Tuyệt Thế Đường Môn

Hoắc Vũ Hạo lắc đầu, nói :
- Không, không tính là công tích gì, nếu như không có học viện thì cũng sẽ không có đệ tử của ngày hôm nay. Huyền lão, ngài vẫn khỏe chứ?
Nhìn thấy tình cảm trong mắt của Hoắc Vũ Hạo thì Huyền lão mỉm cười nói:
- Ta rất khỏe, những bằng hữu của ngươi đều tốt lắm, cũng may chưa xảy ra chuyện gì nghiêm trọng, thật không ngờ Long Hoàng Đấu La Long Tiêu Diêu lại vẫn còn sống.
Hoắc Vũ Hạo vội vàng đem toàn bộ mọi chuyện từ chuyện giao dịch với Kính Hồng Trần, giữa đường gặp Long Hoàng Đấu La Long Tiêu Diêu, Hạt Hổ Đấu La Trương Bằng sau đó cùng bọn họ đổ chiến kể lại cho Huyền lão nghe.
Nghe xong hắn kể lại thì trong mắt Huyền lão hiện lên một tia kinh ngạc, tu vi của Cực Hạn Đấu La ra sao thì hắn hiểu rõ ràng, mặc dù Hoắc Vũ Hạo chiếm được đại tiện nghi trong lần đánh cuộc đó, nhưng mà lấy tuổi của hắn có thể thắng được Long Tiêu Dao thì đây chính là kỳ tích .
Nhưng sau khi nghe Hoắc Vũ Hạo kể hết thì chân mày của Huyền lão nhíu lại, Long Hoàng Đấu La rời núi, hơn nữa đứng ở phía đối lập với Học viện Sử Lai Khắc, đây cũng không phải cái tin tốt lành gì.
Thở dài một tiếng, Huyền lão lầu bầu:
- Mục lão a! Sau khi ngài đi thì ta mới hiểu ra thân là các chủ của Hải Thần Các thì trên vai phải gánh lấy trách nhiệm quan trọng cỡ nào. Nếu ngài còn sống thì tốt rồi, hiện tại không chỉ yêu ma quỷ quái xuất hiện, mà ngay cả lão bằng hữu của ngài là Long Hoàng Đấu La cũng đã rời núi.

Hoắc Vũ Hạo dỏ hỏi:
- Huyền lão, giữa Long Hoàng Đấu La cùng và sư phụ thì bọn họ có vướng mắc gì sao?
Huyền lão nói:
- Vướng mắc giữa bọn họ rất sâu, bọn họ vừa là đối thủ, vừa là bằng hữu, thậm chí còn là tình địch của nhau.
Vừa nói, Huyền lão liền triển khai Hồn Đạo Khí phi hành cấp tám ở sau lưng, tốc độ liền trở nên nhanh hơn, Hồn Lực tiêu hao giảm bớt. Trong mắt hắn hiện lên hồi ức.
- Mục lão xuất thân từ gia tộc cổ lão truyền thừa trên vạn năm là gia tộc Lam Điện Phách Vương Long , trong trong gia tộc Lam Điện Phách Vương Long thì Vũ Hồn Lam Điện Phách Vương Long có xác xuất biến dị trở thành Quang Minh Thánh Long, trở thành một trong những Vũ Hồn cấp cao đương thời. Mà Mục lão lại chính là một trong số những người may mắn đó, khi hắn sáu tuổi thì Vũ Hồn đã hoàn toàn giác tỉnh, liền trở thành đối tượng bồi dưỡng của cả gia tộc.
- Học viện Sử Lai Khắc chúng ta có quan hệ rất tốt với ba nước của Đại Lục Đấu La và cả với những thế gia Đại Hồn Sư, gia tộc Lam Điện Phách Vương Long cũng không ngoại lê. Gia tộc Lam Điện Phách Vương Long truyền thừa cổ lão, trong đó một vị đại sư sáng lập ra học viện Sử Lai Khắc này có xuất thân từ gia tộc này. Vạn năm trước, gia tộc cổ lão này tình chịu qua một trận hạo kiếp, thế cho nên truyền thừa suýt gián đoạn. Sau lại được vị đại sư này truyền thừa xuống nhưng khong biết vì cái gì mà hầu hết mỗi đời chỉ truyền một đười, số người ít ỏi. Ngay lúc đó tộc trưởng cua gia tộc Lam Điện Phách Vương Long tìm đến học viện của chúng ta, muốn đưa Mục lão nhập học, học viện liền đồng ý, vì thế năm ấy khi Mục lão được tám tuổi thì đã tiến vào học viện, mà khi đó Hồn Lực của hắn đã đột phá cảnh giới hai mươi cấp. Cho đến nay điều này vẫn chưa bị ai phá vỡ.
- Mười năm sau, Mục lão lấy thân phận đội trưởng học viện Sử Lai Khắc bước lên thi đấu với những học viện khác của đại lục, khi đó Mục lão mới 18 tuổi, Hồn Lực đã đạpt đến sáu mươi chín cấp, chỉ thiếu chút nữa là có thể đột phá bình cảnh, thành tựu Vũ Hồn Chân Thân rồi.
Nghe được mấy cái này thì Hoắc Vũ Hạo liền rung động, cho dù là Thất Quái xuất sắc trong học viện Sử Lai Khắc đời này của Hoắc Vũ Hạo, trong đó thậm chí có ba người có được Vũ Hồn Song Sinh nhưng không một ai có được tu vi như Mục lão. Tu vi cao nhất là Bối Bối bà Từ Tam Thạch thì Hồn Lực cũng chỉ ở cấp sáu mươi ba, hơn nữa bọn hắn cũng đã hai mươi ba tuổi.

Huyền lão nói tiếp:
- Cũng chính ở trận đấu đó, Mục Lão cùng với Long Tiêu Dao còn có một vụ nữ Hồn Sư khác gặp mặt nhau, Vũ Hồn của Mục lão là Quang Minh Thánh Long, mà Vũ Hồn của Long Tiêu Dao chính là Hắc Ám Thánh Long và cũng là Vũ Hồn biến dị. Quang Minh cùng Hắc Ám thì luôn bất phân thắng bại, chỉ có thể so hơn kém bằng tu vi mà thôi. Khi đó, Hồn Lực của Mục lão cao hơn Long Tiêu Dao một chút cho nên ở trong trận chung kết thì người đã đánh bại Long Tiêu Dao.
- Lúc ấy, người duy nhất có thực lực cùng với bọn họ là một vị Hồn Sư tên là Diệp Tịch Thủy, tướng mạo cực đẹp, thực lực cũng mạnh. Sau trận chiến ấy thì giữa ba người có vài phần hiểu nhau va tôn trọng lẫn nhau. Cuối cùng, Mục lão dẫn dắt chiến đội học viện Sử Lai Khắc giành được chức quán quân, học viện của Long Tiêu Dao thì được á quân, còn học viện của Diệp Tích Thủy kia thì ở trong top bốn.
- Sau khi trận thi đấu lớn này kết thúc thì ba người bọn họ đều đã tốt nghiệp học viện, chuyện sau đó thì ta cũng không rõ lắm. Ta chỉ biết sau là sau Mục lão tốt nghiệp thì đụng phải Long Tiêu Dao cùng Diệp Tịch Thủy, ba người dần dần trở thành bằng hữu tốt của nhau, cùng nhau tỷ thí, tu luyện, cùng nhau du lịch đại lục.
- Khi đó, ba người bọn họ đều là những thiếu niên tuấn kiệt, ba người lại tranh cường háo thắng, ai cũng mong thực lực của mình có thể áp chế hai người còn lại. Mặc dù là hão bằng hữu nhưng mà cạnh tranh giữa bọn họ vô cùng kịch liệt. Nhưng năm đó, bọn họ làm ra những chuyện lớn đến nỗi làm cho giới Hồn Sư phải khiếp sợ. Tu vi ba người dần dần có tiến bộ, bọn hắn lúc đó vẫn còn trẻ…và trong vô thức thì Mục lão và Long Tiêu Dao kia đều nảy sinh tình cảm với Diệp Tích thủy, có lẽ là do nguyên nhân là bằng hữu nhưng hiểu rõ nhau nên Mục lão cùng Long Tiêu Dao đều muốn áp đảo đối phương để bày tỏ tình cảm. Vì thế bọn họ đều ganh đua với nhau đén khi một bên thắng lợi và giấu kín tình cảm với Diệp Tích Thủy.
-Trong nháy mắt 10 năm đã trôi qua, 3 người đều trở thành cường giả Hồn Đấu La tám Hồn Hoàn, thậm chí trước khi bước vào tuổi ba mươi thì bọn họ có thể trở thành Phong Hào Đấu La. sau đó, Mục lão cùng Long Tiêu Dao đều không thể áp chế nổi tình cảm ở trong lòng, lúc này cả hai đều đã xem như như huynh đệ ruột thịt nên không muốn làm người kia bị tổn thương, cả hai lại cũng không muốn buông tha cho tình yêu của mình nên hai người để Diệp Tịch Thủy lựa chọn.
- Ngày đó, hau người bọn họ đến trước mặt Diệp Tịch Thủy, biểu lộ tình cảm của mình ra để cho Diệp Tịch Thủy lựa chọn, nhưng mà Diệp Tịch Thủy đều có tình cảm với hai người bọn họ, bọn họ có tu vi ngang nhau, tính cách lại khá giống nhau nên nàng thật là không thể chọn ai bỏ ai. Vì thế Diệp Tịch Thủy liền nói với bọn họ sau một năm nữa sẽ gặp lại, đến lúc đó 2 người bọn họ sẽ tỷ thí một trân, người nào thắng thì được sẽ là người nàng chọn.
- Như vậy cũng được sao?
Hoắc Vũ Hạo giật mình:

- Không ngờ tình cảm có thể dùng võ lực để quyết định?
Ánh mắt của Huyền lão tỏ ra thâm ý nhìn hắn một cái, nói:
- Nói không chừng thì sau này ngươi sẽ gặp chuyện như thế này, chuyện này đã trở thành một truyền thống của học viện Sử Lai Khắc chúng ta.
- Vậy trận chiến năm đó người nào thắng?
Hoắc Vũ Hạo hỏi.
Huyền lão nói :
- Không ai thắng cả.
-Hả?
Hoắc Vũ Hạo tỏ ra nghi hoặc nhìn hắn.
Huyền lão thở dài một tiếng, nói :

- Bởi vì bọn họ không đi, ngày đó từ biệt sau khi trở vè thì Mục lão cùng Long Tiêu Dao đều suy nghĩ, cuối cùng mặc dù bọn họ đã khao khát tình yêu nhưng mà chung quy lại không thể chiến thắng được lý trí. Bọn họ đều rõ ràng tu vi giữa 2 người ngang nhau, nếu như toàn lực đánh thì cuối cùng chỉ có lưỡng bại câu thương. Bọn họ là bằng hữu, là huynh đệ cho nên cuối cùng bọn họ liền lựa chọn là buông tay.
- Nhưng mà bọn hắn không thể ngờ rằng đối phương lại có suy nghĩ giống nhau, mà chính sự lựa chọn này của bọn họ đã xúc phạm tới Diệp Tịch Thủy.
- Ngày ước hẹn thì Diệp Tịch Thủy đã đến đó, đợi ở đo suốt 3 ngày 3 đêm, lão cùng Long Tiêu Diêu lại không có xuất hiện. Tính cách của nàng vốn là cương liệt, dưới sự giận dữ nàng liền phẩy tay áo bỏ đi.
- Mục lão cùng Long Tiêu Dao đều cho rằng Diệp Tịch Thủy đã đi theo đối phương, sau một đoạn thời gian thương tâm thì bọn họ đều chuyên tâm vào việc tu luyện. Vì không để cho bản thân thương tâm nên bọn họ cũng không có đi tì ai. Đảo mắt đã 10 trôi qua, Mục lão cùng Long Tiêu Dao đã có gia đình riêng của mình, mà cùng lúc đó đột nhiên Diệp Tịch Thủy lại xuất hiện ở học viện Sử Lai Khắc chúng ta, nàng nói muốn gặp Mục lão, khi đó bọn họ đều đã là cường giả Phong Hào Đấu La rồi.
- Gặp lại Diệp Tịch Thủy, cảm xúc Mục lão lẫn lộn không biết nói gì cho phải. Nhưng mà làm cho người không ngờ chính là ánh mắt Diệp Tịch Thủy tỏ ra lạnh lùng đưa ra lời khiêu chiến. Tuy rằng trong lòng Mục lão vô cùng khó hiểu nhưng mà dưới thái độ hùng hổ dọa người của Diệp Tịch Thủy thì người không thể không ứng chiến.
- Mười một năm trước lúc chia tay thì thực lực của Diệp Tịch Thủy còn kém nửa phần so với Mục lão và Long Tiêu Dao. Nhưng hiện giờ Diệp Tịch Thủy lại trở nên vô cùng mạnh mẽ, trận chiến ấy Mục lão có xu thế không ngăn cản được nhưng mà bằng vào căn cơ thâm hậu của mình, cuối cùng Mục lão đã sáng tạo ra chiêu Quân Lâm Thiên Hạ để giành chiến thắng. Nhưng mà Mục lão lại vô cùng kinh ngạc, người phát hiện ra rằng bên trong Vũ Hồn của Diệp Tịch Thủy lại có chứa một phần tà khí. Lúc ấy, sư phụ của Mục lão cũng chính là sư tỏ của chúng ta là Các chủ của Hải Thần Các biết Diệp Tịch Thủy là một Tà Hồn Sư liền muốn phế bỏ tu vi của nàng.
- Tuy rằng Mục lão đã có gia đình nhưng mà đối với Diệp Tịch Thủy thì người vẫn có một loại tình cảm khắc cốt khi tâm, vì thế ngài liền vì Diệp Tịch Thủy mà cầu xin, xin sư tổ tha cho nàng ta. Sư tổ lại không đồng ý, tu vi của Diệp Tịch Thủy đã đạt đến Phong Hào Đấu La đã quá mức nguy hiểm, nhưng bởi vì Mục lão đã cầu xin và đảm bảo nên người đã giam nàng ở lại học viện Sử Lai Khắc, tạm thời không ra tay óối phó với nàng.
- Nhưng mà vài ngày sau, mộtTà Hồn Sư trẻ tuổi vô cùng mạnh mẽ dẫn theo vài tên Tà Hồn Sư nữa đã đến học viện Sử Lai Khắc rồi cùng chiến với sư tổ một trận, kết quả song phương đều lưỡng bại câu thương, sư tổ bị thương nặng, tên Tà Hồ Sư kia cũng trọng thương nhưng cuối cùng bọn hắn vẫn cứu được Diệp Tịch Thủy.



Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận