- Đến giờ ta tập luyện rồi.
- Lý Phượng xoa đầu Uy Vu rồi trở về khu vực tập luyện.
Uy Vu ngơ ngác nhìn theo bóng dáng của Lý Phượng cùng với một mái tóc dài bóng mượt phất phơ bay trong gió.
Bỗng chợt cô ấy đã biến mất từ lúc nào.
Chiếc lá rơi xuống tay cậu, cậu nắm chặt lấy." Sau này phải cố gắng hơn."Trong lúc đó, tại chỗ của Lý Phượng.
Tổ mẫu của cô ra ngoài xem cô học.
Bà cảm thấy khá vui khi cô lại tiếp thu được nhanh đến vậy.Màn đấu kiếm của cô khá mượt mà, mà lại nhanh thoăn thoắt.
Điều đó khiến cho đối phương khá lúng túng, không định hướng được vị trí cô ở đâu.- Tiểu thư, năng lực của người đã đạt đến vậy rồi thì có muốn khiêu chiến với tôi một lần không?- Đội trưởng hỏi.- Được chứ- Cô tỏ ra vẻ tự tin về chính bản thân mình.Trận đấu được bắt đầu, cô chiến đấu với đội trưởng bằng thanh kiếm còn anh ta thì sẽ tự dựa vào sức lực của bản thân.
Vì đội trưởng nghĩ mình học luyện cũng khá lâu nên thử đánh nhau bằng tay không xem như thế nào.Hai bên bắt đầu giao chiến, Lý Phượng cầm trên tay mình thanh kiếm và lao về phía đối thủ, đội trưởng né được qua đòn tấn công của cô.
Anh ta sử dụng công pháp tạo ra một mũi tên vô hình hướng về phía cô.
Bỗng đằng sau có cảm giác thứ gì đó đang tiến về phía mình, cô lộn lên trên cao và hạ xuống dưới gần đội trưởng.
Anh ta lại sử dụng một công pháp tránh đòn tấn công của cô nhưng cô nhanh tay khẽ lướt qua công pháp đó và chạy một cách với tốc độ cực nhanh đi về phía đội trưởng.
Đội trưởng thì không kịp thời đã bị lưỡi kiếm của cô chĩa vào cổ.
Lý Phượng dừng tay lại:- Anh thua rồi.Tổ mẫu đã chứng kiến được cảnh mà hai người quyết chiến, bà vẫy ta gọi:- Lý Phượng, đội trưởng, hai đứa lại đây cho ta.Hai người kia không biết điều gì liền đi đến chỗ tổ mẫu:- Sao ạ?- Lý Phượng thắc mắc.Tổ mẫu nhìn đội trưởng với ánh mắt nghiêm khắc:- Con có biết con thua vì sao không?Anh ta trả lời:- Thưa sư phụ, con nghĩ vì dùng bằng tay để đấu nên sẽ thua dễ dàng như vậy.- Không phải, mà chính vì con chỉ chú trọng việc sử dụng đến công pháp.
Việc đó sẽ không dễ dàng để cho con thắng được đối phương.
Hơn nữa con không hề để ý đến việc xác định đối phương đang ở đâu.
Nếu không chú ý thì sẽ bị thua.Bà lại quay nhìn Lý Phượng, cô giật mình:-Sao vậy tổ mẫu?Tổ mẫu cũng tỏ ra vẻ nghiêm khắc, bà nói với cô:- Còn con, không nên sử dụng quá nhiều về việc nhạy lên trên cao để đánh đối phương.
Nếu đối phương của con là một người nhanh nhẹn hoạt bát thì không chừng lúc con nhảy lên trên cao về phía bên này thì đối phương sẽ nhanh chóng tiến về đằng sau để đánh con từ sau lưng.
Hậu quả việc đó rất khó lường.- Nhớ kỹ chưa, hai đứa?Đội trưởng và Lý phượng gật đầu.- Vậy bây giờ khiêu chiến lại với nhau nào.
- Tổ mẫu tươi cười..