Tuyệt Thế Thần Y: Nghịch Thiên Ma Phi


Edit: Diệp Lưu Nhiên
Thời điểm Mộ Khinh Ca và Khương Ly trở lại võ đài, trên khán đài đã không còn ai.
Xem ra vòng thi đấu đầu tiên không có hấp dẫn nhiều với người khác.
Mộ Khinh Ca tới bên cạnh Triệu Nam Tinh, hỏi: "Thế nào rồi?"
Triệu Nam Tinh chuyển mắt nhìn về phía nàng, đáp: "Trước mắt Tần quốc có hai mươi bảy tích điểm, Địch quốc có hai mươi tư tích điểm, Vũ quốc hai mươi mốt điểm, Nhung quốc mười tám điểm.

Ly quốc mười một điểm, Ngu quốc...!tám điểm."
"Sao Ngu quốc mới có tám điểm?" Mộ Khinh Ca nhíu mày.
Triệu Nam Tinh cười khổ nói: "Thủ lôi thất bại, bị ngừng một vòng.

Công lôi mười lần, cũng chỉ có bốn lần thành công."
Mộ Khinh Ca nhìn về phía Triệu Nam Tinh, thấy hắn tuy bị rớt lại phía sau mà có chút sốt ruột phát hỏa, nhưng đôi mắt vẫn dâng lên ý chí chiến đấu sục sôi như cũ.

Thế nên duỗi tay vỗ vỗ vai hắn, rồi đi tới lôi đài Tần quốc.
Trên lôi đài Tần quốc, Long Nha Vệ thủ lôi thành thạo.

Bởi vì hiện tại Tần quốc tạm dẫn đầu, khiến cho nhị đẳng quốc Nhung quốc, Vũ quốc, Địch quốc theo dõi Tần quốc, muốn công lôi thành công, ép Tần quốc ngừng thi một vòng tuần hoàn."
Nhưng ý nghĩ thì tốt đẹp, thực tế thì tàn khốc.
Long Nha Vệ là thân vệ do Mộ Khinh Ca tỉ mỉ bồi dưỡng nên, chỉ là thi đấu lôi đài sao có thể bị đánh bại? Cho nên, người công lôi không ngừng thất bại, chẳng khác gì tặng điểm cho Tần quốc.
Bên công lôi, Tần quốc cũng không hề bị áp lực.
Thi đấu tích điểm bảy ngày bảy đêm, cơ hồ biến thành trò chơi của Long Nha Vệ.
Mộ Khinh Ca nhìn một lát, vẫy vẫy tay với đội trưởng phụ trách công lôi.
Người nọ đi tới bên cạnh Mộ Khinh Ca, cung kính hành lễ: "Tiểu tước gia."
Mộ Khinh Ca nói thẳng: "Hiện tại điểm của Ngu quốc hơi thấp, các ngươi chú ý chút."
Tên Long Nha Vệ đó nháy mắt lĩnh ngộ, lui xuống.

Chỉ chốc lát, đội ngũ công lôi Tần quốc đã đến lôi đài Ngu quốc.

Hai bên qua lại mấy chiêu, Long Nha Vệ bị đánh hạ xuống lôi đài, Ngu quốc được điểm.
Mà Vũ quốc chăm chăm đánh Ngu quốc, cũng được Long Nha Vệ trực tiếp công lôi thành công, ép ngừng một vòng.
Phong cách đột nhiên thay đổi, khiến người quốc gia khác thầm mắng Long Nha Vệ vô sỉ.
Nhưng, trừ cái đó ra thì có thể thế nào?
Long Nha Vệ không làm trái quy tắc trò chơi, chỉ giúp đồng đội xoát điểm đánh boss, ngươi quản được sao? Đây gọi là tình đồng chí thân ái!
Người nhị đẳng quốc hận đến nghiến răng nghiến lợi, không ảnh hưởng đến tâm trạng Mộ Khinh Ca.
Nàng nhìn một lát, rồi rời đi cùng Khương Ly.

Không giống như Triệu Nam Tinh và Phượng Vu Phi vẫn luôn canh giữ ở đó không dám rời đi.
Thi đấu tích điểm bảy ngày bảy đêm, mấy ngày này cực kỳ nhàm chán.

Chắc cũng chỉ hai ngày cuối, thời điểm quyết ra xếp hạng mới có thể khiến đại nhân vật khắp nơi chú ý.
Thi đấu vòng đầu, Mộ Khinh Ca không coi trọng lắm.
Nàng để ý chính là trận thi đấu thứ hai.
Vòng hai là thi đấu xếp hạng cá nhân, mỗi quốc gia cử sáu người làm đại diện.

Cuối cùng dựa theo thứ tự xếp hạng mà được khen thưởng tích điểm.
Thi đấu cá nhân, chú trọng đến tu vi và kinh nghiệm thực chiến.
Hơn nữa, còn có lớp trẻ của tứ đại gia tộc đến gia nhập.
Ba ngày kế tiếp, Mộ Khinh Ca không đi võ đài hoàng thất.

Nàng ở dịch quán, mà thực tế thì đang tiến vào không gian.
Thời gian ba ngày, nàng luyện chế một lò đan dược Linh cấp.

Chia thành ba bình ngọc xong, Mộ Khinh Ca cất chúng nó lại.
Hàn Thải Thải từng tiết lộ, lần hội đấu giá Vạn Tượng Lâu này, sẽ có bản đồ một phần Tây châu Trung Cổ Giới.

Nàng muốn đi Trung Cổ Giới trước, tìm kiếm gia tộc mẫu thân.

Phần bản đồ này nàng nhất định phải có được.
Để tránh xuất hiện tình huống xấu hổ rỗng túi, nàng cố ý chuẩn bị ba bình đan dược Linh cấp.

Vạn nhất lúc đó không đủ tiền, thì thay bằng đan dược.
Chuẩn bị xong hết, Mộ khinh Ca đi tới trước mặt quả trứng bảy màu kia.
Từ lần trước ở Cổ Vu quốc, nó có chút xíu phản ứng, sau đó thì yên lặng như lâm vào ngủ say.
Nàng từng hỏi Khương Ly.
Lúc trước hai người tỷ thí, nàng cảm nhận được uy áp khiến nàng trực tiếp thua trận.
Khương Ly nói rất nghiêm túc, nhưng đáp án lại rất hàm hồ.
Nàng có thể cảm giác uy áp kia trực tiếp nghiền áp huyết mạch trong cơ thể nàng, giải thích rằng thú có được uy áp như vậy tuyệt không đơn giản.

Nhất định là mặt hàng cực kỳ cao cấp!
Nhưng mà cụ thể là gì, nàng không rõ lắm.

Chỉ có thể mơ hồ cảm nhận được hình như thần thú đồng loại vượt cấp nghiền áp, gần với loài rắn.
Lấy cách nói của Khương Ly, Mộ Khinh Ca có được quả trứng bảy màu đã đạt tới cấp bậc thánh thú.
Nhưng cụ thể có đúng không, thì phải chờ nó ấp trứng đi ra mới biết được.
Mộ Khinh Ca ngồi xổm trước mặt quả trứng bảy màu, vươn tay nhẹ gõ vỏ nó chút.


Quả trứng bảy màu yên tĩnh lập tức lay động trái phải, như con lật đật.
"Ngươi rốt cuộc là đồ chơi gì? Phải chờ khi nào mới có thể phá xác đi ra?" Mộ Khinh Ca nói thầm với quả trứng bảy màu.
Đáng tiếc, quả trứng bảy màu ngoại trừ lay động vài cái, căn bản không trả lời câu hỏi của Mộ Khinh Ca.
Mộ Khinh Ca nhíu mày nói: "Nếu không ra, ta sẽ nấu ngươi thành trứng luộc, trực tiếp ăn!"
Quả trứng bảy màu dường như nghe được Mộ Khinh Ca uy hiếp, toàn thân tản mát ra quang mang bảy màu chút xíu.
Mộ Khinh Ca sáng mắt, cười nói :"Xem ra, ngươi có thể nghe hiểu lời ta nói.

Cho nên lại cho ngươi thêm thời gian, nếu vẫn không ra, đừng có trách ta ra tay độc ác!"
Uy hiếp quả trứng bảy màu chán chê, Mộ Khinh Ca đắc ý đứng lên, đi ra ngoài.
Trên đồng cỏ, Manh Manh và Nguyên Nguyên đang chơi đùa với nhau.
Đối với Nguyên Nguyên, hắn hình như không cần đặc biệt tu luyện, chỉ cần Mộ Khinh Ca có thể không ngừng tìm được dị hỏa để hắn cắn nuốt là tốt rồi.

Hắn có thể trưởng thành lột xác.
Mà Manh Manh...!Quen biết nàng lâu như vậy, Mộ Khinh Ca chưa thấy nàng tu luyện qua bao giờ.
Hỏi nàng, lại bị nàng khinh bỉ nói: 'Chủ nhân, ngài đã thấy qua khí linh cần tu luyện chưa? Ta mạnh mẽ hay không, đều dựa vào chính ngài nha! Ngài càng mạnh, cởi bỏ phong ấn càng nhiều, bảo bảo dĩ nhiên càng mạnh lên!'
Tóm lại, mấy thứ đồ chơi kỳ lạ quý hiếm của không gian nàng, ngoại trừ nàng thì cũng chỉ có Ngân Trần nghiêm túc tu luyện.
Mộ Khinh Ca đi tới chỗ Ngân Trần, thấy nó cuộn thành một cục, nhắm mắt như đang tu luyện.
Nàng nhíu nhíu mày, gần đây Ngân Trần hình như càng trầm tính, suốt ngày đắm chìm tu luyện.

Trước kia hắn còn sẽ cãi nhau với Nguyên Nguyên, Manh Manh một chút, hiện tại nó cơ hồ không tiếp xúc với bọn họ.
Khác thường như vậy, khiến Mộ Khinh Ca có chút lo lắng.
Manh Manh từng nói, nếu Ngân Trần muốn chân chính trở thành thần thú, thậm chí tiến giai lên thánh thú, nhất định phải trải qua sinh tử kiếp thoát thai hoán cốt.

Mà sinh tử kiếp của Ngân Trần chậm chạp chưa tới, khiến Mộ Khinh Ca rất để ý chuyện này.
Nàng không biết linh thú phải trải qua sinh tử kiếp thế nào, nhưng gần đây Ngân Trần dị thường khiến nàng cảm thấy sinh tử kiếp giống như sắp đến gần.
Yên lặng nhìn Ngân Trần một hồi, Mộ Khinh Ca mím môi rời khỏi không gian.
Mặc dù đã về dịch quán, nàng nhăn mày vẫn chưa buông lỏng.
Tính thời gian, thi đấu tích điểm bảy ngày bảy đêm đã qua hơn phân nửa.


Ba ngày nữa là sắp kết thúc, cũng không biết tình huống tích điểm thế nào.
Mộ Khinh Ca ra khỏi dịch quán, đi tới võ đài hoàng thất.
Mới vừa tới võ đài, Mộ Khinh ca đã gặp Thẩm Bích Thành chặn đường.
Ngước mắt nhìn hắn, thấy Thẩm điên mặt không cảm xúc nói: "Thi đấu vòng hai, ngươi phải đánh cùng ta!"
Mộ Khinh Ca hơi nhướng mi.
Thẩm Bích Thành nói xong lời này, đi bên cạnh nàng.

Lúc sóng vai đi, hắn đột nhiên dừng lại nói một câu: "Ta muốn cùng ngươi đọ sức công bằng, cho nên tứ đại gia tộc mới tham gia thi đấu."
Nói xong, hắn lạnh lùng nhanh chóng rời đi.
Mộ Khinh Ca nghi hoặc nhìn Thẩm Bích Thành rời đi, thật sự không hiểu bọn họ thi đấu thì có liên hệ gì đến chuyện tứ đại gia tộc tham dự vào.
"Hì hì." Đột nhiên, phía trước truyền đến tiếng cười kiều mị.
Mộ Khinh Ca quay đầu nhìn, thấy là tiểu thư Hoa Cầm Tâm của Hoa gia.
"Hoa tiểu thư." Ánh mắt Mộ Khinh Ca lóe lên, chào hỏi.
Hoa Cầm Tâm cúi người, nói với Mộ Khinh Ca: "Mộ tiểu tước gia không nghe rõ kẻ điên kia nói gì đi? Ta tới giải thích nghi hoặc cho huynh nhé?"
Mộ Khinh Ca nghĩ nghĩ, gật đầu đồng ý.
Hoa Cầm Tâm đến gần nàng, sóng mắt lưu chuyển: "Vốn là tứ đại gia tộc không cần tham gia thi đấu, cũng có thể vào di tích thượng cổ.

Nhưng, Thẩm điên đột nhiên đưa ra yêu cầu với Nguyên hoàng bệ hạ, hắn muốn tham gia thi đấu công bằng đọ sức với huynh.

Hắn phải biết rằng vì sao hắn quỳ ở Ly cung suốt một năm, đều không thể đả động Thánh Vương bệ hạ.

Nhưng huynh lại chỉ đến Ly cung một lần là có thể.

Vốn đây chỉ là việc của một mình hắn.

Nhưng Lam gia, Cảnh gia gia chủ lại mượn chuyện này, cho rằng đây là cơ hội cho lớp trẻ tứ đại gia tộc tôi luyện, cho nên mới cùng yêu cầu bệ hạ chuyện tứ đại gia tộc tham gia vòng hai, vòng ba.

Đương nhiên, điều kiện là vô luận thắng thua, đều sẽ không chiếm được danh ngạch thuộc về nhị đẳng quốc, tam đẳng quốc."


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận