Tuyệt Thế Kinh Hoa: Quỷ Phi Nghịch Thiên Hạ

Note: CCa: Cửu Ca. XLH: Xích Liên Hoa (viết tắt cho đỡ khổ)
Màn đêm mờ ảo, mặt trăng nhô lên từ phía chân núi toả sáng cho cả một vùng rừng núi làm cho ngọn núi cao chót vót kia nhuộm lên một vẻ thần bí nguy nga. Đỉnh núi bốn bề tĩnh mịch, ngoài tiếng gió vi vu thì không nghe dc thêm âm thanh gì cả.
Ngọn nến đỏ dập dền theo gió. Trong phòng tân hôn, CCa một thân hồng bào yên tĩnh ngồi trên giường. Hai tay nắm chặt hồi hộp chờ đợi tân lang.
Nhớ lại lần đầu tiên gặp XLH, chỉ một ánh nhìn vào đôi mắt đen đầy ưu thương ấy, nàng đã cảm thấy thật quen thuộc. Nàng cứu hắn từ trong đám thuật sĩ giang hồ và cũng vì hắn mà đuổi hết những kẻ truy sát hắn. Để rồi hôm nay hắn đã chấp nhận tấm chân tình của nàng mà cưới nàng.
———————serpent-zuize———— ———————-

Cửa đột nhiên mở ra, nụ cười của nàng khép lại, nàng đứng dậy đi về phía cửa.
Nữ tì canh giữ bên ngoài nhìn thấy tân lang bèn cung kính cúi người chào hỏi “Cô gia”. CCa phất tay cho họ lui ra.
“Ca nhi, hôm nay nàng thật đẹp” XLH cẩm trượng như ý vừa vén lên khăn phượng của nàng vửa nói
“Phu quân” nàng ngượng ngùng trả lởi

“xuân tiêu đáng giá ngàn vảng, nương tử chúng ta uống rượu hợp cẩm đi, đừng để quá giở lành” XLH nhìn CCa một cách trìu mến nói.
CCa ngượng ngùng tiếp lấy ly rươu uống cạn, không hề cảnh giác nên không nhìn thấy nụ cười lạnh trên khoé môi của XLH.
CCa uống xong bèn lên tiếng “Phu quân, đợi chúng ta xử lí xong việc ở băng cung, chúng ta cùng nhau đi du sơn ngoạn thuỷ dc không?”
“E là cung chủ mãi cũng không có cơ hội này” một giọng nữ quen thuộc vang lên.
CCa ngước đầu lên nhìn. Trước mặt hiện ra là một gương mặt nữ khuynh thành nhưng so với CCa thì kém hơn vài phần.
Người trước mặt lả người tỳ nữ đã hầu hạ bên CCa dc 10 năm. Nhưng thay cho tính tình nhu nhược mà CCa thường thấy là ánh mắt đầy sát ý.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận