Tuyệt Thế Đường Môn

- Trước khi rời khỏi, Diệp Tịch Thủy nhìn Mục lão bằng ánh mắt oán độc. Và từ đó về sau, nó cũng trở thành tích tụ trong lòng ngài. Ngài không rõ vì sao mà Diệp Tịch Thủy lại trở thành như vậy, không những trở thành một Tà Hồn Sư mà còn sống chung một chỗ với bọn chúng. Chuyện sư tổ bị trọng thương cũng khiến cho một tia hy vong cuối cùng của Mục lão đối với Diệp Tịch Thủy tan thành mây khói.
- Mục lão luôn làm bạn bên sư tổ mãi cho tới sau khi thương thế của người hồi phục thì ông mới khẩn cấp đi tìm Long Tiêu Dao. Ông muốn hỏi Long Tiêu Dao cho rõ vì sao ông tặng Diệp Tịch Thủy cho hắn mà Diệp Tịch Thủy lại biến thành như vậy. Lúc đấy, trong lòng Mục lão vô cùng tức giận.
- Khi Mục lão tìm được Long Tiêu Dao, lửa giận áp chế lâu ngày rốt cục bùng nổ. Không đợi Long Tiêu Dao giải thích câu nào, ông đã tấn công luôn. Hắc bạch Song Thánh Long đại chiến một hồi, cuối cùng bình thủ. Tuy Mục lão hơi nhỉnh hơn một chút nhưng chênh lệch chung quy cũng quá nhỏ. Vì nể tình huynh đệ nên cuối cùng Mục lão cũng lưu thủ.
- Sau trận chiến tổn thương và mệt mỏi, Mục lão mới dừng lại cùng nói chuyện với Long Tiêu Dao về thời gian mười năm này. Hai người lúc này mới giật mình phát hiện, thì ra mười năm trước hai người họ đã cùng đưa ra một quyết định. Mục lão đột nhiên hiểu ra vì sao Diệp Tịch Thủy lại chạy tới học viện Sử Lai Khắc để khiêu chiến với mình. Bọn họ đều hiểu tính cách của Diệp Tịch Thủy cho nên trong lòng tràn ngập áy náy. Nhưng mà chỉ vì Diệp Tịch Thủy cho nên sư tổ mới bị thương, tuy thương thế không nặng nhưng lại lưu lại di chứng, không thể nào khỏi hẳn lại nữa.
- Mục lão và Long Tiêu Dao sau khi cẩn thận thương lượng đã quyết định đi tìm Diệp Tịch Thủy. Mặc kệ sau này có thế nào thì nhất định phải làm cho rõ mọi chuyện mới xong. Vì thế, Hắc bạch Song Thánh Long mới tái xuất đại lục. Khi đó, bọn họ đều đã là cường giả cấp bậc Phong Hào Đấu La, bằng thực lực mạnh mẽ và Vũ Hồn xuất chúng, hai người đã nổi danh như cồn. Danh hiệu Song Thanh Long cũng đã xác lập từ đó. Mỗi người đều tự có phong hào của mình: Long thần Đấu La Mục Ân, Long Hoàng Đấu La Long Tiêu Dao.
Hoắc Vũ Hạo nghe Mục lão nói tới đây thì có cảm giác như bản thân mình trở về quá khứ. Hắn hoàn toàn có thể tưởng tượng ra được, hai vị Phong Hào Đấu La năm ba mươi tuổi ấy đã thổi lên cơn phong ba ở đại lục như thế nào.
-Khi nào thì ta mới có thể trở thành Phong Hào Đấu La?

Đó gần như là giấc mộng của toàn bộ cộng đồng Hồn Sư.
Một tiếng thở dài kéo Hoắc Vũ Hạo ra khỏi cơn mơ màng. Trong mắt Huyền lão lộ ra vài phần buồn bã:
- Bọn họ tìm kiếm mấy năm, rốt cục cũng tìm được Diệp Tịch Thủy. Khi gặp lại, hai người gần như không còn nhận ra nàng nữa. Một Diệp Tịch Thủy luôn tràn trề sức sống, một nữ Hồn Sư anh thư một thời nay đã đầu bạc trắng xóa. Nàng chẳng qua mới hơn ba mươi tuổi nhưng nhìn hình dáng cứ ngỡ đã bốn năm mươi, chẳng những khuôn mặt khô héo mà toàn thân còn tràn ngập khí tức tà ác sắc bén.
- Chuyện sư tổ lo lắng năm đó đã thành sự thực. Thực lực của Diệp Tịch Thủy đã vượt xa sự phán đoán của Mục lão và Long Tiêu Dao. Khi gặp lại hai người bọn họ, Diệp Tịch Thủy không hề có bất cứ lời nói thừa nào mà lập tứ phát động toàn lực công kích. Song Thánh Long khiến cho cả đại lục phải khiếp sợ thì nay phải tháo chạy trước công kích của Tà Hồn Sư. Hợp lực của cả hai người lại mà còn có chút ăn không tiêu. Bọn họ hoảng sợ phát hiệu, thực lực của Diệp Tịch Thủy đã đạt tới siêu cấp Đấu La. Thử nghĩ, một Tà Hồn Sư đạt tới siêu cấp Đấu La thì sẽ mạnh mẽ như thế nào đây! Hai đại Thánh Long Quang Minh và Hắc Ám hoàn toàn không phải là đối thủ của nàng.
- Cuối cùng, Mục lão và Long Tiêu Dao bị đánh bại, bại vô cùng thảm hại. Diệp Tịch Thủy đánh bọn họ bị thương nặng nhưng không giết mà chỉ chất vấn họ, tại sao năm đó lại vũ nhục nàng như vậy. Tính cách Diệp Tịch Thủy mạnh mẽ, nàng luôn nghĩ năm đó Mục lão và Long Tiêu Dao từ bỏ nàng. Vì sự nhục nhã đó cho nên nàng mới có biến hóa nghiêng trời lệch đất như vậy.
- Mục lão và Long Tiêu Dao cười khổ. Hai người lúc này mới nói ra ý nghĩ lúc ban đầu. Diệp Tịch Thủy mới đầu con không tin nhưng khi thấy hai người Mục lão và Long Tiêu Dao đều trọng thương sắp chết, hai người thật sự không có khả năng nói dối. Cảm xúc lúc đó của Diệp Tịch Thủy đã xảy ra biến hóa lớn. Nàng cứu sống Mục lão và Long Tiêu Dao. Ba người xa cách gần hai mươi năm trời, khi ngồi lại với nhau cuối cùng cũng không còn được sảng khoái như thuở ban đầu.

- Diệp Tịch Thủy nói cho Mục lão, người lúc trước tới học viện Sử Lai Khắc cứu nàng chính là chồng của nàng. Sau lần trở về từ Sử Lai Khắc, chồng của nàng bị thương nặng không chữa được mà qua đời. Đây là mối thù giết chồng đó! Trước khi chồng của nàng chết đã truyền hơn phân nửa tu vi Tà Hồn Sư pháp môn cho nàng. Đó chính là lý do vì sao mà hiện tại nàng lại đạt được tu vi Tà Hồn Sư siêu cấp Đấu La.
- Mục lão tuyệt đối không thể ngờ được là chuyện lại phát triển thành như thế. Trong lúc nhất thời ông ấy không nói ra lời. Thần xui quỷ khiến thế nào mà một chút hiểu lầm trước kia nay lại biến thành như bây giờ. Bọn họ không thể nào nghĩ cho ra được.
- Lúc ấy, Long Tiêu Dao liền hỏi Diệp Tịch Thủy, vì sao nàng lại trở thành một Tà Hồn Sư. Diệt Tịch Thủy nói cho bọn họ biết, lúc nàng chờ đợi mà không thấy một người nào đến, trong lòng vô cùng giận dữ và xấu hổ. Vì thế, nàng quyết định khắc khổ tu luyện để sau đó quay trở lại tìm hai người báo thù. Nhưng trong một lần tu luyện nàng bị tẩu hỏa nhập ma, đúng lúc này lại gặp được chồng của nàng... Chồng nàng là một Tà Hồn Sư mạnh mẽ tên là Chung Ly. Sau khi cứu được nàng, hắn đã cưỡng bức nàng, hơn nữa còn dùng lực lượng tà ác mạnh mẽ của bản thân khiến cho Vũ Hồn của Diệp Tịch Thủy xảy ra biến dị. Do đó, nàng đã trở thành một thành viên của Tà Hồn Sư... Diệp Tịch Thủy hận Mục lão và Long Tiêu Dao, cũng đồng thời hận chồng nàng. Trong mắt nàng, ba nam nhân này chính là ba kẻ hủy hoại cuộc đời nàng. Trên thực tế, tất cả những gì mà nàng gặp phải phần lớn là vì sự cao ngạo của nàng tạo thành.
- Việc đã đến nước này, Mục lão và Long Tiêu Dao cũng không biết phải làm thế nào cho phải. Diệp Tịch Thủy đã không còn là Diệp Tịch Thủy trước kia nữa rồi. Tình cảm giữa ba người bọn họ cũng xuất hiện biến hóa. Diệp Tịch Thủy không giết hai người bọn họ nhưng lại bắt bọn họ thề độc không để bọn họ tiếp tục coi nhau như huynh đệ nữa. Mười năm sau, hai người phải quyết một trận tử chiến. Sau trận chiến đó, chỉ có một người được sống nếu không thì Diệp Tịch Thủy sẽ giết chết cả nhà lớn nhỏ cả hai người.
- Rơi vào đường cùng, Mục lão và Long Tiêu Dao cùng thề độc. Bọn họ đều nhìn ra mặc dù tính cách Diệp Tịch Thủy đã không còn như trước nhưng phần tình cảm năm nào thì vẫn còn một chút. Trong lòng hai người cũng vô cùng áy náy với sự thay đổi của Diệp Tịch Thủy cho nên ma xui quỷ khiến thế nào hai người họ đã đáp ứng yêu cầu này. Mục lão nói với ta, lúc đấy ông ấy và Long Tiêu Dao kỳ thực vẫn còn giận nhau nhưng chẳng qua là nhún nhường cho nên mới nén xuống. Nếu không thì chuyện chắc cũng không phát triển đến như bây giờ.
- Mười năm sau, Song Thánh Long lại tụ họp. Trước sự chứng kiến của Diệp Tịch Thủy, hai người đại chiến một trận. Kết quả là lưỡng bại câu thương. Khi đó, Diệp Tịch Thủy lại xuất hiện biến hóa kỳ dị. Hình dáng vốn già nua đã trở lại thành thiếu nữ xinh đẹp đầy vẻ anh thư như năm nào. Diệp Tịch Thủy thấy hai người bất phân thắng bại thì vẫn không buông tha mà lại ước định mười năm nữa. Cứ thế cứ thế, vài thập niên sau, Mục lão và Long Tiêu Dao đều đã tròn trăm tuổi. Bọn họ cũng đã đạt được thành tựu siêu cấp Đấu La. Vừa lúc này, Diệp Tịch Thủy mất tích. Nhưng Diệp Tịch Thủy lại truyền đến tin tức nói cho bọn họ biết, trận chiến lần này là trận chiến cuối cùng. Sau trận này chỉ có thể còn một người sống sót nếu không nàng sẽ khiến cho cả trăm họ trên đại lục lầm than.
- Khi đó, tu vị của Diệp Tịch Thủy đã cao hơn chín mươi tám cấp. Mục lão và Long Tiêu Dao vẫn không phải đối thủ của nàng. Hai người hiểu chuyện những lần đại chiến hai người cố ý bình thủ đã bị Diệp Tịch Thủy nhìn ra.

- Thời gian trôi qua, sau trăm tuổi, phần tình cảm năm đó của Song Thánh Long không những không bỏ được mà càng sâu đậm thêm. Mục lão nói cho ta biết, Diệp Tịch Thủy là nữ nhân duy nhất cả đời Mục Ân lão yêu thật lòng... Long Tiêu Dao cũng vậy. Kỳ thực, bọn họ sớm có năng lực điều động các cường giả đi vây công Diệp Tịch Thủy nhưng bọ họ vẫn một mực không làm như vậy. Diệp Tịch Thủy cũng rõ phần tình cảm kia trong lòng hai người. Sau cùng, nàng để lại lá thư kia, nói rằng nàng đã buông bỏ hết cừu hận nhưng nàng chỉ có thể ở cùng một chỗ với tối chung cường giả (cường giả cuối cùng) vì thế hai người nhất định phải có một người thắng duy nhất và người đó sẽ cưới nàng làm vợ. Khi đó, vợ của Mục lão và Long Tiêu Dao đều đã qua đời.
Nói tới đây, Huyền lão lại thở dài một tiếng.
Hoắc Vũ Hạo vội vàng hỏi:
- Vậy cuối cùng là ai thắng?
Huyền lão lắc lắc đầu, nói:
- Không ai thắng cả. Bởi vì trận chiến cuối này vẫn chưa thực sự đánh thật. Trước trận chiến sau cùng đó diễn ra, Mục lão đã đại chiến với tông chủ Bản Thể Tông, cũng chính là huynh trưởng của Độc Bất Tử. Mục lão đã bị Độc Bất Tử làm bị thương nặng. Và đêm trước ngày ước chiến, theo lời Mục lão nói, tông chủ Bản Thể Tông kia đã bị Long Tiêu Dao dẫn đi... Sau lần bị thương nặng đó, Mục lão đã phải dùng rất nhiều năm mới có thể miễn cường khôi phục được vài phần nguyên khí nhưng phong thái của Quang Minh Thánh Long đã không còn, đã trở thành hình dang như ngươi từng thấy.. Từ đó về sau, Long Tiêu Dao cũng không còn xuất hiện nữa. Mục lão đoán, ông ta hẳn là ở cùng với Diệp Tịch Thủy.
Hoắc Vũ Hạo cả giận nói:

- Cái người tên Long Tiêu Dao kia thật đê tiện. Uổng cho tiếng xưng huynh gọi đệ của sư phụ.
Huyền lão nói:
- Chuyện này người ngoài rất khó bình luận, trong đó có nội tình gì thì hiện tại chỉ sợ có mỗi mình Long Tiêu Dao biết mà thôi. Không ngờ rằng, tới ngày hôm nay ông ta lại xuất hiện lần nữa. Diệp Tịch Thủy kia thì không biết sống chết ra sao, dựa theo việc Tà Hồn Sư tự rút năng lượng sống làm Hồn Lực thì nàng rất có khả năng không sống qua hai trăm tuổi. Long Tiêu Dao vẫn còn sống cho tới giờ, ta chỉ sợ là hắn bị Diệp Tịch Thủy ảnh hưởng, cũng biến thành một Tà Hồn Sư. Nếu như đúng như vậy thì chỉ có người thường là phải chịu khổ thôi.
Hoắc Vũ Hạo lắc đầu:
- Chắc là không đâu. Vừa rồi đệ tử cùng lão ta chiến đấu, khi đệ tử thi triển Quân Lâm Thiên Hạ do sư phụ tự nghĩ ra, va chạm với tinh thần lực của lão ta thì đệ tử có thể cảm nhận được trong tinh thần lực của lão có một sức mạnh cuồn cuộn khủng bố nhưng không hề có đặc tính của Tà Hồn Sư.
Tuy tu vi Hoắc Vũ Hạo không cao nhưng tinh thần lực của hắn lại cực kỳ mẫn cảm, nhất là hắn lại có thân phận Vong Linh Pháp Sư. Cho nên hắn tự tin cảm giác của mình không hề sai.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận