Tuyệt Thế Sắc Hệ Thống


Mãi đến 2 ngày Chu Nhất Nghi mới chậm rãi mở mắt, nhưng vừa mở ra liền nghe tiếng chất vấn trộn lẫn bất mãn của Vương Hạo:
“Chu Nhất Nghi! Nàng lần sau còn liều lĩnh như vậy ta liền tét đít nàng.”
Nàng bối rối không biết trả lời thế nào chỉ thuận theo “Ân” một tiếng nhưng nàng lại lập tức thấy lúng túng tột độ, sao nàng lại nghe lời hắn râm rấp như vậy chứ thật đủ xấu hổ.
Nàng bối rối vì 2 ngày trước nàng lại thất thân trao tấm thân ngọc ngà này cho hắn, trước đó hai người còn khắc khẩu nhau từng chuyện nhỏ nhặt nhất như chó với mèo, giờ lại như đôi tân phu thê khiến nàng có chút không kịp thích ứng nàng còn định tỉnh lại sẽ tẩn hắn một trận nhớ đời, vì dám nhân nhà cháy hôi của, nhưng bị hắn hạ một đòn trí mạng phủ đầu chỉ biết á khẩu.
Còn lúng túng là nàng cảm nhận được trong giọng nói hắn thật sự lo lắng cho mình, ánh mắt nhu tình kia của Vương Hạo làm nàng còn tưởng mình đang nhập mộng cảnh nhưng thực tế cho nàng biết không phải.

Đây đều là thật mọi thứ chân thực đến nổi nàng còn dụi mắt đi mấy lần đến khi bị hắn tức giận nắm trong lòng bàn tay dừng lại thì mới thôi.
- Nè nàng bị ấm đầu sao?
Vương Hạo khó hiểu hỏi, nhìn Chu Nhất Nghi cứ làm ra cử chỉ lạ lẫm.
Chu Nhất Nghi lập tức phản bác hậm hực nói:
- Bổn cô nương mới không có, tên lưu manh ngươi mới ấm đầu ấy, mau buông ta ra tên biến thái.
Nàng giãy dụa muốn tránh khỏi cái ôm ấp của hắn nhưng hắn ghì chặt nàng xuống.
Nét mặt Vương Hạo trở nên dâm tà nhìn nàng cười khà khà nói:
- Dám nói ta lưu manh? Biến thái sao, hảo ta liền trở thành kẻ lưu manh biến thái cho nàng chiêm ngưỡng.
Hắn ngay tức khắc đè nàng nằm ngửa ra đất ngắm nhìn nàng một cách mê đắm không dời mắt vì lúc này nàng vẫn trần như nhộng, Chu Nhất Nghi cau mày khó chịu với ánh mắt như sói đói kia của Vương Hạo nàng chọn lựa xoay đầu đi nơi khác khuôn mặt dần ửng hồng lộ vẻ kiều diễm đoạt nhãn Vương Hạo từ nhiều gốc độ.
- Từ từ đã ta muốn hỏi ta đã ngủ được mấy ngày rồi.
Thấy hắn áp sát môi gần kề môi mình Chu Nhất Nghi tim đập liên hồi, nàng nhanh chóng đổi chủ đề nghi vấn hỏi.

Vương Hạo liền thả hai tay nàng ra cũng không đùa giỡn nữa mà nghiêm túc nói:
- Nàng ngủ được hai ngày rồi.

Mà nói đúng hơn là trọng thương nàng lại mạo hiểm cưỡng ép dung hợp Bách Hàn chi linh tự thương tổn chính mình bộ nàng không sợ người khác sẽ lo lắng sao?.
Chu Nhất Nghi thấy Vương Hạo ngồi nghiêm nghị ở một bên, nội tâm có chút thất lạc nhưng nhanh rồi cũng biến mất, nàng lắc đầu trầm mặc không nói gì.

Một lát sau nàng ngắm cảnh vật nơi này cảm thấy xa lạ hơn nữa nơi này còn rất đẹp có hồ nước có thác nước từ trên thượng nguồn đổ xuống, lại nói tại đây mặt đất bằng phẳng đám cỏ xanh một rậm rạp chỉ cao 1 tấc hơn khẽ rung động theo cơn gió nhẹ, những tán cây anh đào cao lớn,  mỗi sự góp mặt của cánh cây lá hoa điều tạo nên một cảnh vật rất bắt mắt người lần đầu tiên nhìn vào không khác gì tiên cảnh.
- Chúng ta đang ở đâu vậy Vương Hạo.
Thấy hắn thất thần ánh mắt nhìn về hướng xa xăm nàng đột nhiên lên tiếng phá vỡ sự yên ả.
Vương Hạo cũng không nhìn nàng nằm ngửa ra bãi cỏ vắt hai tay chéo ra sau gáy cổ, nhàn nhã nói:
- Nhà của chúng ta.
Hắn dừng lại một chút rồi nói tiếp:
- Thệ ước giữa hai chúng ta 2 ngày trước đã giải trừ rồi.

Ta nên đưa nàng ra ngoài gặp mặt tỷ nàng chắc nàng đang lo lắng cho nàng lắm.
- Ân, đúng vậy chắc tỷ đã lo lắng lắm vậy ngươi đưa ra rời khỏi nơi này đi.
- Cho ta hỏi một chút về tỷ nàng được không chẳng hạng như tên hay lai lịch về nàng ta trong bộ dáng nàng rất lo lắng khi nàng gặp chuyện thì phải.
Vương Hạo đảo mắt qua nhìn trực diện đối mặt với Chu Nhất Nghi hỏi.
Nàng giật mình khi hắn hỏi vì nàng chăm chú nhìn gương mặt hắn quá đăm ra không để ý những gì hắn nói, nội tâm nàng khẽ run lên không hiểu nguyên do, dường như nàng và hắn có chung mối liên hệ dây dưa nào khác nữa thì phải.
“Không lẽ là do công pháp hắn truyền thụ cho ta?”
Ngay lúc đó Chu Nhất Nghi liền thử cảm ứng từ sâu trong linh hồn mình tồn tại một khẩu quyết công pháp cùng rất nhiều hư ảnh giao hoan tư thế nàng không khỏi bị xao động vội lắc đầu thanh tỉnh thoát khỏi thức hải của mình.
- Đúng giả danh đạo mạo nhưng thật sự là tra nam hừ những thứ xấu hổ như vậy cũng có thể dung túng.
Nàng hừ một tiếng không khác gì hờn dỗi khoanh tay trước ngực, nhưng cảm giác mềm mại ấm ấm, khiến nàng nhận ra mình còn không có y phục mặc nàng bất giác đỏ lên như gấc chín.
Nàng gương mặt trở nên hâm hộ khi nhắc đến người tỷ của mình khoe khoang nói:
- Tỷ ấy rất tốt hơn nữa còn rất đẹp a, tên tỷ ấy cũng đẹp như tiên sắc của mình sợ không ai sánh bằng nếu ngươi thấy có khi bị nàng mê hoặc cho thần hồn điên đảo.

Ta cũng chỉ là nghĩa muội kết giao của nàng nhưng nàng đối xử với ta không khác gì máu huyết tình thâm.
- Khoa trương như vậy, miêu tả có chút thái quá không đó nha!
Vương Hạo ngờ vực dùng ánh mắt bán tín bán nghi nhìn Chu Nhất Nghi khoe mẻ.

- Ngươi thì biết gì nghe cho kỹ tên tỷ ta là Ái Nguyệt Dạ.
Chu Nhất Nghi rất hãnh diện khi nói ra hắn cũng không đành phá vỡ nên chỉ im lặng trong lòng thì không nhịn nổi cười sặc sụa.
Như nhận biết tâm tình Vương Hạo nàng trừng mắt nhìn hắn bực dọc nói:
- Không nói nữa mau đưa ta rời khỏi nơi này thật là nói chuyện với ngươi thật vô vị.
Vương Hạo gãi đầu khẽ cười mỉm nói:
- Do nàng nha, nhưng trần truồng thế này ra ngoài tỷ nàng không giết ta mới là lạ tính tình nữ nhân đó nắng mưa bất thường a.
Chu Nhất Nghi cũng có suy nghĩ nàng động não một chút hai mắt phát sáng nảy ra ý tưởng quay qua nói:
- Nhẫn trữ vật bổn cô nương đều để ở ngoài rồi, nếu ngươi sợ thì mau giao đồ ngươi ra đây cho ta mặc.

- Đây khác nào tự thú nhận ta làm điều đồi bại với nàng sẽ chết khó coi hơn nữa đừng có hại ta ài.
Vương Hạo thật sự bị chủ ý này của Chu Nhất Nghi doạ sợ.
Hai mắt Chu Nhất Nghi hiện rõ tinh ranh đột nhiên nàng nói:
- Vậy phải làm sao nha hay chúng ta lại ký kết một cái thệ ước đồng sinh cộng tử.
- Cái gì đồng sinh cộng tử?
Vương Hạo lúc này ánh mắt bất khả tư nghị nhìn Chu Nhất Nghi sờ trán nàng nhưng nàng tức giận đẩy tay hắn ra.
- Hừ ngươi là chê bổn cô nương chứ gì vậy đi chết đi ta không thèm quản nữa.
Vương Hạo nhanh chóng nắm lấy hai tay nàng phân bua nở nụ cười miễn cưỡng nói:
- Nào có thật thông minh Chu Nhất Nghi nàng quá thông minh haha phúc tinh của Vương Hạo ta là có được nàng.
Nhìn gương mặt Vương Hạo giả vờ giả vịt nàng đẩy mạnh tay hắn ra giận dữ nói:
- Đừng tưởng rằng ta không biết nội tâm ngươi đang lòng lang dạ dao găm ngươi mắng ta đần độn ngu si chứ gì.

Nét mặt Vương Hạo trở nên nhăn nhó khó coi đến cực điểm nhưng cũng không giải thích nữa sự thật rõ ràng là vậy nhưng thấy nàng quan tâm đến an nguy của mình Vương Hạo nhanh chóng dang hai tay ôm nàng vào trong ngực mình ôn nhu nói:

- Ta xin lỗi là ta không hiểu tâm ý của nàng, Chu Nhất Nghi nàng đừng chấp nhất tiểu nhân tha cho ta được không ta hứa sao này không tái phạm nữa thề luôn.
Hắn đưa một tay chấm môi dơ tay lên muốn thề thốt thì bị bất ngờ đôi môi nhỏ nhắn Chu Nhất Nghi ấm áp hôn lên khiến Vương Hạo sững sờ.
- Không cần thề thốt ta tin ngươi, nhưng có phải biểu tỷ cũng là nữ nhân của ngươi không?.
Nàng khẽ thấp giọng truyền âm còn miệng hai người vẫn triền miên dính cùng một chỗ dây dưa.
Vương Hạo chỉ gật đầu thừa nhận cũng không nói gì Chu Nhất Nghi nội tâm cảm thấy có chút chua xót vì mình lại là người thứ 2 không phải mối tình đầu của hắn.
Vương Hạo biết lúc này nên im lặng lúc này nói nàng sẽ càng cho rằng hắn trăng hoa ghẹo nguyệt, muốn chiếm lấy lòng tin của nàng phải chiến thắng bằng tình ái mãnh liệt nồng cháy nhất để nàng cảm thụ được tình yêu hắn dành cho nàng là lớn chừng nào.
Ngay lúc này hắn làm ra hành động đẩy nằm ngã ngửa ra bãi cỏ lần nữa ngấu nghiến lấy đôi môi dịu mềm nàng một cách cuồng nhiệt, Chu Nhất Nghi cũng không phản kháng ngược lại hưởng ứng, đáp lại miệng lưỡi đang khuấy đảo tứ phía trong khoang miệng nàng.
Chỉ một lát hai người liền vật ngã nhau lăn lộn trên bãi cỏ phân chia thắng bại xem tình yêu của ai mãnh liệt hơn xuân tình nhộn nhạo.
Lúc này dựa theo sự phân phó của Vương Hạo, nàng ngượng chín mặt đi tới trước một góc cây anh đào nở rộ hoa gần đó, khom lưng cuối xuống hai tay vịn, vễnh cao cái mông lên, lộ ra toàn bộ cái âm hộ không sót gì cho Vương Hạo ngắm nhìn thoả thích.
Hắn áp sát từ phía sau mông của Chu Nhất Nghi, hai tay vươn lên xoa bóp hai bầu vú nhuyễn mềm, sau đó đưa tay ve toàn bộ lưng Chu Nhất Nghi rùng mình từng đợt, lại trượt xuống đến cái mông nẩy nở, sau đó rất nhanh lấy tay luồn xuống dưới xoa nắn cái mu âm hộ nhô cao, ước chừng một phút đồng hồ sau, hai ngón tay hắn di chuyển cắm vào âm đạo nàng, cửa miệng âm đạo chặt khít còn khô ráo bị vật thể xa lạ xâm nhập, Chu Nhất Nghi nhịn không được rùng mình vì hơi bị đau.
Sau một hồi khiêu khích lấy Chu Nhất Nghi, bàn tay cầm lấy cây dương vật, tay kia thì vạch hai mảnh mông Chu Nhất Nghi búng qua hai bên lộ ra cái khe thịt hồng phấn thật rõ ràng, rồi dùng đầu khấc dương vật tại trong khe thịt của nàng cao thấp lướt qua, trong khoảng thời gian ngắn thì tập trung đầu khấc quanh quẩn ngay tại tiền môn, hành động của hắn như vậy, khiến Chu Nhất Nghi cảm giác như mình bị hắn khi dễ nhưng vẫn cố chờ đợi, Vương Hạo cũng có chút không kềm lòng được thôi trêu cợt nàng, đồng thời hơi động hạ thân, để cho đầu khấc nhấn vào bên trong miệng âm đạo một ít.
“Ưm..”
Chu Nhất Nghi kêu lên một tiếng, phần eo căng thẳng khi đầu khấc dương vật Vương Hạo sáp nhập vào, đầu khấc chen chút như lần đầu thập phần khó khăn vào thành thịt âm đạo, tiến vào không nhiều, chỉ vừa trọn vẹn phần đầu của cây dương vật gân xanh dữ tợn.
Vương Hạo cũng không dễ chịu thua dương vật hắn từng bước khai phá sâu trong âm đạo nàng, nàng giờ đã cảm thấy ma ngứa nhột nhạt, dương vật tiến hành hoạt động rất chậm, mới công chiếm vào một nữa hang động của Chu Nhất Nghi trong âm đạo nàng phát sinh ra thêm một chút dịch nhờn, hắn nhịn không được thêm nữa, bắt đầu đẩy thêm tốc độ, có dịch nhờn trơn trợt dễ chịu, Vương Hạo giờ đây như là cái máy khâu kim chỉ, tại trong âm đạo Chu Nhất Nghi, dương vật đẩy mạnh đút vào chỗ càng sâu.
Hắn muốn nàng cảm thụ được cái gì là dục tiên dục tử khi nàng bất tỉnh nhân sự không thể cảm nhận được hắn lại càng không có.
Phía sau hắn ôm lấy gấu eo thon gọn của nàng càng lúc càng dùng sức, tiếng vang của dương vật ra vào phát ra kịch liệt “phạch… phạch… ” tại trong âm đạo, trình độ nhanh chóng quả thực làm cho Chu Nhất Nghi phản ứng không còn kịp nữa, nàng chỉ biết tùy ý để cho dương vật Vương Hạo khi dễ  nhanh tựa thiểm lôi chớp động đâm thọt bên trong âm đạo non nềm của mình.
Đối mặt Vương Hạo thế công kịch liệt  Chu Nhất Nghi đổ ào về phía trước góc đào hai bầu vú bị o ép đến dị dạng nàng thở hổn hển, nàng để ý tới lúc này cái mông thịt của nàng đã theo hành động vô sỉ đón hùa mỗi khi cây dương vật hắn nhấn sâu vào trong âm đạo, cuối cùng thì trong cơ thể tê dại tụ thành sóng triều khoái cảm, cổ tử cung nhẫn nại trải qua sự chà đạp liên tục của đầu khấc dương vật, cuối cùng đã tới cực hạn, Chu Nhất Nghi nét mặt hiện lên ửng hồng diễm lệ, ngẩng đầu thật cao, giống thiên nga nghển cổ :

“Á… a… a… a…”
Chu Nhất Nghi bị dương vật Vương Hạo thô bạo tập kích làm cho nàng cũng đã tới gần cao trào, hắn ý thức Chu Nhất Nghi sớm sẽ đạt cực khoái liền bắt đầu chuyển động dương vật, mỗi một cái nhấn vào đều là hữu lực, mỗi một cái đỉnh vào vô cùng thâm sâu, mỗi một lần đều đội lên đến cổ tử cung bên trong cơ thể nàng, trãi qua một loạt đánh sâu vào âm đạo, hoa tâm mị động, run rẩy, cuối cùng co rút kịch liệt run lên, sau đó một làn âm tinh nóng cháy theo từ cổ miệng tử cung nàng nhiễu giọt xuống giữa hai đùi ngọc, nhanh chóng dọc theo đó xuống dưới gót chân đang nhón lên rớt xuống góc đào mới dừng lại.

Lần đầu tiên đến cơn cực khoái, Chu Nhất Nghi cảm thấy cả thân thể nàng như phiêu phiêu bồng bồng, Vương Hạo vẫn tà ác liên tục hung hăng cắm dương vật xuống, chỉ thấy cửa miệng âm đạo nàng “ộp ộp” liên thanh, chất lỏng mang theo bạch nhũ trào ra với cái cảnh tượng phi thường diễm mỹ tuyệt tục.
Thân thể Chu Nhất Nghi có chút nhũn ra, muốn buông tha nghỉ ngơi nàng cảm thấy như vậy là quá đủ nàng muốn ra hiệu hắn dừng, nhưng Vương Hạo cũng không có tính toán như vậy mà buông tha nàng, hắn dùng hai tay mân mê cái mông nàng, sau đó tiếp tục mãnh liệt tấn công, Chu Nhất Nghĩ bất ngờ bị tấn công thân thể thiếu chút ngã quỵ xuống nhưng hắn đã ngưng tụ hai bàn tay vô hình đỡ lấy nàng chỉ còn lại có bờ mông phì nhiêu theo bản năng vểnh lên, thừa nhận lấy Vương Hạo từng đợt công kích cường liệt.
Chỉ nghe “ phạch..

phạch..


” không dứt,  Chu Nhất Nghi hai mắt trợn trắng hiện lên xuân sắc hoa đào, thêm vào hết sức diễm lệ sáng bóng.

Sau đó hắn duy trì khoản tiếng đồng hồ là cả trăm lần dương vật đút vào rút ra trong âm đạo sũng nước, tiếng rên rỉ của Chu Nhất Nghi lại trở nên trào dâng, lúc này tư thế đã đổi thành “Thiếu nữ đả toạ đinh bồ đoàn” hai tay nàng ôm chặt lấy cổ của, hai chân treo đến bên hông của hắn bám sát vào.

Hắn ôm eo nàng luật động lên xuống rồi lại xốc nảy phối hợp với động tác của nàng, phần hông của hắn tốc độ chuyển động càng thêm nhanh chóng, hạ thể của Chu Nhất Nghi run rẩy đến mức tận cùng, đôi môi của nàng há ra giống như con cá thiếu nước vậy.

Cuối cùng Vương Hạo cũng không khống chế nổi nữa rồi da đầu hắn tê rần cảm giác bên dưới cũng tê buốt, một đợt lửa nóng tinh hoa chớp mắt trào phun Chu Nhất Nghi rất rõ ràng cảm thấy trong cơ thể mình dương vật hắn đang nhảy động thêm vài cái, sau đó một loại tê dại mất hồn tràn đầy thân thể, làm cho nàng phát ra những tiếng rên rỉ tiêu hồn thực cốt.

Sau đó sâu trong âm đạo bị từng làn nóng hổi tinh dịch kích xạ đánh thẳng vào cổ miệng tử cung, thân thể mẫn cảm Chu Nhất Nghi có chút tiếp thụ không nổi, nghênh đón đến lần thứ hai cơn cực khoái đến, khi Vương Hạo phát ra tiếng “hừ..

” Nàng rõ ràng cảm giác trên cổ tử cung mình, cái đầu khấc kia lại bành trướng một vòng, ngay sau đó mang theo lấy nóng bỏng nhiệt độ từ trong tử cung quét ngang lên.
“A… a…”
Chu Nhất Nghi hai chân chặt chẽ kẹp lấy phần eo hắn, hai tay ôm chặt cổ của Vương Hạo, vong tình rên to lên, cái âm hộ ma sát sát nuốt hết vào thân cây dương vật trong âm đạo như muốn kéo dài đợt khoái cảm cuối cùng.

Đến lúc này, cao trào qua đi Vương Hạo chậm rãi rút ra cây dương vật ướt đẫm hai thứ dịch thủy pha lẫn mềm nhũn ra ngoài một mảng dịch thủy từ tiểu huyệt sưng húm của nàng chảy ra vươn vãi xuống bãi cỏ.
Hắn lúc này mới chịu buông tha lần nữa ôm nàng vào lòng, đảo mắt ngắm nhìn bên kia thác nước, chân hắn chạm đất lập tức biến mất lần nữa đã tại hồ nước rộng lớn chu vi không thể đo lường gần như không giới hạn mực nước chỉ tới nửa thân trên.











Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận