Tuyệt Thế Thần Y: Phúc Hắc Đại Tiểu Thư



Note: Vì không vui lắm nên từ giờ mình sẽ vẫn public cho các bạn cùng đọc vì truyện càng ngày càng hay a, nhưng thỉnh thoảng sẽ chèn ảnh vào.

Tips: Để đọc toàn màn hình, bạn chỉ cần Click vào ảnh thì sẽ rất rõ và phóng lên rất to!

Bạn nào thấy phiền thì chờ đọc trên diendan, vì mình cũng sẽ ắp lên đó dần dần.

Chương 191: Ta Muốn Mạnh Mẽ Hơn (1)

Người dịch: Emily Ton.

Quân Vô Tà một lúc sau thì về đến Lân Vương phủ, lập tức đều mời Quân Tiển cùng Quân Khanh tới thư phòng, nói ra sự tình Hồn Ngọc.

Sắc mặt Quân Tiển nháy mắt liền biến đổi, "Hồn Ngọc đã được hạ táng cùng phụ thân ngươi."

Quân Vô Tà không lên tiếng, xem biểu tình của Quân Tiển cùng Quân Khanh, nàng liền biết, Quân gia phụ tử không hề muốn đi quấy rầy phụ thân an giấc ngàn thu một chút nào.

Từ trong miệng Quân Tiển nàng biết được, người trong thế giới này, khi hạ táng sẽ đặt ở trong miệng người chết một viên ngọc bích, ngụ ý trừ tà, cũng hy vọng linh hồn người chết có thể siêu thoát. Tình huống đặt viên ngọc trong hàm người chết khi hạ táng, ở đời trước Quân Vô Tà cũng từng nghe nói qua, ở thời cổ đại xa xôi, xác thật là có phong tục như vậy.

Hồn Ngọc là do quân vương đời thứ nhất của Thích Quốc ban tặng, cũng là tượng trưng vinh quang của Thích Quốc. Lúc trước Quân Cố bỏ mình, Quân Tiển tuyệt vọng, vinh quang quá khứ sớm đã thành cái gai trong lòng, vì thế đem Hồn Ngọc hạ táng cùng Quân Cố.

"

Lấy sự bá đạo của Khuynh Vân Tông, dù Quân gia không muốn động đến phần mộ của Quân Cố, bọn họ cũng sẽ không để ý.

So với chờ người Khuynh Vân Tông cưỡng chế ra tay, không bằng chính bọn họ làm trước.

Quân Vô Tà trầm mặc, nàng nhìn khuôn mặt bi ai bất đắc dĩ của Quân Tiển và Quân Khanh, đôi tay lặng yên nắm chặt.

Thực lực chênh lệch, chính là tàn nhẫn như vậy.

Nhỏ yếu, chỉ có thể chờ đợi cường giả xâu xé, rõ ràng không cam tâm tình nguyện, cũng vô kế khả thi (无计可施: chịu bó tay).

"Nhỏ

Quân Vô Tà âm thầm cắn răng, nàng không muốn Quân gia bị nghẹn khuất như thế.

"Ngươi về trước nghỉ ngơi đi." Quân Tiển thở dài, cho dù trong lòng tất thảy đều không tình nguyện, hắn cũng không muốn mạo hiểm tính mạng cháu gái và tiểu nhi tử của mình.

Thất phu vô tội, hoài bích có tội*.

"Nàng

Nàng ra khỏi thư phòng, nhìn sắc trời đen nhánh, mặt trăng nhô cao, bao phủ đầy sao, nhưng không thể khơi dậy nửa điểm thưởng thức của nàng.

"Đang suy nghĩ gì?" Giọng nói mang theo ý cười, sâu kín vang lên.

Quân Vô Tà không quay đầu lại, cũng biết đối phương là ai.

"Quân Vô Dược." Nàng nhìn sao trời, mở miệng nói.

"Ân?"

"Ngươi rất mạnh sao?"

"Git

"Giết những người đó, có thể làm được sao?" Quân Vô Tà rốt cuộc quay đầu lại, đôi mắt sáng rõ loé lên sự quyết tâm.

Không ai có thể cảm nhận được, khi nàng nhìn thấy ánh mắt bất lực và tuyệt vọng của Quân Tiển cùng Quân Khanh, lòng nàng đau đớn đến mức nào.

Người nhà nàng, không nên hèn mọn như thế.

Quân Vô Dược hơi nhướng mày, đây là lần đầu tiên Quân Vô Tà mở miệng yêu cầu hắn giết người, có chút nằm ngoài sự mong đợi của hắn, hắn vẫn luôn cho rằng, tiểu gia hỏa này không có hứng thú gì đối với hắn.

"Chỉ cần ngươi muốn, không có gì ta không làm được." Quân Vô Dược cười nói.

"Bọn họ muốn đồ vật của Quân gia ta, nhưng nếu cho đi vật ấy, gia gia cùng tiểu thúc sẽ rất khổ sở." Quân Vô Tà cắn đôi môi, nàng có lẽ còn xa lạ với cảm xúc liên quan tới mối quan hệ với mọi người, nhưng có thể cảm nhận được sự đau đớn trong trái tim mình.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui