lực lượng không? Cho dù là quang minh cũng không có thể làm cho Thú Hồn của ta cảm thấy sợ hãi.
Tuy rằng hắn nói như thế nhưng mà hắn cũng cảm thấy vô cùng sợ hãi.
Hoắc Vũ Hạo không có tiếp tục giải thích cái gì, sự thật thắng hùng biện, không hề nghi ngờ, cuộc đánh cuộc giữa hắn và Long Hoàng Đấu La Long Tiêu Dao thì hắn đã thắng.
Vừa sải bước ra, Long Tiêu Dao lại tới đến trước mắt Hoắc Vũ Hạo, lúc này đây ánh mắt của hắn lại tỏ ra chăm chú nhìn vào Hoắc Vũ Hạo.
- Không chỉ là quang minh lực lượng đơn giản như vậy, đó dường như là một loại năng lượng đặc thù, có thể khiến cho năng lượng linh hồn cảm thấy sợ hãi. Ta thua, ta sẽ tuân thử ước định, bảo vệ tính mạng ba người các ngươi nhưng mà ngươi có thể nói cho ta biết, lúc nãy ngươi đã sử dụng lực lượng gì? Cho dù là Mục Ân, cũng không thể có được lực lượng như vậy.
Đối với ánh mắt thâm thúy của Long Hoàng Đấu La thì Hoắc Vũ Hạo không có cách nào nói dối, theo bản năng mà nói:
- Đó là lực lượng tịnh hóa.
Đúng vậy, đây chính là lực lượng tịnh hóa. là khắc tinh của toàn bộ linh hồn, bất kể là linh hồn như thế nào chỉ cần mất đi bản thể, đứng trước mặt của lực lượng tịnh hóa thì liền cảm thấy sợ hãi, tán loạn.
Lấy tu vi của Hoắc Vũ Hạo cho dù hắn có thể thi trển ra lực tịnh hóa cũng không thể nào uy hiếp được Trương Bằng, nhưng mà khí tức của lực tịnh hóa lại có thể khiến cho đám Thú Hồn theo bản năng cảm thấy sợ hãi rồi tán loạn. Sau đó hắn tiếp tục phóng ra lực tịnh hóa, đó cũng chính là khí tức tịnh hóa, một khi dính vào thì Thú Hồn không thể nào bù lại thương tổn. Huống chi Hoắc Vũ Hạo còn có được lực lượng của Thái Dương, uy lực của lực tịnh hóa hắn phát ra cũng không tính là nhỏ, muốn làm thương tổn một vài Thú Hồn cũng có thể làm được.

Có sư phụ giỏi thì đệ tử nhất định không kém, Tử Linh thánh Pháp Thần, Vong Linh Thiên Tai Y Lai Khắc Tư cho dù là vong linh pháp sư trung cũng tuyệt đối tài hoa tuyệt thế. Vì sao? Vì bản thân hắn chính là một vong linh pháp sư. Hơn nữa bản thân gã có có được lực lượng quang minh tinh khiết nhất.
Hoắc Vũ Hạo không phải là thuộc tính quang minh nhưng mà Tinh Thần Lực của hắn đặc biệt mạnh mẽ. Dưới sự chỉ dẫn của Y Lai Khắc Tư thì tạm thời hắn có thể khống chế được quang minh chi lực.
- Lực tịnh hóa, hay cho lực tịnh hóa, không ngờ ngươi lại có thiên phú này. Nhưng mà ta lại có cảm giác dường như thuộc tính của ngươi không phải là quang minh.
Trong mắt Long Tiêu Dao hiện ra vẻ kỳ quái, đồng thời cũng toát ra vẻ ái tài.
Hạt Hổ Đấu La không tiếp tục chiến đấu mà Tiên Lâm Nhi cũng không có truy kích hắn. Nàng nhanh chóng quay trở về bên người Ngôn Thiểu Triết, nhìn thấy Long Tiêu Dao thì Tiên Lâm Nhi cũng cảm thấy kiêng kị.
Lúc trước tuy rằng nàng vẫn chiến đầu cùng Trương Bằng nhưng mà nàng vẫn thấy rõ sự xuất hiện của Long Tiêu Dao, lời nói lúc ấy của Ngôn Thiểu Triết thì nàng cũng nghe rõ, lúc ấy trong lòng nàng liền trầm xuống, danh tiếng của Long Hoàng Đấu La thật sự là quá lớn mà.
Nhưng không ai biết được phong hồi lộ chuyển, tình thế đột nhiên biến đổi, dưới sự trợ giúp của Hoắc Vũ Hạo nàng lại có thể chiến thắng được Hạt Hổ Đấu La, hơn nữa còn làm cho hắn bị thương. Lâm Nhi tin tưởng mình và Ngôn Thiểu Triết liên thủ cho dù không thắng được Long Hoàng Đấu La, nhưng chống cự một chút vẫn có thể làm được.
Hoắc Vũ Hạo hỏi lại Long Tiêu Dao nói:
- Không phải thuộc tính quang minh không thể sử dụng lực lượng của quang minh sao? Ai ra quy tắc này vậy?
Long Tiêu Dao cười ha ha:
- Được lắm được lắm. Giọng nói phát ra từ miệng của ngươi ban nãy chính là quang nguyên tố cộng hưởng với năng lực tịnh hóa phải không. Loại năng lực này là lần đầu tiên ta nhìn thấy, đi thôi nhóc, cho ta xem xem ngươi còn có bao nhiêu điểm kỳ dị nữa.
Vừa nói thì hắn liền bay đi.
Ngôn Thiểu Triết cùng Tiên Lâm Nhi đều nhẹ nhàng thở ra, bọn hắn hiểu được, một cửa ải hôm nay đã vượt qua, bây giờ cho dù Hoắc Vũ Hạo thua trận đánh cuộc này thì cùng lắm là mất đi những tài liệu quý giá thôi còn tính mạng bọn hắn sẽ không có nguy hiểm

Xoay người nhìn về phía hai vị viện trưởng, vẻ mặt Hoắc Vũ Hạo tỏ ra áy náy:
- Thật xin lỗi Ngôn viện trưởng và Tiên viện trưởng, không nghĩ lại mang đến cho hai vị nhiều phiền toái lớn như vậy, đệ...
Ngôn Thiểu Triết khoát tay, nói :
- Không cần, điều gì tới thì sẽ tới, cho dù không phải là lần này thì Long Hoàng Đấu La cũng sẽ rời núi, chỉ sớm hay muộn mà thôi. Sớm cũng tốt một chút, ít nhất là có thể cho chúng ta được nhiều thời gian để chuẩn bị. Đệ đã làm cho chúng ta kinh hỉ, một lát nữa khi chiến đấu cũng không cần phải quá cố gắng, tuy rằng những kim loại này trân quý nhưng cũng chỉ là vật ngoài thân mà thôi. Sau này chúng ta vẫn còn cơ hội tìm nó, hon nữa danh dự của vị Long Hoàng Đấu La này cũng không có vấn đề gì, ngươi cứ buông tay mà làm, lão nhân gia chắc chắn sẽ không làm tổn thương ngươi.
(lúc thì nói ko cần gắng quá, lúc lại nói buông tay mà làm… bó tay – biên )
- Vâng.
Hoắc Vũ Hạo gật đầu, ba người liền bay xuống dưới.
Hạt Hổ Đấu La Trương Bằng đi bên người Long Tiêu Dao, nhỏ giọng nói:
-Long Hoàng, điều này..
Long Tiêu Dao chỉ là thản nhiên liếc mắt nhìn hắn nhưng mà lại khiến hắn không dám nói tiếp.
- Vâng, tất cả mọi chuyện đều do Long Hoàng phân phó.
Trương Bằng lui về sau vài bước, đứng ở một bên như một thiếu niên mười mấy tuổi tuổi, tinh quang trong mắt lóe lên, không biết là đang suy nghĩ cái gì.
Long Tiêu Dao nhìn hấy Hoắc Vũ Hạo, mỉm cười, nói :

-Nhóc, lên đi. Ta cho ngươi công kích ba lượt, ngươi có thể xuất ra toàn bộ năng lực, lão phu không hoàn thủ, chỉ cần ngươi có thể làm cho lão phu di chuyển nửa phần hoặc là khiến lão phu phải dùng lực lượng của Vũ Hồn thì ngươi thắng, thế nào? Ta chỉ dùng Hồn Lực cùng cấp với ngươi để phòng ngự.
Hoắc Vũ Hạo gật đầu, từ từ nhắm mắt lại.
Mới nghe qua thì dường như là hắn đã chiếm được lợi thế, Long Hoàng Đấu La chỉ dùng Hồn Lực có cấp bậc là Hồn Vương lại không đánh trả nhưng mà thực thế, từng đã đối mặt qua Thái Thản nên Hoắc Vũ Hạo biết năng lực của những Đấu La này kinh khủng đến cỡ nào, tuy rằng không dùng Hồn Lực cấp cao hơn nhưng mà thân thể của Long Hoàng Đấu La chính là Cực Hạn Đấu La, Tinh Thần Lực cũng giống như vậy, cũng không thể nào muốn là yếu đi được.
( ý nói là có thể giảm bớt hồn lực nhưng tinh thần lực thì vẫn là ở mức đấu la không thể giảm, giống như người 20 tuổi đánh với thằng nhóc 11-12 tuổi, tuy giảm sức cho bằng nó nhưng suy nghĩ và chiến thuật thì vẫn của thằng 20 tuổi )
Bởi vậy, Hoắc Vũ Hạo hiểu rõ rằng Linh Mâu vốn có của mình cùng toàn bộ Tinh Thần hệ Hồn Kỹ đối với vị siêu cấp cường giả này đều không có bất kỳ tác dụng gì, chỉ có thể bằng vào năng lực Hồn Kỹ để bức bách đối phương di chuyển.
Tiên Lâm Nhi nhìn về phía Ngôn Thiểu Triết, Ngôn Thiểu Triết truyền âm vào tai nàng:
- Tin tưởng Vũ Hạo đi. Thằng nhóc này có chừng mực, hắn biết rõ vị Long Hoàng Đấu La này cùng nổi danh với sư phụ mà còn dám đưa ra lời đánh cuộc như vậy chắc hẳn là hắn tin tưởng bản thân, ví như vừa rồi, nếu hắn nói với ngươi, hắn có thể giúp ngươi chiến thắng được Hạt Hổ Đấu La, ngươi sẽ tin sao?
Tiên Lâm Nhi nhẹ nhàng lắc đầu, nói:
- Nhưng dù thế nào đi nữa chúng ta cũng phải bảo vệ tốt đứa nhỏ này. Mục lão nói đúng, nó chính là hy vọng tương lai của Sử Lai Khắc, có lẽ chì vài chục năm nữa thôi thì nó sẽ trở thành một Long Thần Đấu La kế tiếp.
- Ừ, liều cái mạng già của ta cũng phải bảo vệ tiểu sư đệ, đây là những lời mà sư phụ nhắc nhở ta.
Ánh mắt Ngôn Thiểu Triết trở nên kiên định hơn.
Sau khi Mục lão qua đời thì mấy năm nay tâm tình của hắn cũng đã biến chuyển, nhất là từ sau khi Hồn Đạo Hệ quật khởi thì bản thân hắn lại biến hóa không nhỏ.
Hoắc Vũ Hạo lẳng lặng đứng ở nơi đó, dần dần bắt đầu xuất hiện biến hóa. Hắn bình tĩnh mà đứng, dần hòa một thể với không gian xung quanh ....
Long Hoàng Đấu La âm thầm gật đầu, Thiên Nhân Hợp Nhất, đứa nhỏ này còn tuổi nhỏ, lại có thể chuyên chú tinh thần rồi có được cảnh giới Thiên Nhân hợp Nhất. Mục lão quả nhiên là dạy ra một đồ đệ tốt. Tuy răng cấp bậc Hồn Lực của hắn còn yếu nhưng xem ra dường như hắn đã tu luyện một phương thức khác, trước hết cảnh giới tinh thần tăng lên, sau đó lại đề thăng tu vi Hồn Lực.
Một tầng ánh sáng vàng nhàn nhạt bắt đầu hiện lên ở trên người Hoắc Vũ Hạo, vầng sáng cũng không quá mạnh mẽ nhưng khi nhìn thấy tầng hào quang này thì ánh mắt của cả bốn vị Phong Hào Đấu La đều sáng lên.

Bọn họ đều là người sáng suốt, tự nhiên biết rằng đây là dấu hiện Tinh Thần Lực thực thể hóa phóng ra ngoài, lấy tu vi của cấp bậc Hồn Vương thì vẫn có thể làm được điểm này nhưng đây là lần đầu tiên bọn hắn mới chứng kiến được.
Càng làm bọn hắn rung động còn ở phía sau, ánh vàng trên người Hoắc Vũ Hạo bắt đầu ngày càng nồng đậm, khí tức cũng bắt đầu không ngừng tăng lên, trong mơ hồ có một tầng ánh sáng nhàn nhạt bay ra từ trên người của hắn. Hắn đang tụ lực điên cuồng.Dưới sự dung hợp của Tinh Thần Lực thì Hồn Lực của hắn đang không ngừng bị áp súc ( đè nén ).
Muốn một chiêu quyết định sao? Trong lòng Long thần Đấu La thầm nghĩ.
Đúng lúc này, Vận Mệnh Nhãn trên trán Hoắc Vũ Hạo mở ra, ánh mắt tự nhiên giản dị nhìn về phía Long Tiêu Dao.
Nhất thời liền làm cho Cực Hạn Đấu La Long Tiêu Dao có cảm giác giật mình.
-Làm sao có thể? Làm sao hắn có thể làm cho ta cảm nhận được uy hiếp?
Long Tiêu Dao chấn động.
Hoắc Vũ Hạo bắt đầu động, ngay trong nháy mắt Long Tiêu Dao giật mình thì hắn động. Bốn Hồn Đạo Khí cấp sáu ở phía sau lưng hắn phát ra hào quang mãnh liệt, cả người hắn giống như một ngôi sao băng vàng bắn về phía Long Tiêu Dao. Không hề sử dụng bất kỳ Hồn Kỹ gì, hoàn toàn là dùng lực lượng va chạm với nhau, hai quyền đánh tới phía ngực Long Tiêu Dao.
Hai chân Long Tiêu Dao vẫn đứng vững tại chỗ, đối mặt với một quyền này của Hoắc Vũ Hạo thì hắn chỉ lẳng lặng giơ tay trái của mình lên.
-Rầm.
Quyền chưởng đụng vào nhau, một tiếng trầm đục truyền ra, ánh vàng khắp toàn thân Hoắc Vũ Hạo ngày càng đậm đặc, uy áp mạnh mẽ giống như là muốn áp đảo đối phương.
Một tầng ngân quang nhàn nhạt từ trong mắt Long Tiêu Dao lóe lên, hắn vẫn đứng nơi đó không nhúc nhích cũng không có phản kích lại, tùy ý để kim quang mãnh liệt kia đập vào thân thể mình, nhưng lại không lay động.
- Quân Lâm Thiên Hạ, không nghĩ tới lại có thể nhìn thấy được hình ảnh Quân Lâm Thiên Hạ của Mục huynh ở trên người đứa nhỏ này. Chỉ bằng một quyền này thì ngươi đã có tư cách trở thành đệ tử của Long Thần Đấu La.



Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận