Tuyệt Thế Thần Y: Phúc Hắc Đại Tiểu Thư

Lời nói của nam tử vừa dứt, xung quanh liền vang lên một hồi xôn xao!

Các thiếu niên trong lòng tràn đầy mong đợi, vẻ mặt kinh ngạc nhìn nam tử phía trước, quả thực không thể tin vào tai của mình.

Cố Ly Sinh không tới?

Tại sao?

Lẽ nào thời gian và phương thức chiêu mộ đệ tử của phân viện Phục Linh đã thay đổi hay sao? Các thiếu niên đầu óc mơ hồ, chỉ có thể trơ mắt nhìn nam tử kia, đợi hắn nói tiếp.

Vẻ mặt nam tử bất đắc dĩ nói: “Cố tiền bối chuyển lời, đệ tử năm nay của phân viện Phục Linh, hắn đã chọn xong.”

Chọn xong?

Cả đám thiếu niên trợn tròn mắt.

Chọn vào lúc nào làm sao bọn họ lại không biết?

Các thiếu niên nghĩ không thông bắt đầu xì xào bàn tán, không ít người suy đoán, có phải Cố Ly Sinh năm nay thay đổi cách chiêu mộ đệ tử không, đổi thành bí mật quan sát nhất cử nhất động của bọn họ?

Dù sao không ai biết, rốt cuộc hằng năm Cố Ly Sinh thu nhận đệ tử dựa trên điều kiện gì, bây giờ nghe nói đệ tử đã được định, bọn họ đương nhiên sẽ đoán mò, rất có thể Cố Ly Sinh đã tới đây từ sớm, chỉ là đang ẩn náu ở nơi nào đó âm thầm quan sát tình hình những học sinh mới này.

Kết luận này làm cho rất nhiều thiếu niên bắt đầu khẩn trương, bọn họ không ngừng hồi tưởng lại bản thân thời điểm mới vừa rồi nghe giảng có thất thần hay không, ánh mắt có thật sự chuyên chú hay không, có để lại ấn tượng tốt cho Cố Ly Sinh hay không.

Nhìn thấy một đám thiếu niên rối ren cả lên, nam tử bất đắc dĩ lại thở dài, hắn hắng giọng một cái nói: “Đệ tử được chọn vào phân viện Phục Linh, Cố tiền bối đã thông báo với người đó, không nhận được tin thì không phải người được lựa chọn, các người không nên suy nghĩ lung tung nữa.”

Các thiếu niên ngơ ngác nhìn nam tử, trong đầu đột nhiên ý thức được một vấn đề nghiêm trọng.

Mới vừa rồi vị đạo sư này nói: “Cố tiền bối đã thông báo cho người đó”, hắn dùng là “người đó”, mà không phải “bọn họ”...

“Tiền bối, Cố tiền bối hắn... Năm nay thu nhận bao nhiêu đệ tử vậy?” Thiếu niên có tâm tư lung lay, rất nhanh đã chú ý tới điểm quan trọng này.

Nam tử nói: “Chỉ có một vị.”

Như một chậu nước lạnh dội thẳng vào lòng tất cả những thiếu niên này, trong khoảnh khắc như dập tắt hy vọng trong lòng bọn họ!

Một người!

Năm nay phân viện Phục Linh lại chỉ tuyển nhận một người đệ tử!

Điều này sao có thể!

Tất cả thiếu niên đều điên rồi!

“Là ai? Rốt cuộc là người nào lại tốt số như vậy!” Chỉ duy nhất một suất, làm cho một đám thiếu niên sôi trào triệt để, bọn họ bắt đầu nhìn chung quanh, ý đồ kéo người may mắn đó ra.

Nhưng khi bọn họ nhìn chung quanh một vòng, ánh mắt đảo qua tên ngồi trong góc kia, một thân hình nhỏ nhắn đến cuối cùng ngay cả ngẩng đầu cũng chưa từng, ai nấy đều như bị sét đánh, sững sờ ngay tại chỗ.

Người nào?

Còn có thể là ai!

Cái quái gì vậy, tiểu tử này còn chưa vào học viện Phong Hoa đã được Cố Ly Sinh điểm danh mời tới học viện Phong Hoa, ngoại trừ nàng còn có thể là ai!

Vốn dĩ nhóm thiếu niên chỉ là ước ao ghen tỵ với Quân Vô Tà, khi biết được đối phương từ đã sớm đoạt đi vị trí duy nhất này rồi, chớp mắt đã chuyển thành thù hận sâu sắc!

Bọn họ, những người có thể trực tiếp gia nhập vào nhóm chủ chốt, không có ai trong đó không phải là nhân tài kiệt xuất, tùy tiện gọi một người cũng là cấp bậc thiên tài, nhưng bọn họ nhiều người như vậy, hiển nhiên lại bị một tên tiểu hài tử xấu xa tính cách âm trầm, nhỏ hơn bọn họ rất nhiều đoạt đi mất! Bọn họ làm sao có thể không hận!

Cho dù phân viện khác của học viện Phong Hoa cũng rất lớn mạnh, nhưng trong lòng bọn họ, lựa chọn đầu tiên vẫn là phân viện Phục Linh!

Hơn mười cặp mắt nóng hừng hực, đồng loạt hướng về phía Quân Vô Tà, từng đôi mắt như phóng ra tia lửa, hận không thể đốt Quân Vô Tà thành tro bụi!


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui