Tuyệt Thế Long Thần

Hắn ta luôn bắt nạt người khác, từ bao giờ lại bị bắt nạt thành ra thế này.

Kể từ khi Mã Vận Toàn chết, Mã Thiên Hoa đã coi hắn ta như con ruột, càng yêu quý hắn ta hơn, điều này cũng khiến Mã Vận Tường vốn đã ngang ngược bá đạo lại càng ngang ngược hơn.

Thiệu Hiểu Liên ở một bên cũng hét lên: “Cao Đại Cường, anh dám ra tay đánh Mã thiếu, anh có biết lai lịch của nhà họ Mã không?”

Cao Đại Cường bình tĩnh nói: “Anh ta có thể đánh tôi, còn tôi thì không thể đánh anh ta à?”

Thiệu Hiểu Liên hừ lạnh nói: “Mạng của anh thấp kém, đánh anh là coi như để mắt đến anh mà anh còn dám đánh trả, chờ đi, khi gia chủ nhà họ Mã đến, không ai trong số các người có thề thoát được đâu.”

Tô Mộng Dao đến gần Dương Phàm, nhỏ giọng nói: “Nhà họ Mã tuy không bằng hai gỉa tộc lớn, nhưng sau lưng bọn họ là La Hán Đường, không dễ chọc vào, anh nhất định phải cùng chết với hắn ta?”

Dương Phàm khẽ mỉm cười nói: “Mã Vận Toàn là do anh đánh chết, em nghĩ xem anh còn lựa chọn nào khác sao?1′

Lần trước tại Thịnh Thế Hoàng Cung, Mã Vận Toàn vì nịnh bợ người nhà họ Đường ở tỉnh lỵ nên đã đánh Đường Ngữ Yên, còn giết chết một số nhân viên của tập đoàn Hồng Hạo.

Dương Phàm không chút thương xót, trực tiếp giết chết anh ta.

Nghe vậy, Tô Mộng Dao hơi giật mình, cũng không thuyết phục nữa, dù sao thì sự việc đã đến mức này, hai bên đã đến mức không chết không ngừng.

Việc nhà họ Mã điều tra đến Dương Phàm chỉ còn là vấn dề thời gian.

Thiệu Danh Thần sớm đã nói với Dương Phàm rằng Mã Thiên Hoa đã tìm đến hai vị trưởng lão Huyền Minh của La Hán Đường để báo thù cho con trai mình, còn bảo hắn nên có sự chuẩn bị trước.

Bây giờ gặp phải, hắn đương nhiên muốn loại bỏ khối u ác tính này để tránh sau này gặp rắc rối.

Không lâu sau, Mã Thiên Hoa bước vào phòng.

Ông ta có phần hốc hác, rõ ràng là chưa vượt qua được bóng ma về cái chết của con trai

mình.

Ông ta bước vào phòng với vẻ mặt u ám, theo sau còn có hai lão giả mặc trường bào.

Hai người này hẳn là hai trưởng lão Huyền Minh của La Hán Đường.

Dương Phàm nhìn thoáng qua đã biết hai người đều là võ giả đã đạt đến nửa bước Ngưng Đan Cảnh.

Thấy bác cả dẫn người tới đây Mã Vận Tường lại trở nên kiêu căng.

“Bác cả, chính hắn đã đánh người của nhà họ Mã chúng ta.”

Hắn ta chỉ vào Cao Đại Cường và hét lên.

“Con muốn anh ta chết, con muốn tất cả bọn họ dều phải chết.”

“Người phụ nữ kia có thể giữ lại, chờ con chơi chán rồi thì bán đi tiếp khách.”

Mã Vận Tường nhìn chằm chằm vào Tô Mộng Dao với ánh mắt thèm muốn không hề che giấu.

Mã Thiên Hoa bước tới, lạnh lùng nói với đám người Dương Phàm: “Các người còn chờ gì nữa? Tự sát để xỉn lỗi đi.”

Lời nói như là điều hiển nhiên.

Dương Phàm cười hỏi: “ông không hỏi vì sao chúng tôi đánh hắn à?”

Mã Thiên Hoa cười khẩy: “Không cần hỏi, mặc kệ là nguyên nhân gì, các người đều phải chết, có gì bất ngờ lắm hả? Nhà họ Mã không phải là nơi mà cậu có thể đắc tội được.”

Dương Phàm cười nói: “Đúng là cha nào con nây, bởi vì chuyện này, nếu đã như vậy, tôi sẽ nói cho ông biết một chuyện bất ngờ hơn, Mã Vận Toàn là do tôi giết.”

“Ngạc nhiên không, bất ngờ không?”

Sắc mặt Mã Thiên Hoa thay đổi, nhìn chằm chằm Dương Phàm với ánh mắt lạnh lùng.

Một lúc lâu sau, ông ta mới nói: “Cô Tô, những lời cậu ta nói có phải là sự thật không, cậu ta đã giết con trai tôi là vì cô?”

Ông ta đương nhiên biết Tô Mộng Dao, chỉ là nhà họ Tô trong mắt ông ta chẳng là gì cả.

Tô Mộng Dao chưa kịp nói chuyện thì Dương Phàm đã nói trước: “ông biết những điều này chẳng có ý nghĩa gì, tự mình xuống dưới hỏi con trai ông đi.”

Mã Thiên Hoa ngang đầu cười lớn, ánh mắt hung ác nham hiểm nhìn Dương Phàm

giống như muốn giết hắn ngay tức khắc.

“Được, rất tốt, tôi đã lớn chừng này tuổi rồi nhưng vẫn chưa thấy người nào kiêu căng như vậy, cậu là trẻ mồ coi mà nhà họ Tô nhận nuôi đúng không?”

“Cậu yên tâm, cậu sẽ không cô đơn, tất cả những người cậu quen biết bao gồm cả nhà họ Tô đêu sẽ chôn cùng cậu.”

Nghe được lời của Mã Thiên Hoa, trong lòng Thiệu Tiểu Liên thầm vui mừng.

Bây giờ Cao Đại Cường không thể sống sót, kẻ bị cô ta bỏ rơi làm sao có thể làm bậy trước mặt cô ta, nhất định phải chết.

Mã Thiên Hoa quay đầu nói với hai vị trưởng lão Huyền Minh: “Mời hai vị trưởng lão ra tay, tôi muốn giữ người này còn sống.”

Nóí đến phần sau, ông ta gần như nghiến muốn nát hàm rănq.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui