Tuy Vương Lệ Trữ gật đầu nhưng trong lòng lại không khỏi lo lắng cho Dương Phàm.
Cô ta đi sang một bên, lấy điện thoại ra quyết định gọi cho Vương Phong để xem anh mình có cách nào tốt hơn không.
Dương Phàm khẽ mỉm cười, nâng ly rượu vang đỏ trong tay lên nhấp một ngụm.
Lúc này, một bóng dáng xinh đẹp xuất hiện trước mặt hắn, chính là Tô Mộng Dao.
Tô Mộng Dao mặc một bộ lễ phục cúp ngực màu đỏ rượu khoe ra dáng người yểu điệu, cô ấy mang một đôi giày cao gót 10cm, duyên dáng yêu kiều đứng trước mặt Dương Phàm, tựa như một đóa hoa đang chờ người tới hái.
Lần trước ở câu lạc bộ Thịnh Thế Hoàng Cung, sau khi hắn bị Tô Mộng Dao tát một cái thì hai người không còn liên lạc nữa.
Hiện giờ Tô Mộng Dao bỗng nhiên đứng trước mặt Dương Phàm, trong phút chốc bầu không khí có hơi xấu hổ.
'Tô Mộng Dao lên tiếng nói trước: “Em xin lỗi, lần trước là em không đúng.”
Hôm đó cô ấy vốn dĩ đã bị hoảng sợ nên tâm trạng không được ổn, hơn nữa sau đó còn thấy hai cô gái mặc áo xanh nằm trong phòng Dương Phàm, nhất thời tức giận tát Dương Phàm một cái.
Nhưng sau khi cô ấy nghĩ lại thì thấy chuyện này cũng không có gì to tát, dù sao đây cũng là bệnh chung của đàn ông.
Ngay cả Tiểu Phàm, Tiểu Phong, Tiểu Ba là người của công chúng mà còn như thế, nghĩ đến điều này Tô Mộng Dao liền cảm thấy mình có lỗi, dù sao trước đây Dương Phàm cũng từng cứu cô ấy. Truyện Võng Du
Hôm đó Dương Phàm thấy Tô Mộng Dao không cho. hắn cơ hội giải thích nên trong lòng cũng hơi khó chịu.
Hắn chẳng qua chỉ phạm vào một sai lầm mà đàn ông nào cũng mắc phải, hơn nữa sai lầm này còn chưa kịp bắt đầu đã kết thúc, vậy thì có gì to tát chứ.
Hiện tại nhìn thấy dáng vẻ yếu đuối khiến người ta động lòng của Tô Mộng Dao, trong lòng hắn lập tức. dâng lên cảm giác thương tiếc, sự tức giận sớm đã không còn.
Hắn cười ha ha nói: “Hôm đó chỉ là hiểu lầm, tất cả đều do Thiệu Danh Thần sắp xếp, anh cũng không biết trong phòng sẽ có hai cô gái.”
'Tô Mộng Dao đã nghĩ thông suốt nên cũng không quan tâm về việc này nữa.
“Chúng ta không phải đã thỏa thuận là quan hệ bạn trai bạn gá sao, từ lúc nào mà cô Vương đã thành bạn gái anh rồi?”
Vừa bước vào hội trường, Tô Mộng Dao đã thấy được cảnh tượng vừa rồi, cô ấy vẫn luôn cho rằng Dương Phàm có quan hệ tốt với thương hội Thuận Thái, nhưng không ngờ hai người sẽ có loại quan hệ này.
Cô ấy cười nhẹ, nói đùa: “Anh vi phạm thỏa thuận rồi đấy, phải bồi thường tiền vi phạm hợp đồng cho em.”
Dương Phàm cũng cảm thấy hơi xấu hổ, hắn gãi đầu nói: “Bao nhiêu tiền? Anh trả cho em.”
Tô Mộng Dao vốn tưởng rằng Dương Phàm sẽ giải thích, không thì tìm cớ qua loa lấy lệ cũng được.
Nhưng lại nghe Dương Phàm nói thẳng sẽ trả tiền vi phạm hợp đồng, trong lòng cô ấy không khỏi thấy hơi thất vọng, tự cười nhạo mình rồi định rời đi.
Dương Phàm vốn không có ý này, hắn nhanh chóng nhận ra bản thân đã nói sai, thấy Tô Mộng Dao chuẩn bị rời đi thì vội vàng đưa tay ngăn cản cô ấy.
Hắn lại quên rằng trong tay mình còn cầm ly rượu.
Ly rượu vô tình đập vào vai Tô Mộng Dao, gần nửa ly rượu vang đỏ lập tức tràn ra đổ xuống lưng Tô Mộng Dao.
Dương Phàm vội vàng rút khăn giấy ra lau cho cô ấy.
'Tô Mộng Dao giậm chân, cái miệng nhỏ gợi cảm hơi chu lên nói: “Anh làm gì vậy, bộ lễ phục này em thuê đấy, anh nhanh xem giúp em có thể giặt sạch hay không.”
Dương Phàm sửng sốt, Tô Mộng Dao dù sao cũng là CEO của tập đoàn Tô thị, sao cô ấy còn phải thuê lễ phục mặc?
Thật đúng là người biết cách sống, chỉ là những lời này nói ra lúc này sẽ thành nghĩa xấu nên hắn cũng không nói ra mà chỉ làm theo lời cô ấy.
Khi đến bồn rửa tay, Tô Mộng Dao sốt ruột nói: “Anh rửa giúp em một chút đi.”
Rượu vang đỏ đổ xuống lưng nên đương nhiên Tô Mộng Dao không thể tự mình rửa sạch được.
Dương Phàm nhìn chỗ bị ướt mà ngơ ngác, hắn không biết chỗ này nên rửa thể nào.
'Tô Mộng Dao thấy hắn chậm chạp không làm, thúc giục: “Rửa đi, anh ngây ra làm gì?”